Thứ Sáu, 2 tháng 5, 2014

Người chia sẻ quyết định quan trọng nhất với tướng Giáp tại Điện Biên Phủ


Nhắc đến chiến thắng Điện Biên Phủ, khắp năm châu đều nghĩ đến Đại tướng Võ Nguyên Giáp. Một vị tướng khác góp phần giúp Đại tướng quyết đoán chuyển phương án tác chiến sang “đánh chắc, tiến chắc” là tướng Phạm Kiệt.


Chiến thắng Điện Biên Phủ gắn liền với hai vị tướng ưu tú của dân tộc.

Chiến thắng Điện Biên Phủ gắn liền với hai vị tướng ưu tú của dân tộc.
Mở màn chiến dịch Điện Biên Phủ, Tổng Tư lệnh Võ Nguyên Giáp áp dụng phương châm “đánh nhanh, thắng nhanh”, với kế hoạch chuẩn bị lực lượng tinh nhuệ cho cuộc chiến tiêu diệt đế quốc Pháp.
Lúc đó, Chủ tịch Hồ Chí Minh giao nhiệm vụ cho tướng Phạm Kiệt giữ vai trò làm đặc phái viên của Tổng Tư lệnh Võ Nguyên Giáp và phụ trách công tác bảo vệ mặt trận. Trong thời gian chuẩn bị, lực lượng quân đội ta thực hiện một quyết định được cho là "khó hiểu" - kéo pháo ra, rồi lại kéo pháo vào trận địa liên tục. Nhắc đến câu chuyện kéo pháo ngày ấy, ai cũng nghĩ đến tướng Phạm Kiệt.
Trích lược từ cuốn sách “Những vị tướng Núi Ấn Sông Trà” của NXB Quân đội năm 2010, Đại tướng Võ Nguyên Giáp khẳng định: “… anh Kiệt là người duy nhất lúc đó đề nghị tôi xem xét lại kế hoạch đánh nhanh, thắng nhanh! Chỉ có Kiệt mới dám nói như thế…”.
Đoạn thư do Đại tướng Võ Nguyên Giáp viết về tướng Phạm Kiệt.
Đoạn thư do Đại tướng Võ Nguyên Giáp viết về tướng Phạm Kiệt.
Trong bức thư của Đại tướng Võ Nguyên Giáp gửi Hội Khoa học Lịch sử Việt Nam nhân lễ kỷ niệm Đội du kích Ba Tơ và tướng Phạm Kiệt vào tháng 1/1995. Đại tướng bày tỏ: “… Lúc bấy giờ, toàn thể cán bộ và chiến sĩ đang hăng hái triển khai kế hoạch đánh nhanh. Bản thân tôi thì đang khẩn trương theo sát tình hình củng cố của địch và suy nghĩ về quyết định thay đổi phương châm. Chính vào lúc đó thì nhận được ý kiến của anh Phạm Kiệt phát biểu bằng điện thoại. Anh trình bày vắn tắt tình hình và là người duy nhất lúc đó đã đề nghị tôi xem xét lại kế hoạch đánh nhanh…”.
“… Tôi đánh giá rất cao ý kiến của anh Phạm Kiệt, ý kiến ấy cùng với những tin tức trinh sát từ nhiều mặt gửi về đã cung cấp cho tôi chứng cứ quan trọng để đề xuất với Đảng ủy thay đổi phương châm tác chiến, rút quân ra, chuyển sang kế hoạch mới “đánh chắc, tiến chắc”…”, trích nguyên văn thư.
Sự thay đổi phương châm tác chiến đã tạo ấn tượng sâu sắc nhất đối với lực lượng tham gia chiến dịch. Cũng chính thay đổi này, tướng Phạm Kiệt bố trí Đại đội 351 thực hiện kế hoạch nghi binh kéo pháo ra và vào trận địa nhiều lần. Khi phát lệnh nổ súng, quân đội ta đánh ập thì quân Pháp mới ngỡ ngàng với hệ thống giao thông hào luồn sâu vào lòng địch.
Sau chiến thắng Điện Biên Phủ, vào giữa tháng 5/1954, Bác Hồ tặng tướng Phạm Kiệt một chiếc đài radio. Bác Hồ nói: “Đây là chiếc đài tướng Đờ-cát-xtri dùng suốt chiến dịch Điện Biên Phủ. Chú Vương Thừa Vũ tặng Bác, nay Bác tặng lại chú vì đã có công đặc biệt xuất sắc góp phần thắng lợi chiến dịch Điện Biên Phủ”. Hiện nay, chiếc đài này được trưng bày tại Bảo tàng Lịch sử Quân sự Việt Nam tại Hà Nội.
Đoạn thư do Đại tướng Võ Nguyên Giáp viết về tướng Phạm Kiệt.
Tướng Phạm Kiệt giữ chức vụ Cục phó Cục Bảo vệ, Tổng Cục chính trị Quân đội nhân dân Việt Nam, kiêm Đặc phái viên chiến dịch Điện Biên Phủ ngày ấy.
Ý kiến đề xuất chiến lược của Trung tướng Phạm Kiệt đã thay đổi hoàn toàn cục diện cuộc chiến Điện Biên Phủ. Đại tướng Võ Nguyên Giáp khi đó đã làm nên chiến thắng lịch sử vang vọng khắp năm châu.
Chiến thắng Điện Biên Phủ được Tổng Bí thư Lê Duẩn ví von: “Đã được ghi vào lịch sử như một Bạch Đằng, Chi Lăng, Đống Đa ở thế kỷ 20 và đi vào lịch sử thế giới như một chiến công chói lọi, đột phá thành trì của hệ thống nô dịch thuộc địa của chủ nghĩa đế quốc”

Kỹ thuật hình sự phá án: Khi thủ phạm các vụ “án tình” kêu oan


Nạn nhân tố cáo bị hiếp dâm, trong khi đối tượng một mực kêu oan, khẳng định bản thân yếu sinh lý thì không thể “làm chuyện đó”. Làm thế nào để xác định một người đàn ông có khả năng sinh lý tình dục hay không?


