“Lý do từ chối vụ kiện của Trung Quốc lạc đề, không bám sát
nội dung đơn kiện vì nếu theo kiện vụ này, họ sẽ ở thế hết sức bất lợi do những
yêu sách vô lý về đường 9 lưỡi bò, hoàn toàn không dựa vào Công ước luật Biển đã
đưa ra”…
TS. Trần Công Trục,
nguyên Trưởng ban Biên giới của Chính phủ, trao đổi về những diễn biến mới nhất
của vụ việc Philippines đệ đơn kiện Trung Quốc ra tòa án trọng tài quốc tế về
những vấn đề liên quan đến Công ước luật Biển.
Ông có bất ngờ với
việc Trung Quốc trả lại công hàm kiện ra tòa quốc tế cho Philippines với lý do
công hàm và thông báo của nước này là sai lầm nghiêm trọng về sự thực và pháp
lý?
Tôi không bất ngờ vì hiểu Trung Quốc
sẽ tìm mọi cách để chối bỏ việc Philippines đưa vụ việc ra kiện tại tòa án trọng
tài quốc tế về Công ước luật Biển cũng như các cơ quan tài phán quốc tế khác.
Hiện tại họ cũng đang ở vị thế yếu về mặt pháp lý nên không bất ngờ với việc đối
phó đó.
Tôi chỉ hơi bất ngờ ở điểm, họ đưa
ra những lý do để từ chối vụ kiện không hề bám sát mục đích, nội dung đơn kiện
do Philippines đệ trình lên tòa án trọng tài. Họ hoàn toàn nói khác hẳn, nói
ngoài những nội dung đơn kiện đưa ra.
Cụ thể, đọc đơn kiện của Philippines
vào ngày 22/1/2013 thì thấy nước này không hề yều cầu tòa án trọng tài quốc tế
về Công ước luật Biển giải quyết tranh chấp về chủ quyền lãnh thổ đối với các
quần đảo trong Biển Đông cũng như không yêu cầu tòa án giải quyết phân định ranh
giới giữa các vùng biển chồng lấn giữa 2 nước. Nếu đơn kiện yêu cầu nội dung này
thì theo quy định, phải có sự thỏa thuận giữa các bên đương sự, Trung Quốc có
quyền từ chối tham gia. Và công hàm của họ làm theo đúng hướng này.
Nhưng rõ ràng đơn kiện của
Philippines hoàn toàn không kiện nội dung đó. Philippines chỉ đề nghị tòa án
trọng tài xem xét và xử lý việc giải thích, áp dụng Công ước luật Biển của phía
Trung Quốc.
TS. Trần Công
Trục (ảnh nhân vật cung cấp).
Vậy tại sao Trung
Quốc lại không hiểu đúng khía cạnh mà phía Philippines đưa ra kiện như thế. Vấn
đề Philippines kiện về việc giải thích, áp
dụng quy định của Công ước quốc tế về luật Biển của Trung Quốc có
“lắt léo” đến mức Trung Quốc không hiểu ý ?
Rõ ràng họ có chủ trương, ý định
“không hiểu” được sắp xếp, tính toán rồi. Nếu họ bám vào nội dung đơn kiện của
Philippines thì đương nhiên về mặt thủ tục, nội dung kiện hoàn toàn phù hợp với
công ước luật Biển và theo đó, Trung Quốc phải có nghĩa vụ thực hiện các thủ tục
này, tức cùng nhau đưa ra tòa án trọng tài về luật Biển quốc tế để giải thích,
áp dụng công ước này trong việc đưa ra các yêu sách đối với phạm vi các vùng
biển và thềm lục địa của một nước.
Rõ ràng việc Trung Quốc mở rộng phạm
vi vùng biển của mình ở nơi cách xa bờ biển (nơi gần nhất cũng đến 870 hải lý)
đến như thế là phi lý, càng không có cơ sở nào để đưa ra tuyên bố chủ quyền về
vùng biển đó. Đường 9 đoạn trên biển họ đưa ra không dựa vào bất cứ tiêu chuẩn
nào để xác định một đường biên giới hết sức mông lung, chiếm tới 80% diện tích
Biển Đông như vậy, vi phạm đến yêu sách chính đáng của các nước ven biển này,
trong đó có Philippines.
Đối với một số bãi cạn, bãi đá nằm
lập lờ ở mặt nước, bị chìm hoàn toàn khi thủy triều lên cao nhưng Trung Quốc vẫn
vận dụng quy định của công ước như đối với một đảo, từ đó xác định hiệu lực của
bãi cạn này có cả đường sơ sở, vùng lãnh hải và vùng thềm lục địa. Như vậy, việc
vận dụng đó trái với Điều 121 của công ước.
Cũng dựa vào công ước này, Trung
Quốc còn đưa ra các nội luật của mình như quy chế biên phòng ven biển Hải Nam,
quy định có quyền xét hỏi, trục xuất với các tàu thuyền đi lại trong khu vực tự
do hàng hải như công ước quy định.