Với sự tham gia của giám định viên Viện Khoa học hình sự Bộ Công an, lần đầu tiên đã giúp Cơ quan điều tra giải đáp tình tiết hết sức hóc búa này trong các vụ án liên quan đến xâm hại tình dục…
Thời gian gần đây, Trung tâm Giám định pháp y – Viện Khoa học hình sự (KHHS) Bộ Công an nhận được một số trưng cầu giám định, yêu cầu xác định về khả năng sinh lý tình dục của các đối tượng nghi có hành vi hiếp dâm. Lý do là các đối tượng nghi vấn chối tội, khai báo bản thân không còn hoặc yếu khả năng sinh lý, không thể thực hiện được hành vi hiếp dâm.
Trường hợp thứ nhất, Cơ quan CSĐT Công an huyện P., thành phố Hà Nội tiến hành xác minh, điều tra theo đơn tố cáo của anh B với nội dung: Chiều 28/5/2012, khi đi làm về, vợ chồng anh B. phát hiện cô con gái 8 tuổi tên L. có thái độ khác thường, kêu đau ở bộ phận sinh dục khi đi vệ sinh. Gặng hỏi mãi, cháu L. mới nói bị ông Đỗ T. (70 tuổi), là hàng xóm “làm đau”.
Theo lời kể của cháu L., buổi chiều cùng ngày, trong lúc người lớn đi vắng, cháu đang chơi quanh nhà thì ông T. gọi vào. Ông T. kể chuyện, lấy kẹo cho cháu ăn, sau đó bắt cháu L. sờ “cậu nhỏ” rồi đưa cháu lên giường thực hiện hành vi hiếp dâm. Đến khi cháu kêu đau ông T. mới thôi và cho cháu về nhà.
Quá trình điều tra, ông Đỗ T. kiên quyết không thừa nhận có hành vi  xâm hại tình dục đối với cháu L., đồng thời khai bản thân đã cao tuổi, không có nhu cầu tình dục từ lâu và “cậu nhỏ” của ông không còn khả năng sinh hoạt tình dục khoảng 10 năm nay. Trước tình hình trên, Cơ quan CSĐT Công an huyện P đã trưng cầu Viện KHHS tiến hành giám định, xác định: Chức năng tình dục của ông T., xác định ông T. có còn khả năng quan hệ tình dục được không?
Kỹ thuật hình sự phá án: Khi thủ phạm các vụ “án tình” kêu oan
Khi vừa tiếp nhận trưng cầu giám định của Công an huyện P như trên thì Viện KHHS lại tiếp tục nhận được trưng cầu giám định tương tự của Công an huyện H., tỉnh NĐ đối với đối tượng Nguyễn D. (25 tuổi).
Nội dung vụ việc liên quan đến trưng cầu giám định của Công an huyện H., cụ thể như sau: Hồi 23h ngày 16/8/2012, chị Trần Thị K. (40 tuổi) ngủ ở nhà một mình. Nguyễn D., là hàng xóm của chị K. sau khi uống rượu say đã nảy sinh ý đồ hiếp dâm chị K. Nguyễn D. cạy cửa nhà chị K., đột nhập vào nhà, vào giường ngủ của chị K. dùng tay chân khống chế bóp cổ, đè lên ngực chị K. để thực hiện hành vi hiếp dâm. Chị K. phản kháng, D. bị hàng xóm cạnh nhà chị K. phát hiện nên bỏ chạy.
Nhà chị K. ở sát vách với nhà D. Chị K. đã có chồng nhưng chưa có con. Do hoàn cảnh kinh tế khó khăn nên chồng chị K. đi làm ăn xa ở các tỉnh phía Nam, chị K thường xuyên ở nhà một mình. Từ trước đến nay gia đình chị K. với gia đình D. rất thân thiết với nhau. Về phía Nguyễn D., anh ta là con thứ  trong nhà, trình độ chỉ học hết lớp 3. Gia đình D. cũng thuộc diện khó khăn, hằng ngày D. đi làm thuê. D. là người khỏe mạnh, ít nói, chăm chỉ nên chị K. vẫn nhờ D. làm giúp những việc nặng cần sức vóc của người đàn ông. Hiện D. chưa có người yêu.
Tại Cơ quan Công an, Nguyễn D. kiên quyết không thừa nhận hành vi hiếp dâm và cho rằng chị K. đã vu oan cho mình. D. một mực khẳng định không có khả năng sinh lý từ nhỏ nên không thể thực hiện “chuyện đó” với chị K. Lời khai của Nguyễn D. là vậy nhưng quá trình điều tra, những người bạn của D. lại cho biết thỉnh thoảng, anh ta vẫn cùng bạn bè đi karaoke và nhiều lần ngủ qua đêm với tiếp viên nữ tại đây.
Khi hỏi về chuyện này, Nguyễn D. không phủ nhận chuyện ngủ qua đêm với “gái” nhưng nói rằng vì sĩ diện, không muốn bạn bè biết bị yếu “khoản đàn ông” nên vẫn đi karaoke cùng. Nửa đêm, mỗi người chia nhau “quắp” một tiếp viên nữ về phòng ngủ. Để che mắt mọi người thì D. cũng phải làm theo nhưng ở trong phòng riêng, D. “không làm gì”, chỉ gối đầu tay cô tiếp viên nữ cho dễ ngủ, tới sáng thì về cùng các bạn.
Sự thật thế nào? Có phải Nguyễn D. không có “khả năng đàn ông” như anh ta khai báo, hay chị K. đổ oan cho D.? Để làm sáng tỏ vấn đề, Công an huyện H. đã trưng cầu giám định, xác định khả năng sinh lý tình dục của Nguyễn D.
Kỹ thuật hình sự phá án: Khi thủ phạm các vụ “án tình” kêu oan
Trưng cầu giám định của Công an huyện P. và Công an huyện H. đã được Viện KHHS chuyển tới Trung tâm Giám định pháp y để tiến hành giám định theo yêu cầu của Cơ quan điều tra.
Thượng tá Trần Ngọc Sơn, Phó Giám đốc Trung tâm Giám định pháp y,  người trực tiếp thực hiện giám định cả 2 vụ việc trên cho biết, giám định khả năng sinh lý tình dục là một yêu cầu mới đối với giám định pháp y trên người sống, xuất phát từ thực tiễn. Thực chất của yêu cầu giám định này là việc xác định đối tượng nghi vấn nam giới có còn hay đã giảm khả năng sinh lý tình dục tới mức không còn khả năng thực hiện được hành vi giao hợp đối với phụ nữ.
Thông thường từ trước đến nay, đối với các vụ án liên quan đến hiếp dâm, xâm hại tình dục…, đối tượng khi bị phát hiện đều nhận tội. Việc khám nghiệm, thu lượm dấu vết chủ yếu tiến hành trên cơ thể người phụ nữ. Tình tiết đối tượng chối tội như 2 trường hợp trên rất ít khi xảy ra. Chính vì vậy, việc giám định khả năng sinh lý tình dục đối với các đối tượng nghi vấn có ý nghĩa đặc biệt quan trọng giúp Cơ quan điều tra làm sáng tỏ vụ việc có phải hiếp dâm hay không?
Đối với cơ quan tiến hành giám định thì yêu cầu giám định mới xuất hiện từ thực tiễn trên cũng đòi hỏi giám định viên phải có  sự tìm tòi, nghiên cứu phương pháp giám định khoa học, chuẩn xác và khách quan nhất. Vì vậy, ngoài lĩnh vực giám định khoa học hình sự, giám định viên đã tham khảo cả kiến thức chuyên môn nam học của ngành y tế và phối hợp với Viện Nam học để tiến hành các giám định, xét nghiệm cần thiết.
Vậy, những căn cứ nào để đánh giá khả năng sinh lý tình dục của nam giới?
Trên thực tế đã có nhiều nghiên cứu mang tính chất tham khảo như: Những người đàn ông đi luôn ngẩng cao đầu, phong độ, tự tin là những người rất có kỹ năng trong chuyện phòng the. Một người đàn ông có hai vai rộng, cẳng chân dài, rộng cũng có thể khẳng định anh ta có nhu cầu tình dục cao. Hay đàn ông có miệng rộng, mũi lớn, mắt to, giao tiếp bằng mắt tốt; đàn ông có râu và tóc xoăn, dày, nhất là những người có râu quai nón, lông ngực… là người mạnh mẽ, hấp dẫn phái nữ, cũng là người có nhu cầu khá cao về “chuyện ấy”.
 Có người còn cho rằng có thể đánh giá khả năng tình dục của đàn ông qua dáng hình cơ thể họ. Đàn ông có thân hình mỏng sẽ có khả năng tình dục mạnh mẽ hơn hẳn so với những người đàn ông có cơ thể to béo vì sức mạnh của cơ thể tự nhiên tập trung vào chỗ “cậu nhỏ”. Những người đàn ông có ngón tay đeo nhẫn dài hơn thì sẽ mạnh hơn trong “chuyện ấy”. Thậm chí, người ta còn cho rằng chiều dài của xương ống chân được xem là tỷ lệ thuận với phong độ của quý ông.
Đã có một số bằng chứng chứng minh mối quan hệ này, ví dụ như sự cân bằng giữa ngón tay đeo nhẫn và ngón trỏ được coi là có liên quan đến nồng độ Testosterone trong cơ thể. Testosterone là hoóc môn quan trọng nhất trong nội tiết tố nam, nói một cách nôm na thì đấy chính là “chất” để khẳng định khả năng đàn ông, giống như hình ảnh “ngựa phi nước đại” trong các màn quảng cáo về bản lĩnh của các quý ông.
Kỹ thuật hình sự phá án: Khi thủ phạm các vụ “án tình” kêu oan
Trở lại với việc giám định khả năng đàn ông của ông Đỗ T. và anh Nguyễn D. Việc giám định được tiến hành toàn diện trên các mặt như: Đánh giá về mặt thể chất; khám xét xác định tình trạng sức khỏe, bệnh tật, xem xét các nguyên nhân  dẫn đến tình trạng yếu hay giảm sinh lý tình dục nếu có (như do tuổi tác, do bệnh mạn tính, do sử dụng rượu bia, thuốc lá, do tâm lý, do phẫu thuật, do chấn thương, sử dụng thuốc…); tiến hành các xét nghiệm nội tiết tố nam cần thiết và tiến hành một số biện pháp nghiệp vụ, chuyên khoa nam học để đánh giá sự đáp ứng của đối tượng giám định.
Tóm lại phải khám về mặt hình thể giải phẫu xem đó có phải là người hoàn thiện hay không, bộ phận sinh dục có bình thường hay không. Quá trình khám “cậu nhỏ”, nếu bộ phận này còn có phản ứng hay không cũng sẽ biết ngay.
Thượng tá Trần Ngọc Sơn kể, khi đến cơ quan giám định theo yêu cầu của cơ quan điều tra, ông Đỗ T. vẫn một mực: “Không tin các bác cứ hỏi bà nhà tôi xem, hơn chục năm nay tôi có đụng chạm vào bà ấy đâu”. Hỏi “bà ấy” năm nay bao nhiêu tuổi, ông Đỗ T. cho biết “bà ấy” cũng đã gần… thất thập.
Tiến hành giám định đối với ông T. cho thấy, về thể chất, ông T. là người hoàn toàn bình thường, tiền sử khỏe mạnh, có vợ và 5 con, không có dị dạng cơ thể cũng như bộ phận sinh dục. Kết quả xét nghiệm nội tiết tố nam và siêu âm ổ bụng, tinh hoàn cũng cho các chỉ số trong giới hạn sinh lý bình thường.
Đặc biệt, khi giám định viên kiểm tra cơ quan sinh dục, mặc dù đã 70 tuổi nhưng “cậu nhỏ” của ông T. đáp ứng kích thích rất nhanh. Cơ quan giám định kết luận khả năng sinh lý tình dục của ông Đỗ T. tuy có giảm do tuổi tác nhưng vẫn còn, nhất là khi có kích thích.
Đối với anh Nguyễn D., mặc dù chỉ số xét nghiệm Testosterone giảm hơn mức bình thường nhưng “cậu nhỏ” vẫn đáp ứng tốt khi kích thích. Như vậy không phải Nguyễn D. từ bé đã không có khả năng sinh lý tình dục đến mức không thể thực hiện “chuyện đó” với chị K. như lời khai của anh ta.
Một tình tiết khá khôi hài là trước khi khám, ông Đỗ T. và anh Nguyễn D. đều rất cương quyết khẳng định “cậu nhỏ” của họ là đồ bỏ đi, rằng “các bác thích gì cứ làm”. Thế nhưng khi “cậu nhỏ” của họ đều đáp ứng tốt với kích thích và được giám định viên chụp ảnh lại để phục vụ công tác giám định, cả hai đều đỏ mặt, sượng sùng.
Sau khi có kết luận giám định của Trung tâm Giám định pháp y, Viện KHHS – Bộ Công an, ông Đỗ T. và anh Nguyễn D. đã phải khai nhận hành vi phạm tội của mình trước Cơ quan điều tra.
* Ảnh trong bài: Công tác giám định kỹ thuật hình sự góp phần quan trọng trong điều tra, khám phá án 

Chàng trai một mình đạp xe vượt 450km để viếng mộ Đại tướng


Với chiếc xe đạp "cà tàng" và 800 ngàn trong túi, Nguyễn Văn Khiêm hăm hở tiến về Quảng Bình, mong ước được tới thăm ngôi mộ vị anh hùng dân tộc Võ Nguyên Giáp.


Trong khi bạn bè tranh thủ du lịch, giải trí, hẹn hò nhân dịp nghỉ lễ 5 ngày thì Nguyễn Văn Khiêm (SN 1991, sinh viên trường ĐH Mỏ - Địa chất) lại quyết định dành thời gian này để đạp xe 450km về thăm mộ Đại tướng Võ Nguyên Giáp.
Nguyễn Văn Khiêm có mặt tại Hà Tĩnh ngày hôm qua (1/5)
Nguyễn Văn Khiêm có mặt tại Hà Tĩnh ngày hôm qua (1/5)
Nghĩ là làm, sáng 30/4, Khiêm lặng lẽ xuất phát từ Hà Nội. Khi xuất phát, Khiêm chỉ mang theo một chiếc balô đựng quần áo và kinh phí 800 ngàn đồng. Chàng trai dự kiến sẽ tới đích trong vòng 2,5 ngày.
Chia sẻ với Dân trí, Nguyễn Văn Khiêm cho biết, bạn thực hiện hành trình này bởi lòng mến mộ, kính yêu đối với Đại tướng Võ Nguyên Giáp.
“Không chỉ mình mà hàng triệu con tim Việt Nam đều hướng về Người. Trên đường đi trong 2 ngày qua, mình đã gặp rất nhiều đoàn xe căng băng-rôn “Xe đi viếng mộ Đại tướng Võ Nguyên Giáp”, “Nhớ về Đại tướng”… Những ngày kỉ niệm 60 năm chiến thắng Điện Biên Phủ gần kề, mình muốn tới thắp một nén hương cho bác Giáp”, Khiêm nói.
Khi được hỏi có mang theo quà kỷ niệm gì từ Hà Nội vào viếng Đại tướng không, chàng trai chân chất cười xoà: “Thú thực là, mình chỉ mang theo tấm lòng, mong thắp cho Đại tướng Võ Nguyên Giáp nén hương và được trong thấy nơi bác an nghỉ”.
Hành trình đạp xe 450km của Khiêm
Hành trình đạp xe 450km của Khiêm
Trên đường đi, Khiêm nghỉ đêm ở Thanh Hoá và Hà Tĩnh. Cả hai nơi này, chàng trai đều xin ngủ nhờ nhà bạn bè để tiết kiệm chi phí. Trước đó, Khiêm ngỏ ý xin giúp đỡ chỗ ngủ qua đêm trên Facebook và nhận được sự ủng hộ nhiệt tình từ bạn bè.
“Hôm mình xuất phát, vừa đi tới Phủ Lý – Hà Nam thì trời mưa to như bão. Mình ngừng lại nghĩ rằng có nên đi tiếp hay quay về. Nhưng chỉ vài giây, rồi mình quyết định mặc áo mưa đi tiếp”, chàng trai kể.
Tới thời điểm hiện tại, Khiêm đã có mặt ở Hà Tĩnh, khu vực gần Đèo Ngang, cách điểm đến không còn bao xa.
Khiêm (bên trái) và một người bạn đã cho Khiêm tá túc qua đêm tại Thanh Hoá.
Khiêm (bên trái) và một người bạn đã cho Khiêm tá túc qua đêm tại Thanh Hoá.
Nguyễn Văn Khiêm quê ở Thái Bình, từng là thành viên trong đoàn tình nguyện đạp xe xuyên Việt. Kinh nghiệm đạp xe hàng chục km một ngày giúp ích rất nhiều trong chuyến đi một mình tới Quảng Bình lần này.
 
Là một chàng trai năng động và nhiều hoài bão, Khiêm ước mơ chinh phục mọi con đường cùng với chiếc xe đạp “cà tàng” của mình.

Quốc lộ 1 tắc gần 10 km vì xe tải hỏng giữa đường


Sáng 2-5, tuyến quốc lộ huyết mạch 1 A, đoạn qua huyện Cẩm Xuyên (Hà Tĩnh) đã bị tắc gần 10 km do chiếc xe tải hỏng đột ngột trên đường trong khi đoạn đường này lại đang thi công mở rộng hành lang, nâng cấp.

Lực lượng chức năng đang tìm cách đưa chiếc xe tải hỏng vào bên đường để giải tỏa ách tắc
Lực lượng chức năng đang tìm cách đưa chiếc xe tải hỏng vào bên đường để giải tỏa ách tắc
Sáng nay 2-5, hàng trăm chiếc xe bị ách tắc gần 10 km trên quốc lộ 1A đoạn qua xã Cẩm Thành, huyện Cẩm Xuyên (tỉnh Hà Tĩnh) từ 6 giờ 30 tới gần 11 giờ cùng ngày.
Nguyên nhân gây ách tắc kéo dài nhiều giờ trên trên là do chiếc xe tải mang biển kiểm soát 38C - 00269 (chưa rõ danh tính tài xế) chở xi măng bị hỏng trục đột ngột. Do đoạn đường này khá hẹp vì đang thi công mở rộng hành lang, nâng cấp quốc lộ 1A nên các phương tiện giao thông rất khó khăn khi di chuyển qua đây.
Hậu quả là cả chiếc xe tải hỏng đã ảnh hưởng nghiêm trọng tới các phương tiện từ 2 tuyến Bắc - Nam lưu thông qua đoạn đường này.
Theo ghi nhận tại hiện trường, các phương tiện giao thông bị ách tắc kéo dài hơn 10 km ở cả hai phía kéo dài từ xã Cẩm Vịnh (huyện Cẩm Xuyên) vào đến khu vực thị trấn Cẩm Xuyên.
Quốc lộ 1 A, đoạn qua huyện Cẩm Xuyên bị ách tắc gần 10 km trong nhiều giờ
Quốc lộ 1 A, đoạn qua huyện Cẩm Xuyên bị ách tắc gần 10 km trong nhiều giờ
Lực lượng chức năng phải huy động máy móc của đơn vị thi công quốc lộ 1A tiến hành kéo và đẩy chiếc xe tải ra khỏi quốc lộ để giải phóng ách tắc. Tuy nhiên, chiếc xe tải hỏng với lượng hàng hóa đến hàng chục tấn nên các máy cẩu và máy xúc dù đã hợp lực song rất khó khăn trong việc đưa chiếc xe tải ra khỏi đường giao thông.

Phải mất gần 4 tiếng đồng hồ, đến gần 11 giờ cùng ngày, sau khi kéo chiếc xe tải vào một bên lề quốc lộ 1A thì các phương tiện mới có thể lưu thông bình thường trở lại.

Nhật, Trung, Nga đua nhau tập trận ở Hoa Đông


Nhật sẽ tiến hành các cuộc tập trận đổ bộ tại Hoa Đông, cùng thời điểm với các cuộc tập trận mà Trung Quốc và Nga sẽ tiến hành gần quần đảo Senkaku/Điếu Ngư tranh chấp giữa Tokyo và Bắc Kinh.

Các tàu của hải quân Trung Quốc và Nhật gần Senkaku/Điếu Ngư.
Các tàu của hải quân Trung Quốc và Nhật gần Senkaku/Điếu Ngư.
Khoảng 1.330 quân nhân, 4 tàu hải quân và các máy bay từ 3 lực lượng của Nhật sẽ tham gia các cuộc tập trận tại quần đảo Amami và tại vùng biển phía đông quần Okinawa từ ngày 10-27/5, Bộ quốc phòng Nhật cho biết trong một thông cáo báo chí ngày 1/5. Các cuộc tập trận nhằm thúc đẩy khả năng của Nhật nhằm “bảo vệ các quần đảo”.
“Bộ quốc phòng Nhật đang tăng cường các khả năng của hoạt động đổ bộ nhằm đáp trả sự mở rộng hải quân của Trung Quốc”, hãng tin Kyodo đưa tin, nói thêm rằng “cuộc tập trận tại quần đảo Amani được xem là một động thái nhằm kiềm chế Trung Quốc”.
Tuyên bố trên được đưa ra chỉ ít giờ sau khi truyền thông nhà nước Trung Quốc, dẫn tin từ Bộ quốc phòng, nói rằng hải quân Trung Quốc và Nga sẽ tổ chức các cuộc tập trận chung ngoài khơi Thượng Hải vào cuối tháng 5.
Các cuộc tập trận hải quân Nga-Trung sẽ diễn ra tại vùng biển phía tây bắc quần đảo Senkaku/Điếu Ngư.
Cuộc tập trận chung Nga-Trung được miêu tả là “hoạt động diễn tập thông thường” và diễn ra sau khi 2 nước tổ chức các cuộc diễn tập tương tự hồi tháng 7 năm ngoái ngoài khơi thành phố Vladivostok ở vùng Viễn Đông của Nga.
Theo Kyodo, Trung Quốc có thể muốn dùng cuộc tập trận để chứng tỏ sự phối hợp với Nga ở Hoa Đông và để kiềm chế Nhật và Mỹ.
Theo một quan chức Bộ quốc phòng Nhật, Trung Quốc thường sử dụng các cuộc tập trận như vậy để thúc đẩy khả năng hoạt động của hải quân.
Quan chức trên không cho biết liệu các cuộc tập trận sắp tới có liên quan tới quần đảo tranh chấp Senkaku/Điếu Ngư hay không.
“Nhưng nếu khả năng của hải quân cải thiện toàn diện, nó sẽ hữu ích đối với Trun Quốc ở các lĩnh vực khác nhau như quan hệ với Đài Loan và các hoạt động của họ ở Hoa Đông và Biển Đông”, quan chức trên nói.
Trong một diễn biến có liên quan, hôm nay 3 tàu tuần duyên của Trung Quốc đã đi vào vùng biển gần quần đảo tranh chấp Senkaku/Điếu Ngư trong khoảng 3 giờ và đã bị lực lượng tuần tra của Nhật rượt đuổi.
Đây là vụ xâm nhập thứ 3 kể từ khi Tổng thống Mỹ Barack Obama tuyên bố hôm 24/4 rằng Washington sẽ bảo vệ Nhật theo một hiệp ước quân sự song phương nếu Trung Quốc phát động một cuộc tấn công vào quần đảo tranh chấp.

Bắc Kinh đã bác bỏ tuyên bố của ông Obama, nói rằng quần đảo là “lãnh thổ không thể tách rời” của Trung Quốc.

Thứ Năm, 1 tháng 5, 2014

Người Trung Quốc móc túi cựu đại tá không quân trên máy bay


Vụ móc túi trên máy bay Vietnam Airlines diễn ra chiều ngày 30/4 từ Hà Nội vào TP HCM khi tên trộm người Trung Quốc móc túi xách của một đại tá không quân đã nghỉ hưu.


Người Trung Quốc móc túi cựu đại tá không quân trên máy bay
Hình ảnh hành khách Zhang Giang (Trung Quốc) ăn cắp đồ tại giá hành lý trên chuyến bay VN 600 Bangkok (Thái Lan) - TP HCM chiều 19/1 cũng đã bị tiếp viên Vietnam Airlines bắt quả tang và quay clip làm bằng chứng.

Sự việc bắt quả tang người Trung Quốc móc túi xảy ra trên chuyến bay VN 257 hành trình sân bay Nội Bài (Hà Nội) - sân bay Tân Sơn Nhất (TP HCM) của Hãng Hàng không quốc gia Việt Nam (Vietnam Airlines) chiều ngày 30/4.

Theo đó nghi can là hành khách quốc tịch Trung Quốc là Wang Xingao, sinh ngày 31/8/1973, có số Passport E 225.914.32, ghế ngồi 30C. Khi tiếp viên đang phục vụ hành khách, Wang Xingao đã đứng lên vờ như lấy hành lý của mình ở ngay trên hộc để đồ phía trên chỗ ngồi. Trên hộc để đồ còn có hành lý xách tay của những hành khách khác ngồi chung hàng nghế.

Tuy nhiên, Wang Xingao lại lấy túi xách của khách ngồi nghế 30A đem xuống khu vực ghế ngồi 38D để lục lọi.

Không may cho tên trộm, có một nam hành khách khác ngồi hàng ghế 38 đã rất cảnh giác. Hành khách này là một nam tiếp viên của Vietnam Airlines đang trên đường về nhà. Trước đó, nam tiếp viên này phục vụ trên chuyến bay Hongkong - Hà Nội. Kết thúc hành trình, tiếp viên này bay chuyển sân về TP HCM, trên chuyến bay VN 257 anh không làm nhiệm vụ nên không mặc đồng phục của hãng, vì thế có điều kiện giám sát, vạch mặt kẻ gian.

Thấy hiện tượng khả nghi, tiếp viên này đã để ý và quay lại clip để làm bằng chứng. Tiếp viên sau đó đã thông báo sự việc cho nhân viên phi hành đoàn.

Tổ tiếp viên đã lập biên bản vi phạm hành chính và đề nghị hành khách có ghế ngồi 30A kiểm tra lại tài sản, tư trang trong chiếc túi vừa bị kẻ gian lục lọi.

Đại diện Vietnam Airlines tại sân bay Tân Sơn Nhất đã bàn giao tên trộm người Trung Quốc cho Cảng vụ Hàng không và công an quận Tân Bình (TP HCM) giải quyết.

Tuy tài sản chưa bị mất nhưng khách bị lục túi là một Đại tá không quân đã nghỉ hưu, nhà gần khu vực sân bay Tân Sơn Nhất, rất bức xúc về tệ nạn ăn cắp trên máy bay, ông đã ra Công an quận Tân Bình để làm chứng và vạch mặt kẻ ăn cắp.

Tình trạng người Trung Quốc móc túi, ăn cắp trên máy bay đang gây nhức nhối cho các hãng hàng không Châu Á, trong đó có Vietnam Airlines. Để bảo vệ hành khách và giữ trật tự trên chuyến bay, Vietnam Airlines đã triển khai chương trình ngăn ngừa, phòng chống tệ nạn này. Đây là lần đầu tiên có kẻ táo tợn ăn cắp trên chuyến bay nội địa từ Hà Nội đi TP HCM.

Nam thanh niên bị cá mặt quỷ tấn công khi lặn ở Trường Sa


Trong lúc lặn bắt cá mặt quỷ ở vùng biển quần đảo Trường Sa, anh Phạm Ngọc Phú (20 tuổi, trú huyện đảo Phú Quý, Bình Thuận) bất ngờ bị loài cá này đâm vào mu bàn tay rồi nguy kịch vào rạng sáng 30/4.


Sau khi bị cá mặt qủy tấn công, anh Phú lập tức được đưa tới Bệnh xá Song Tử Tây (huyện Trường Sa, tỉnh Khánh Hòa) cấp cứu trong tình trạng cánh tay phải sưng to; huyết áp, nhịp tim, nhịp thở rối loạn…
Các bác sỹ Bệnh xá Song Tử Tây cho biết, do ngư dân Phú được đưa đến bệnh xá cấp cứu kịp thời và được dùng thuốc để trị các triệu chứng do độc của cá mặt quỷ gây ra nên bệnh nhân hiện đã qua cơn nguy kịch.
Các bác sỹ cũng khuyến cáo, khi bị cá mặt qủy tấn công nếu không được cấp cứu kịp thời có thể sẽ dẫn đến tử vong vì độc của loài cá này sẽ chạy vào tim.
Cá mặt quỷ thuộc họ cá mao mặt quỷ, tên khoa học là Synanceia. Chúng có thân hình lớn, xù xì, nhiều vây ở sống lưng, thô kệch như một tảng đá với lớp da loang lổ màu nâu đỏ, sần sủi, lởm chởm...
Trái ngược lại với vẻ ngoài đáng sợ đó, cá mặt qủy lại sở hữu những thớ thịt chắc, ăn rất ngon, giàu dưỡng chất…
Cá mặt quỷ có thể sống trên cạn trong một vài ngày trong điều kiện đảm bảo đủ độ ẩm. Chiều dài tối đa của một con cá mặt quỷ có thể lên tới gần 1m, tuy nhiên, ở nước ta, cá mặt quỷ có kích thước nhỏ hơn, khoảng 30 đến 50cm.
Theo các nhà chuyên môn, cá mặt quỷ có 13 tia vây lưng chứa độc tố và độc có thể tồn tại nhiều ngày sau khi cá chết. Khi đâm vào thịt nạn nhân, độc tố sẽ tác động trực tiếp đến hệ cơ vận động, hệ thần kinh và hệ cơ trơn của tim ở người.

Hà Nội: Xe du lịch “chết đứng” ở gầm cầu Long Biên, 32 hành khách hoảng sợ


Lúc 9h30 sáng nay 1/5, xe khách BKS 76B-00535 chở 32 người từ Trà Bồng, Quảng Ngãi ra Hà Nội thăm Lăng Bác khi đi qua cầu Long Biên do không biết đường đã bị lao qua gầm cầu và bị mắc kẹt do chiều cao của xe vượt quá mức quy định.


Anh Đặng Quang Hưng, 36 tuổi, lái xe cho biết: "Xe xuất phát từ 10h đêm qua ở Trà Bồng ra thăm Lăng Bác Hồ, chạy xuyên đêm. Đến đoạn đường này do không biết đường đi, thấy các phương tiện khác qua được nên tôi cũng chạy qua, không ngờ sự việc lại xảy ra thế này".

32 người trên xe không ai bị thương vong, mọi người chỉ hoảng sợ và hoang mang, sau khi bình tĩnh lại, đoàn đã thuê xe để đi vào lăng viếng Bác ngay sau đó.

Một số hình ảnh phóng viên ghi lại tại hiện trường sự việc:

Chiếc xe khách chờ đoàn người từ Trà Bồng, Quảng Ngãi ra Hà Nội thăm lăng Bác.
Chiếc xe khách chờ đoàn người từ Trà Bồng, Quảng Ngãi ra Hà Nội thăm lăng Bác.
 
Chiều cao của gầm cầu ở khu vực này là 3m, nhưng chiếc xe khách 2 tầng vượt chiều cao quy định...
Chiều cao của gầm cầu ở khu vực này là 3m, nhưng chiếc xe khách 2 tầng vượt chiều cao quy định...
 
Do đó bị mắc kẹt lại ở gầm cầu Long Biên, Hà Nội.
Do đó bị mắc kẹt lại ở gầm cầu Long Biên, Hà Nội.
 
Phần nóc xe bị hư hỏng nặng.
Phần nóc xe bị hư hỏng nặng.
 
Máy điều hòa bị bật tung, nhiều bộ phận khác đã bị nát.
Máy điều hòa bị bật tung, nhiều bộ phận khác đã bị nát.
 
Chủ xe dọn dẹp để lùi xe ra khỏi khu vực này sau khi sự việc xảy ra.
Chủ xe dọn dẹp để lùi xe ra khỏi khu vực này sau khi sự việc xảy ra.
 
Cơ quan chức năng đã có mặt ngay sau khi sự việc xảy ra để giải quyết và điều tiết giao thông.
 
Cơ quan chức năng đã có mặt ngay sau khi sự việc xảy ra để giải quyết và điều tiết giao thông.
Cơ quan chức năng đã có mặt ngay sau khi sự việc xảy ra để giải quyết và điều tiết giao thông.

Tình yêu đẹp của chàng công an viên với cô gái ngồi xe lăn


Giờ đây, anh chị đã có một cuộc sống hạnh phúc bên nhau trong ngôi nhà nhỏ. Ít ai nghĩ rằng, để đến được với nhau, họ đã phải vượt qua biết bao nhiêu sóng gió. Tình yêu của họ là bản tình ca có cả nụ cười hạnh phúc xen lẫn những giọt nước mắt đắng cay.


Thương cho số phận hẩm hiu

Đến giờ, người dân ở xã Hoằng Quý (huyện Hoằng Hóa, Thanh Hóa) vẫn còn kể cho nhau nghe câu chuyện tình yêu như cổ tích của anh Phan Văn Thành và chị Lê Thị Huệ với một tấm lòng cảm phục.

Sinh ra và lớn lên trong một gia đình thuần nông, nghèo khó ở xã Hoằng Quý, chị Lê Thị Huệ (SN 1980) là con gái út trong gia đình có 4 anh chị em.  Khi cất tiếng khóc chào đời, chị Huệ vẫn khỏe mạnh bình thường. Nhưng tai họa bắt đầu ập xuống khi chị Huệ lên 3 tuổi. Sau một cơn sốt kéo dài, chị bị liệt hẳn chân bên phải.

Thương cô con gái nhỏ, bố mẹ chị không quản khó khăn, vất vả, khánh kiệt tài sản đưa chị đi chữa trị khắp nơi. Gần 2 năm trời nằm điều trị ở Bệnh viện Trung ương 71 Thanh Hóa nhưng kết quả đều vô vọng. Không chịu từ bỏ hy vọng, gia đình tiếp tục đưa chị lên Hà Nội chữa trị, nhưng bệnh tình vẫn không thuyên giảm.

Hễ nghe ở đâu có bài thuốc hay, thầy thuốc giỏi chữa bại liệt, bố mẹ đều không quản đường sá xa xôi đưa con gái đến thăm khám. Bất hạnh hơn, trong một lần chữa trị tại nhà một thầy lang ở Nam Định, chị Huệ đã bị châm cứu “nhầm” vào gân chân khiến chiếc chân phải co rút lại.
 
Vợ chồng anh Thành, chị Huệ sống hạnh phúc bên cậu con trai bụ bẫm. Ảnh: Thắng Hải
Vợ chồng anh Thành, chị Huệ sống hạnh phúc bên cậu con trai bụ bẫm. Ảnh: Thắng Hải
 
Bị tật nguyền, nhưng thẳm sâu trong chị lại là một tinh thần hiếu học. Học hết lớp 9, chị Huệ phải nghỉ do trường quá xa nhà, bố mẹ lại không có điều kiện đưa tới lớp. “Khi nghỉ học, tôi rất buồn, nhớ thầy cô, bè bạn, nhiều đêm tôi úp mặt vào gối để khóc, thương cho số phận hẩm hiu. Thấu hiểu được tâm lý của tôi, bố mẹ đã an ủi, động viên tôi rất nhiều”, chị Huệ kể lại.

 Không cam chịu kiếp sống “ăn bám bố mẹ”, chị Huệ xin phép được đi bán hàng giúp người chị gái dưới thị trấn để kiếm thêm thu nhập. Cũng nhờ quyết định này, chị tình cờ gặp được tình yêu lớn nhất cuộc đời mình. Đó là anh công an viên xã Hoằng Cát (huyện Hoằng Hóa) Phan Văn Thành.
  
Trái tim rung động

Trước khi gặp anh Thành, chị Huệ chưa bao giờ dám nghĩ tới chuyện tình yêu nam nữ. Vậy nhưng, từ khi gặp anh, trái tim cô gái trẻ bất ngờ rung động.

Chuyện tình của họ bắt đầu cũng thật giản dị. Ngoài công việc chuyên môn là công an viên phụ trách thôn, thời gian rảnh, anh Thành đi làm thợ xây kiếm thêm thu nhập. Trong thời gian anh xây dựng cho nhà một người quen ở thị trấn Bút Sơn (huyện Hoằng Hóa), anh gặp Huệ, khi đó đang bán hàng cho người chị gái.

Lúc đầu chỉ là lời thăm hỏi xã giao, nhưng qua nhiều lần trò chuyện, anh cảm thấy gắn bó, thân thiết hơn với người con gái tật nguyền này. Những tin nhắn ngày càng nhiều, những cuộc gọi điện tâm sự cứ dài thêm, những buổi gặp gỡ kéo hai người gần lại bên nhau trong một mối đồng cảm sâu sắc. Cứ như thế, một mối quan hệ đẹp đã được anh chị duy trì trong hơn 7 năm trời.

Chị Huệ khéo léo từ chối khi biết anh muốn tiến xa hơn trong tình cảm. Chị tâm sự: “Được anh quan tâm là một niềm an ủi lớn đối với mình. Nhưng nghĩ lại, bản thân tật nguyền, nếu gắn bó với nhau sẽ khiến anh khổ cả đời. Vì yêu anh nên tôi không muốn vì mình mà anh phải khổ.

Để tránh anh, tôi đã thay đổi số điện thoại, nghỉ bán hàng dưới thị trấn, xin làm công nhân may mặc tại TP Thanh Hóa. Nhưng như một mối duyên trời định, đầu năm 2010, sau hơn một năm không liên lạc, chúng tôi bất ngờ gặp lại nhau trong một buổi đi vãn cảnh chùa. Cũng từ buổi gặp ấy, hầu như ngày nào anh cũng đến nhà tôi chơi. Có hôm, anh ngồi từ đầu tối tới tận nửa đêm mới về”, chị Huệ tự hào khoe.

Tình cảm hai người ngày càng thắm thiết cũng là lúc tình yêu gặp trắc trở. Vì ngại làng xóm điều ra tiếng vào, bố mẹ chị Huệ đã ngăn cấm không cho con gái qua lại với anh Thành nữa. Mặc cho chị đóng cổng không tiếp nhưng tối nào anh cũng đến nhà.

“Thường anh ấy cứ đứng ngoài cổng, chờ mình đến khuya. Chỉ đến khi trong nhà đã tắt ánh đèn, anh ấy mới lặng lẽ quay xe về. Mình hiểu tình cảm của anh, thương lắm, nhưng không biết phải làm thế nào”, chị Huệ chia sẻ.

Chị Huệ đã tìm cách giới thiệu cho anh những người bạn của mình. Tổng cộng, chị đã giới thiệu cho anh 5 người bạn gái nhưng tất cả đều không thành do anh vẫn giữ tình cảm cho chị. Rồi chuyện gì đến cũng phải đến. Một đêm, chị đi làm về khuya, bên ngoài trời mưa như trút, gió bấc thổi lạnh buốt xương… Khi ra đến cổng công ty, chị thật sự bất ngờ khi thấy anh đứng đó. Trong lòng chị trào lên một cảm giác vừa thương yêu, vừa chua xót, vừa thương cho số phận cả hai người…

Cũng từ sau lần ấy, bố mẹ chị Huệ không còn ngăn cấm anh chị đi lại với nhau nữa. Tình cảm hai người lại càng thêm gắn bó, nhưng trong lòng chị vẫn giữ mặc cảm bản thân, chị luôn tạo một khoảng cách nhất định với anh.

Ngày Giáng sinh, anh hứa đưa chị đi chơi phố, nhưng bất chợt đến sát giờ hẹn, anh lại báo tin bận việc do được cấp trên cử đi bảo vệ người dân vui dịp lễ. “Lúc đó tôi bỗng thấy hụt hẫng, thấy thiếu một điều gì vốn rất quen thuộc trong đời mình và bỗng nhận ra đã yêu anh. Đêm hôm đó tôi đã khóc rất nhiều vì nhớ anh”, chị Huệ nhớ lại.

“Hạnh phúc của tôi, tôi chọn lựa!”

Trong suốt thời gian yêu nhau, kể cả khi đã cầu hôn, anh Thành vẫn giữ bí mật chuyện này với gia đình mình, vì lo sợ bố mẹ phản đối. Đến khi tình cảm đã “chín muồi”, anh mới công khai mọi chuyện, xin phép bố mẹ được cưới chị Huệ về làm vợ.

Nghe con muốn cưới một cô gái tật nguyền ở xã bên, bố mẹ anh Thành phản đối dữ dội. Mọi biện pháp được đưa ra, từ khuyên nhủ đến biện pháp mạnh như dọa từ mặt vẫn không làm anh Thành lay chuyển. Cuối cùng, trước quyết tâm của con, bố mẹ anh đành phải đồng ý, lễ thành hôn tiến hành vào đầu năm 2013.

Anh Thành vẫn nhớ cảm giác khi đưa chị về nhà. Thời khắc anh bế chị từ trên xe ô tô xuống chiếc xe lăn, hàng trăm ánh mắt đổ dồn vào mình. Một sự im lặng khủng khiếp bao trùm bầu không khí xung quanh. Mẹ anh khóc nấc lên, anh trai không nhìn mặt, em gái gắt gỏng với anh. Nhưng điều khiến anh lo nhất vẫn là chị. “Mặc dù đã chuẩn bị tâm lý từ trước, nhưng thật sự mình vẫn bị sốc”, chị Huệ kể.

Sau ngày cưới, anh đưa chị về bên ngoại để tiện bề chăm sóc. Tình yêu nở hoa khi chị hạ sinh đứa con đầu lòng - cháu Phan Khánh Vinh vào cuối năm 2013. Để lo cho tương lai của con, anh Thành đã thôi các công tác xã hội như: Công an viên, thôn đội trưởng dân quân để đi làm ăn xa. Vài tháng anh mới trở về thăm nhà.

Xa nhau nhưng tình cảm của hai anh chị vẫn rất nồng nàn. Ngày nào anh cũng gọi điện về nhà hỏi thăm hai mẹ con. Chị tuy không thể giúp được anh việc lớn nhưng cố gắng chăm sóc con thật tốt và làm các công việc nhỏ trong gia đình.

Bây giờ, trong ngôi nhà nhỏ của anh chị luôn tràn ngâp tiếng cười. Ở đó có tình yêu, có niềm tin vào tương lai. Và còn hơn hết, ở đó có câu chuyện tình yêu đẹp như cổ tích, truyền niềm tin vào cuộc sống cho nhiều người.

Thứ Tư, 30 tháng 4, 2014

Hình ảnh thành phố mang tên Bác sau 39 năm giải phóng


Sau ngày giải phóng, chính quyền TPHCM dồn sức đầu tư cho hàng loạt công trình hạ tầng giao thông trọng điểm, làm tiền đề cho nền kinh tế thành phố phát triển thần tốc. Những công trình ấy cũng định hình nên TPHCM hôm nay và định hướng phát triển trong tương lai.

 
Xa lộ Hà Nội, cửa ngõ quan trọng nhất thành phố
Cửa ngõ lớn nhất thành phố
Cửa ngõ lớn nhất thành phố

Xa lộ Hà Nội vốn là con đường thiên lý nối đô thị Sài Gòn cũ với các tỉnh phía Bắc có từ rất xa xưa. Từ ngày lập phố ở vùng đất này, tuyến đường trên đã trở thành cửa ngõ đường bộ quan trọng bậc nhất giúp thành phố giao thương với các vùng đất khác ở miền Đông, miền Trung, Tây Nguyên và miền Bắc.
Đến nay, cửa ngõ này vẫn giữ vai trò quan trọng bậc nhất trong các cửa ngõ của thành phố, đảm nhận hàng trăm ngàn lượt xe cá nhân, hàng chục ngàn lượt xe hàng hóa ra vào mỗi ngày. Chính vì lưu lượng giao thông quá lớn, tuyến đường này liên tục được nâng cấp, mở rộng. Đến nay xa lộ đã rộng 80m với 12 làn xe, có đường song hành, tuyến cây xanh ven đường; nhiều đoạn đang được mở rộng ra đến 120m, trở thành con đường quy mô nhất thành phố.
Đại lộ Đông Tây, huyết mạch nối Đông và Tây
Đại lộ Đông Tây ôm sát kênh Bến Nghé – Tàu Hủ, băng xuyên qua trung tâm thành phố
Đại lộ Đông Tây ôm sát kênh Bến Nghé – Tàu Hủ, băng xuyên qua trung tâm thành phố

Suốt 30 năm sau ngày giải phóng, quốc lộ 1 là tuyến đường duy nhất nối cửa ngõ Đông Bắc và Tây Nam, giúp hàng hóa từ phía Bắc băng qua TPHCM để về các tỉnh miền Tây. Qua thời gian, đoạn đường này ngày càng quá tải, xuống cấp trầm trọng và liên tục xảy ra ùn tắc, tai nạn gây thiệt hại vô kể cho xã hội. 1 tuyến đường huyết mạch khác băng qua thành phố là nhu cầu bức thiết để TPHCM phát triển thêm một bước mới. Từ đó, đại lộ Đông Tây ra đời.
Với lộ trình nối từ cửa ngõ xa lộ Hà Nội chạy qua hàng loạt quận nội thành rồi tiến về cửa ngõ phía Tây, đại lộ Đông Tây có thể nói là tuyến đường mới quy mô lớn nhất mà TPHCM xây dựng cho đến thời điểm hiện nay. Công trình này còn có 1 hạng mục rất nổi tiếng là đường hầm Thủ Thiêm băng dưới sông Sài Gòn. Hiện đại lộ này được chia thành 3 phần: đường Mai Chí Thọ, đường hầm vượt sông Sài Gòn và đường Võ Văn Kiệt.
Đại lộ Nguyễn Văn Linh, mở đường tiến về Nam
Con đường này biến cả vùng đồng ruộng thành phố thị sầm uất
Con đường này biến cả vùng đồng ruộng thành phố thị sầm uất

Nếu đặt vào bối cảnh hiện nay thì đại lộ Nguyễn Văn Linh không lớn, cũng không dài so với các tuyến đường mới mở của thành phố. Tuy nhiên, nếu đặt vào bối cảnh cuối thế kỷ 20 thì đây gần như là 1 con đường kỳ tích băng thẳng qua vùng đất lầy lội vốn là những cánh đồng bao la, hoang vắng nằm ở phía Nam thành phố; kết nối trung tâm thành phố với quốc lộ 1, tiến về miền Tây.
Chính nhờ con đường này, vùng biên phía Nam của khu vực đô thị TPHCM vốn chỉ kéo đến quận 4 dần dần phát triển thêm về phía Nam, phát triển mạnh vùng quận 7 và Bình Chánh trong thời gian gần 20 năm nay. Cũng trên tuyến đường này, Phú Mỹ Hưng - một khu đô thị văn minh được quy hoạch bài bản ngay từ đầu ra đời, trở thành 1 đô thị kiểu mẫu, biểu tượng cho sự phát triển đô thị của TPHCM.
Cầu vượt, hầm chui – giải quyết bài toán khó
Những cây cầu vượt như cầu vượt Thủ Đức giúp giảm ùn tắc tại các giao lộ trọng điểm
Những cây cầu vượt như cầu vượt Thủ Đức giúp giảm ùn tắc tại các giao lộ trọng điểm

Những năm đầu thế kỷ 21, TPHCM liên tục xảy ra hiện tượng ùn tắc giao thông nghiêm trọng. Diện tích mặt đường thiếu thốn là bài toán nan giải không thể giải quyết ngày một ngày hai mà cần một chiến lược đầu tư dài hơi. Lúc này, các chuyên gia giao thông bàn tính đến nhiều biện pháp hiệu quả mà tài lực thành phố chịu được. Giải pháp nút giao khác mức được nhiều chuyên gia nhắc tới.
Trong giờ cao điểm, những điểm ùn tắc thường xuất phát ngay tại các giao lộ. Lượng xe quá lớn, các dòng xe giao cắt tại giao lộ khiến thời gian hành trình tăng cao tạo thành điểm ùn. Do đó, giải pháp xây dựng nút giao khác mức được đề xuất để giảm giao cắt giữa các luồng xe.
Từ đó, nhiều nút giao khác mức ra đời tại các giao lộ trọng điểm như cầu vượt Cát Lái, hầm chui Tân Tạo, hầm chui Linh Trung, cầu vượt Trạm 2… đã cho hiệu quả thấy rõ. Biện pháp này được mở rộng với hàng loạt cầu vượt băng ngang quốc lộ 1A; cầu vượt bằng thép trong nội thị ở các giao lộ trọng yếu như vòng xoay Hàng Xanh, ngã tư Thủ Đức, giao lộ Lăng Cha Cả, vòng xoay Cây Gõ… Tình hình ùn tắc 3 năm nay tạm lắng một phần rất lớn là nhờ vào những cây cầu vượt, hầm chui này.
Hai tuyến kênh xanh bao quanh thành phố
2 tuyến kênh xanh giúp tô điểm cho TPHCM thêm mỹ miều
2 tuyến kênh xanh giúp tô điểm cho TPHCM thêm mỹ miều

Kênh Nhiêu Lộc – Thị Nghè và Bến Nghé – Tàu Hủ ngày xưa vốn là 2 tuyến đường thủy trọng yếu của Sài Gòn. Nhưng theo thời gian, 2 tuyến đường thủy này mất đi tầm quan trọng vốn có; đặc biệt là kênh Nhiêu Lộc – Thị Nghè đã mất hẳn chức năng giao thông kể từ những năm 1980, khi mà dòng kênh bị lấn chiếm, ô nhiễm nghiêm trọng.
Đến nay, hai dòng kênh này đã được thành phố cải tạo, bắt đầu hồi phục nguồn nước đảm bảo cho cá tôm sống được, dự định phát triển thành 2 tuyến du lịch đường thủy trong tương lai. Nếu tính kỹ thì vai trò giao thông của 2 tuyến kênh này không lớn, nhưng với hình thế bao bọc xung quanh khu trung tâm thành phố, việc cải tạo 2 dòng kênh này giúp nâng tầm TPHCM từ 1 đô thị phát triển nhếch nhác thành 1 đô thị văn minh, sạch đẹp và đáng sống.
Cầu Phú Mỹ và Thủ Thiêm, mở phố về Đông
2 tuyến kênh xanh giúp tô điểm cho TPHCM thêm mỹ miều
Với những cây cầu, bán đảo Thủ Thiêm sẽ trở nên hấp dẫn hơn với nhà đầu tư, tương lai phát triển thành phố Đông sẽ đến sớm hơn

Tính về quy mô, trong 39 năm sau ngày giải phóng, TPHCM xây dựng khá nhiều cây cầu dài, rộng và vốn lớn tương đương như cầu Phú Mỹ và cầu Thủ Thiêm. Tuy nhiên, nếu tính về vị trí, 2 cây cầu này lại có vai trò đặc biệt quan trọng vì nó sẽ giúp TPHCM phát triển mạnh mẽ hơn nữa trong thời gian sắp tới. Bởi 2 cây cầu này đều nối phần đô thị trung tâm hiện hữu của thành phố với bán đảo Thủ Thiêm, Phố Đông của đô thị trung tâm TPHCM.
Với việc TPHCM quy hoạch khu đô thị mới Thủ Thiêm trở thành 1 phần của khu trung tâm thành phố mới thì Thủ Thiêm tương lai chắc chắn sẽ được đầu tư nhiều để phát triển. Nhưng muốn phát triển nhanh và mạnh, Thủ Thiêm cần nhiều nguồn lực xã hội ủng hộ. Muốn có sự ủng hộ này, TPHCM phải phá thế “ngăn sông” của bán đảo Thủ Thiêm. Cầu Phú Mỹ và cầu Thủ Thiêm cùng với đường hầm vượt sông Sài Gòn chính là những công trình đảm nhận vai trò đó. Nó góp phần giúp trung tâm thành phố tiến về phía Đông, xây dựng Phố Đông trong tương lai.
 
“Chuyển mình” mạnh mẽ
39 năm sau ngày giải phóng, TP Hồ Chí Minh đã và đang “chuyển mình” mạnh mẽ, là “đầu tầu” kinh tế của cả nước. TP những năm qua tiếp tục đổi mới toàn diện và mạnh mẽ hơn nữa; năng động, sáng tạo, huy động mọi nguồn lực, thúc đẩy chuyển dịch cơ cấu kinh tế, phát triển kết cấu hạ tầng đồng bộ, làm tốt vai trò đầu tàu kinh tế của vùng kinh tế trọng điểm phía nam, đóng góp ngày càng lớn cho cả nước...
Dòng kênh Nhiêu Lộc - Thị Nghè hồi sinh và trở nên thơ mộng
 
Dòng kênh Nhiêu Lộc - Thị Nghè hồi sinh và trở nên thơ mộng
Dòng kênh Nhiêu Lộc - Thị Nghè hồi sinh và trở nên thơ mộng
Dòng kênh Nhiêu Lộc - Thị Nghè "hồi sinh" và trở nên thơ mộng
Khu vực được mệnh danh như biểu tượng của thành phố
Khu vực được mệnh danh như "biểu tượng" của thành phố
Hầm Thủ Thiêm - Công trình hiện đại bậc nhất  
Hầm Thủ Thiêm - Công trình hiện đại bậc nhất  
Nhà thờ Đức Bà ngay giữa trung tâm thành phố
Nhà thờ Đức Bà ngay giữa trung tâm thành phố
Một góc thành phố nhìn từ trên cao
Một góc thành phố nhìn từ trên cao
Khu vực ngoại thành phát triển mạnh mẽ
Khu vực ngoại thành phát triển mạnh mẽ
Nhiều công trình đang mọc lên.
 
Nhiều công trình đang mọc lên.
Nhiều công trình đang mọc lên.
Nhiều công trình đang mọc lên.
Nhiều công trình đang mọc lên.
 

30/4/1975 ở Côn Đảo: Cai ngục tháo chạy, tù chính trị tự giải phóng


Cách đây 39 năm, vào những ngày này ở huyện Côn Đảo diễn ra những biến động lớn lao. Tù chính trị đã tự giải phóng cho chính mình. Ngay khi liên lạc được với đất liền, đại diện tù chính trị ở Côn Đảo nghẹn ngào đề nghị: “Chúng tôi cần ảnh Bác Hồ”.


Vốn là một quần đảo nhỏ và xinh đẹp, nhưng trước năm 1975 Côn Đảo được coi là “địa ngục trần gian”, bởi Pháp, Mỹ đã xây dựng ở đây một hệ thống nhà tù khổng lồ trong suốt quá trình xâm lược nước ta.
 
Nhiều du khách ghé thăm Côn Đảo trong những ngày cuối tháng Tư lịch sử này không khỏi xúc động khi được nghe lại câu chuyện về những biến động lớn lao ở đây trong ngày 30/4/1975, cách đây 39 năm.
 
Với kinh nghiệm hơn 10 năm công tác ở Tổ thuyết minh Ban quản lý di tích Côn Đảo, chị Danh Kim Hoàng - Tổ trưởng tổ thuyết minh - nhớ cặn kẽ từng chi tiết trong quãng thời gian lịch sử này. Theo lời kể của chị, Côn Đảo trong những ngày này đã có những biến động đầy lớn lao, mãi mãi đi vào lịch sử.
Cai ngục tháo chạy
Chiều 29/4/1975, được tin Sài Gòn thất thủ, ở Côn Đảo diễn ra một cuộc tháo chạy cực lớn. Bầu trời Côn Đảo náo loạn, máy bay quân sự lên xuống sân bay Cỏ Ống như mắc cửi chở quân, tướng Mỹ, cai ngục đóng tại Côn Đảo di tản ra tàu sân bay đang đón đợi ngoài khơi.
Riêng "chúa đảo" Lân Hữu Phương đã tự lái xe trong đêm, chở vợ con qua chi khu Bến Đầm bí mật xuống tàu di tản.
Sáng 30/4/1975, lúc đầu địch mưu tính canh giữ các nhà tù nghiêm ngặt, sau đó thủ tiêu toàn bộ tù chính trị bằng lựu đạn vào giờ chót, nhưng cuối cùng chúng đã không thể thực hiện được âm mưu khủng khiếp này.
 
Khi nghe tin chính quyền Dương Văn Minh đầu hàng quân giải phóng, toàn bộ quân tướng, cai ngục trên đảo chỉ còn 1 suy nghĩ duy nhất: Chạy trốn. Trên đảo đã diễn ra một cuộc di tản kéo dài tới tận nửa đêm trong khung cảnh hỗn loạn.
 
Trước tình hình này, linh mục Phạm Gia Thụy đã vận động giáo dân trong họ đạo Côn Sơn không di tản, ở lại giúp tù chính trị thoát khỏi ngục tù. Ông vận động được một nhóm lính bảo an mở cửa nhà lao giải thoát tù chính trị.
 
Trong khi đó, hầu hết tù chính trị trong các trại đều bị canh giữ, không hề hay biết thông tin, nhiều trại đang chuẩn bị kỷ niệm ngày Quốc tế lao động 1/5.
Côn Đảo được giải phóng
23 giờ ngày 30/4/1975, lính gác mở cửa phòng 24 khu H để báo tin chính quyền Dương Văn Minh đã đầu hàng, trao trả chính quyền về Cách mạng.
Lúc này các đồng chí tù chính trị trong khu H nhận định, có thể Sài Gòn đã được giải phóng, nhưng cũng có thể đây là âm mưu thủ tiêu của địch. Tù chính trị đã yêu cầu radio để nghe tin tức, nắm tình hình.
Khi chắc chắn Sài Gòn được giải phóng, những người tù chính trị vỡ òa sung sướng. Họ nhanh chóng loan báo tin tới các phân trại. Tiếng reo hò hân hoan vang lên dậy trời. Bắt đầu từ khu H, tới 3 giờ sáng 1/5/1975, cả tám khu của trại VII hoàn toàn được giải phóng.
Những người tù chính trị quyết định thành lập Đảo ủy lâm thời gồm bảy người để lãnh đạo cuộc nổi dậy do đồng chí Trịnh Văn Tư làm Bí thư, thành lập chính quyền cách mạng để quản lý và giải quyết mọi việc trên đảo.
Đảo ủy lâm thời đã tổ chức tù chính trị từ trại VII đến giải phóng các trại khác. Tới rạng sáng 1/5/1975, tù nhân tại trại I, IV, V, rồi các trại II, III, VIII,  khu biệt giam Chuồng Bò cũng lần lượt được mở cửa giải phóng.
“Chúng tôi cần ảnh Bác Hồ”
Tới 8 giờ sáng 1/5, thị trấn Côn Đảo đã hoàn toàn thuộc về chính quyền cách mạng. 10 giờ sáng cùng ngày, Đài truyền thanh Côn Đảo phát sóng, đưa bản tin Côn Đảo hoàn toàn giải phóng...
 
Ngày 2/5/1975, một đài vô tuyến điện được hồi phục, và phát sóng chuyển bức điện đầu tiên từ Côn Đảo vào đất liền, cho tới 15 giờ cùng ngày thì liên lạc được với Thành ủy Sài Gòn - Gia Định.
Khi được hỏi Côn Đảo cần gì để đất liền chi viện ngay, đồng chí đại diện cho Đảo ủy lâm thời đã nghẹn ngào trả lời: “Chúng tôi cần ảnh Bác Hồ”.
Rạng sáng 4/5/1975, tàu Hải quân từ đất liền cập bến Côn Đảo, mang theo 500 tấm ảnh Chủ tịch Hồ Chí Minh. Những tù nhân vừa cách đây mấy ngày còn là tù nhân chính trị, giờ trở thành tự do. Họ rước hình Bác và cờ giải phóng về từng phân trại, rất nhiều người òa khóc vì niềm vui thống nhất đất nước.
***
39 năm sau ngày giải phóng, những dấu tích "địa ngục trần gian" vẫn còn nguyên ở huyện đảo Côn Đảo. Trong các trại lao tù, những cây bàng cổ thụ trăm tuổi vẫn xanh lá, rì rào đón gió biển. Những bức tường, chuồng cọp, phòng giam xám xịt, nơi không biết bao nhiêu nhà cách mạng đã đổ máu, hi sinh, giờ vẫn còn nguyên vẹn.
Nhưng cuộc sống ở huyện đảo đã hoàn toàn thay đổi, tươi mới. Côn Đảo giờ trở thành một trong những điểm du lịch hấp dẫn hàng đầu Việt Nam, hàng năm thu hút một lượng lớn du khách trong và ngoài nước. Côn Đảo ngày nay được những người yêu mến ví như thiên đường du lịch tràn đầy những bí ẩn chờ khám phá.
 
Những hình ảnh lịch sử ở Côn Đảo:
 
30/4/1975 ở Côn Đảo: Cai ngục tháo chạy, tù chính trị tự giải phóng
Chị Danh Kim Hoàng - Tổ trưởng tổ thuyết minh đang giới thiệu khách tham quan về mảnh đất lịch sử Côn Đảo.
 
Những cây bàng trăm tuổi trong các trại tù
Những cây bàng trăm tuổi trong các trại tù
Những cây bàng trăm tuổi trong các trại tù
 
Một bức tường xám xịt bao kín trại giam.
Một bức tường xám xịt bao kín trại giam.
 
Bên trong một phòng giam giữ tù chính trị..
Bên trong một phòng giam giữ tù chính trị.
 
Những bức tượng tái hiện cảnh tù nhân bị tra tấn ở nhà tù Côn Đảo.
Những bức tượng tái hiện cảnh tù nhân bị tra tấn ở nhà tù Côn Đảo.
 
 
Cổng dẫn vào trại Phú Tường (nơi các nhà báo phương tây phát hiện chuồng cọp kiểu Pháp)
Cổng dẫn vào trại Phú Tường (nơi các nhà báo phương tây phát hiện chuồng cọp kiểu Pháp)
 
Cổng dẫn vào trại Phú Tường (nơi các nhà báo phương tây phát hiện chuồng cọp kiểu Pháp)
Cổng dẫn vào trại Phú Tường (nơi các nhà báo phương tây phát hiện chuồng cọp kiểu Pháp)
Hệ thống chuồng cọp kiểu Pháp (bức tượng phía xa tái hiện cảnh cai ngục dùng gậy chọc tù nhân từ trên cao) 
 
Cửa dẫn vào khu chuồng cọp kiểu Mỹ
Cửa dẫn vào khu chuồng cọp kiểu Mỹ
 
Những ngôi mộ chiến sĩ cách mạng trong nghĩa trang Hàng Dương luôn có khách viếng thăm.
Những ngôi mộ chiến sĩ cách mạng trong nghĩa trang Hàng Dương luôn có khách viếng thăm.
Bảo Khánh
(lược ghi theo lời kể của thuyết minh viên Ban quản lý di tích Côn Đảo)

Chúng tôi tiến công giải phóng Sài Gòn từ hướng Tây-Tây Nam


Về ý định giải phóng miền Nam, tuy đã cùng tập thể Bộ Chính trị họp bàn và thống nhất là hai năm (1975-1976), nhưng anh Lê Duẩn vẫn băn khoăn và nói cố gắng làm sớm, giải phóng sớm miền Nam, để ngụy nó lại hồn thì khó. Tôi cho đây là một suy nghĩ sắc sảo của anh Lê Duẩn.


Sau khi Bộ chỉ huy Miền (gọi tắt là B2) đã thông qua “Kế hoạch quân sự mùa khô 1974-1975” rồi thì hai anh Phạm Hùng và Trần Văn Trà mới ra họp Trung ương. Trong khi hai anh đang họp ngoài đó thì trong này chúng tôi giải phóng Phước Long.
Thực tế sau khi giải phóng Phước Long (ngày 6-1-1975) và núi Bà Đen, Bộ chỉ huy Miền chúng tôi đã bắt tay ngay vào làm “Kế hoạch tiến công giải phóng Sài Gòn”. Chúng tôi thảo phương án sử dụng lực lượng, lấy lực lượng tại chỗ là chủ yếu, tính toán kỹ thấy chỉ thiếu 1 quân đoàn. Anh Trần Văn Trà đi họp ngoài Bắc vào, anh nói “anh Ba" (tức Lê Duẩn) bảo sẽ làm sớm, để chậm sẽ khó khăn, phức tạp”. Anh Trà cho biết, sau khi ta đã có chiến thắng Phước Long thì mục tiêu đột phá mở đầu Chiến dịch Tây Nguyên vẫn là Chi khu Đức Lập chứ không phải là Buôn Ma Thuột, lúc đầu ý kiến chọn đánh Buôn Ma Thuột còn ngang ngửa lắm, nhưng rồi cuối cùng, thực tiễn chiến trường đã cho phép ta chọn Buôn Ma Thuột. Anh Lê Duẩn nói “đánh Buôn Ma Thuột xong sẽ đánh Sài Gòn”. Khi anh Trà trở về, Bộ chỉ huy Miền chúng tôi họp bàn và thống nhất là điện xin Trung ương đưa ngay Quân đoàn 3 vào tăng cường cho B2. Cả Trung ương Cục và Bộ chỉ huy Miền gần như thống nhất là sẽ tiến công và giải phóng Sài Gòn trong tháng 4, vì sang tháng 5 ở Nam Bộ đã vào mùa mưa, việc cơ động của ta, nhất là tăng, pháo và cơ giới sẽ khó khăn, mà khó khăn nhất là hướng Tây-Tây Nam Sài Gòn, vùng Long An mênh mông đồng nước, kênh rạch và sình lầy. Cùng với việc soạn thảo kế hoạch là xây dựng “Quyết tâm chiến đấu”, sơ đồ đã phác ra 5 hướng (Bắc, Tây Bắc, Tây-Tây Nam, Đông, Đông Bắc) tiến công vào sào huyệt cuối cùng của ngụy quyền tay sai. Người trực tiếp vẽ sơ đồ là đồng chí Long, người của Bộ Tổng Tham mưu vào làm Trưởng phòng Tác chiến Sở Chỉ huy Miền nên tác nghiệp rất nhanh. Phải nói, Bộ chỉ huy Miền chúng tôi thời đó có được đội ngũ cán bộ tham mưu giúp việc đã giỏi chuyên môn lại vừa có kỷ luật và thái độ trách nhiệm rất cao, nên mọi việc được giao anh em thường hoàn thành trước thời gian, nhiều khi thấy anh em ham việc quên cả ăn và nghỉ chúng tôi nhắc nhở thì họ “cự” lại “Thủ trưởng nói nửa lời là làm chết bỏ!-xả thân không nề hà” khiến chúng tôi rất yên tâm.
Khi hai anh Lê Đức Thọ và Văn Tiến Dũng được Bộ Chính trị cử vào (cùng với anh Phạm Hùng) làm đại diện Bộ Chính trị tại mặt trận, các anh xem và nói: “Kế hoạch làm tốt, nhưng phải thêm quân”. Và các anh cũng thấy nơi khó nhất là hướng Tây- Tây Nam, vì quá trình vận động và tiến công phải vượt qua địa hình nhiều sình lầy. Các anh cũng thống nhất với nhận định, phân tích của Bộ chỉ huy Miền, đây là một hướng tiến công rất quan trọng, vì có chiếm lĩnh và làm chủ lộ 4, ta mới cắt đứt được khả năng cơ động đường bộ của quân ngụy từ Quân đoàn 4 và Vùng 4 chiến thuật (Cần Thơ và Đồng bằng sông Cửu Long) về ứng cứu cho Sài Gòn, hoặc ngược lại chúng tháo chạy từ Sài Gòn về Cần Thơ để cố thủ, như vậy đều sẽ gây thêm nhiều khó khăn và nhiều tổn thất cho ta trong trận đánh cuối cùng. Tôi lại được giao làm Phó tư lệnh Chiến dịch tiến công giải phóng Sài Gòn-kiêm Tư lệnh cùng anh Lê Văn Tưởng (tức Hai Tưởng) làm Chính ủy của cánh quân tiến công từ hướng Tây-Tây Nam, một trong 5 hướng tiến công của trận quyết chiến chiến lược cuối cùng, mang tên Chiến dịch Hồ Chí Minh lịch sử.
Quân giải phóng từ hướng Tây Nam Bộ tiến về Sài Gòn. Ảnh tư liệu
Quân giải phóng từ hướng Tây Nam Bộ tiến về Sài Gòn. Ảnh tư liệu
Trước khi Chiến dịch Hồ Chí Minh mở màn, Bộ chỉ huy Chiến dịch đã quyết định rút hai anh, Nguyễn Minh Châu (tức Năm Ngà)-Tư lệnh và Văn Phác-Chính ủy Đoàn 232 về công tác ở Bộ chỉ huy Miền. Cánh quân hướng Tây-Tây Nam lúc này trên cơ sở Đoàn 232 và được bổ sung một số đơn vị, đội hình tiến công của hướng này gồm có: Ba sư đoàn bộ binh (3, 5 và 9), 4 trung đoàn bộ binh độc lập; 1 trung đoàn đặc công; được tăng cường 1 tiểu đoàn xe tăng T54; 1 tiểu đoàn thiết giáp PT85; 1 tiểu đoàn pháo 130mm; 1 trung đoàn và 1 tiểu đoàn phòng không; Sư đoàn 8 Bộ binh của Quân khu 8. Như vậy, lực lượng của cánh quân hướng Tây-Tây Nam chúng tôi tương đương 1 quân đoàn tăng cường, cùng các LLVT và lực lượng chính trị của địa phương. Cánh quân này có nhiệm vụ: Cắt lộ 4 (đoạn Bến Lức đến Tân An), tiến công giải phóng Bến Lức và Tân An, cắt đứt sự liên hệ của địch giữa Sài Gòn và đồng bằng miền Tây, diệt địch ở Hậu Nghĩa, mở cửa tuyến sông Vàm Cỏ, tổ chức một lực lượng binh chủng hợp thành (cỡ sư đoàn tăng cường) tiến công Sài Gòn từ hướng Tây, chiếm Biệt khu Thủ đô, tổ chức một bộ phận hợp điểm tại Dinh Độc Lập; tổ chức một lực lượng từ phía Nam đánh chiếm cầu Nhị Thiên Đường, phát triển đánh chiếm Tổng nha Cảnh sát, chiếm các quận 5, 6, 7 và Bình Chánh. Nói gọn lại thì chúng tôi được giao 3 mục tiêu rất quan trọng là: Cắt đứt lộ 4 (đoạn từ Long An đi Bến Lức), tiến công Tổng nha Cảnh sát và Biệt khu Thủ đô; sau đó chia làm hai mũi, một vào Dinh Độc Lập và một vào căn cứ Bộ tư lệnh Hải quân ngụy ở Ba Son và Bạch Đằng.
Khi nhận nhiệm vụ cùng tôi chỉ huy cánh quân trên hướng Tây-Tây Nam đánh vào Sài Gòn, anh Lê Văn Tưởng rất phấn khởi vì ở “thời điểm lịch sử” lại được cấp trên giao nhiệm vụ đúng với ước nguyện của mình “trận cuối cùng được trực tiếp về tham gia giải phóng quê hương", anh gốc người Long An. Tôi đã có dịp sát cánh cùng anh trong đợt hai của cuộc Tổng tiến công Mậu Thân 1968, anh là một cán bộ trung thực, dễ gần, chu đáo và rất kiên cường, dũng cảm. Nhận nhiệm vụ xong, tôi bảo anh về trước chuẩn bị về tổ chức. Chiều 13-4-1975 anh đi, ngày 14-4 đã có mặt ở Sở Chỉ huy của cánh quân hướng Tây-Tây Nam bên bờ sông Vàm Cỏ thuộc huyện Đức Huệ-Long An; còn tôi ở lại họp Bộ chỉ huy Chiến dịch, đến ngày 17-4 mới xuống Long An, chính thức cầm quân ở hướng này.
Anh Hai Tưởng trao đổi, chúng tôi đề xuất và được trên chấp thuận điều anh Lê Quốc Sản-Tư lệnh Khu 8 làm Phó chỉ huy, bổ nhiệm anh Hai Nghiêm-Phó chỉ huy Đoàn 232 làm Tham mưu trưởng Bộ Tư lệnh cánh quân hướng Tây-Tây Nam. Anh Nghiêm trước ở ngoài Bắc làm Trưởng phòng ở Cục Tác chiến, lúc mới vào cũng làm Trưởng phòng Tác chiến, sau làm Cục trưởng, là người có tác phong rất tỉ mỉ lại chịu khó, rất kiên định trong vấn đề đánh Mỹ.
Việc cắt lộ 4 (đánh chiếm, làm chủ đường số 4-đoạn từ Tân An đến Bến Lức, cắt đứt đường cơ động của ngụy từ Sài Gòn đi Cần Thơ) là nhiệm vụ rất khó khăn. Bộ Tư lệnh cánh quân hướng Tây-Tây Nam chúng tôi đã chọn và giao cho Sư đoàn 5 do đồng chí Út Liêm làm Sư trưởng, sau đó là đồng chí Vũ Thược (tức Năm Thược) thay thế; đồng chí Hòa làm Chính ủy (trước đó đồng chí Hòa làm Chánh Văn phòng Bộ chỉ huy Miền) thực hiện, với yêu cầu phải hoàn thành nhiệm vụ trước ngày N-3 (tức trước ngày toàn tuyến nổ súng tiến công 3 ngày), sau đó phối hợp với LLVT tại chỗ tiến công giải phóng Tân An và Bến Lức, giữ vững khu vực đã giải phóng. Quá trình cơ động đến các vị trí triển khai đội hình chiến đấu, Sư đoàn 5 gặp rất nhiều khó khăn, nhưng nhờ có sự giúp đỡ của nhân dân và các LLVT địa phương, nên đơn vị đã vượt qua tất cả. Hình ảnh làm cán bộ, chiến sĩ chúng tôi ấn tượng mãi ở đây là cô du kích tên Sáu Sửa, khi cô dẫn đường cho một trung đoàn của Sư 5 cơ động, trên thì mưa như xối, dưới là sình lầy, có đoạn phải dầm mình dưới nước mà đi, đỉa thấy hơi người là bu vào cắn, nhiều trai tráng còn sợ, vậy mà cô rất bình tĩnh vừa lội vừa bắt từng con ném ra xa. Nhờ có cô dẫn đường và tham mưu (lúc đầu Sư đoàn 5 xác định tổ chức thành hai mũi tiến công. Mũi thứ nhất, lực lượng là một trung đoàn, giải phóng Thủ Thừa; mũi thứ hai, lực lượng là hai trung đoàn, tiến công giải phóng Bến Lức và thị xã Tân An cùng lộ 4, tổ chức giữ chắc địa bàn, sau đó cho một lực lượng phát triển chiến đấu vào thành phố, giải phóng được khu Phú Lâm. Nhưng cô Sáu Sửa góp ý: Chỉ cần tập trung đánh Bến Lức và thị xã Tân An thì quân ngụy ở Thủ Thừa sẽ rút chạy, Chỉ huy Sư đoàn 5 đã tiếp thu và tổ chức thực hiện theo phương án đó, kết quả đúng như nhận định của cô) nên Sư đoàn 5 vừa hoàn thành tốt nhiệm vụ lại tránh được nhiều tổn thất hy sinh. Cùng với các ý kiến tham mưu có hiệu quả, cô Sáu Sửa được cán bộ, chiến sĩ của trung đoàn suy tôn là Trung đoàn phó. Sau này, với nhiều thành tích đặc biệt xuất sắc, cô Sáu Sửa đã được tặng danh hiệu Anh hùng LLVT nhân dân, làm Bí thư Huyện ủy Thủ Thừa, rồi huyện Đức Huệ sau đó làm Phó chủ tịch tỉnh Long An.
Theo Đại tướng Lê Đức Anh