Philippines đề nghị tòa án trọng tài
cần phải xem xét những phương diện hiểu sai, áp dụng công ước sai như thế, yêu
cầu tòa án trọng tài ra phán quyết buộc Trung Quốc không được triển khai hướng
áp dụng quy định như vậy.
Ông có thể phân tích
cụ thể lý do Trung Quốc phản đối việc đưa sự việc ra tòa án quốc tế và một lần
nữa lại yêu cầu giải quyết tranh chấp qua đàm phán song phương?
Tôi cho rằng không phải Trung Quốc
không hiểu nội dung đơn kiện của Philippines. Họ thừa sức để hiểu vì họ là một
nước đã tham gia rất tích cực trong quá trình xây dựng nên Công ước luật Biển
1982. Có thể nói họ là một thành viên đi đầu trong nhóm nước đang phát triển đối
với công ước. Họ hiểu quá đi chứ.
Họ không trả lời một cách đầy đủ,
đúng trọng tâm yêu cầu khởi kiện là vì nếu họ theo kiện vụ này, họ sẽ ở một thế,
như mọi người đều nói, hết sức bất lợi vì những yêu sách họ đưa ra hết sức vô
lý, hoàn toàn không dựa vào Công ước luật Biển.
Một trong những mấu chốt của vấn đề,
đứng về khía cạnh luật pháp, pháp lý, trong mọi loại việc liên quan đến yêu sách
của Trung Quốc trong khu vực Biển Đông, chủ trương nhất quán của họ là không
muốn đàm phán đa phương mà chỉ muốn đàm phán song phương. Họ đã thể hiện quan
điểm từ lâu rồi.
Như phân tích của
ông, việc Trung Quốc trả công hàm vừa qua sẽ không ảnh hưởng gì đến tiến trình
việc Philippines kiện họ?
Theo tôi, việc trả lời từ chối của
Trung Quốc với lý do đó là hoàn toàn lạc đề, không bám sát nội dung đơn kiện.
Như vậy trách nhiệm quyền hạn của cơ quan tài phán quốc tế cần xem xét, nghiên
cứu thật kỹ và đúng như nội dung đơn kiện thì mới phù hợp với quy định của Công
ước.
Nhưng tất nhiên trong cuộc sống, cái
lý chưa chắc đã được xem xét một cách thẳng thắn thấu đáo. Điều đó còn phụ thuộc
vào vai trò trách nhiệm của cơ quan tài phán quốc tế vì việc xác định các thành
viên của cơ quan tài phán này (do các bên đương sự giới thiệu, đề xuất) cũng là
cả một vấn đề. Chúng ta chưa thể nói trước gì nhiều mà phải chờ đợi xem với tổ
chức cơ quan tài phán này của LHQ thì sự việc sẽ được xem xét ra sao.
Nhưng dẫu sao chúng ta cũng hy vọng
là cơ quan có tổ chức lớn, quy mô, trọng trách như LHQ thì sẽ làm đúng như yêu
cầu, thủ tục cần thiết để xử lý các tranh chấp. Nếu nghiêm túc, cơ quan tài phán
này cần tiến hành xem xét và giải quyết một cách công bằng thì mới đảm bảo cho
Công ước trở thành một công cụ pháp lý mạnh mẽ tương xứng với công sức của nhân
loại dành cho nó, tạo ra sự ổn định, trật tự trên biển trong thời đại các nước
đều đang vươn ra biển với tất cả những lợi ích đan xen nhau.
Phía Philippines đã
tuyên bố kiên định quan điểm đưa vụ việc ra tòa án quốc tế dù Trung Quốc đã từ
chối. Đến thời điểm này, ông có tin vào khả năng yêu cầu của Phillipine được
giải quyết tại tòa?
Với tư cách một người nghiên cứu về
lĩnh vực, tôi hoàn toàn chia sẻ, tán thành quan điểm của Philippines và cho rằng
việc làm của họ rất đúng thủ tục cũng như nội dung được quy định trong công ước
để kiện lên các cơ quan tài phán quốc tế. Làm đúng quy chế, tòa án trọng tài xem
xét phán quyết khi Trung Quốc từ chối tham gia vụ kiện sẽ có những tác dụng rất
lớn lao. Trước hết nó khẳng định mọi thành viên đã ký và tham gia Công ước phải
tuân thủ một cách nghiêm túc các quy định để giúp giải quyết các tranh chấp có
thể dẫn đến xung đột trên thực địa.
Tôi đánh giá rất cao vai trò của
Philippines trong bối cảnh tranh chấp xảy ra, không khí rất căng thẳng trước
những yêu sách sai trái của Trung Quốc, nước này đã bình tĩnh tiến hành những
thủ tục pháp lý rất chuẩn. Philippines đã làm đúng theo các thỏa thuận của DOC -
giải quyết tranh chấp bằng phương pháp hòa bình (kiện ra tòa án quốc tế là một
phương pháp hòa bình rất căn bản, rất đúng thủ tục, pháp lý). Họ làm như vậy sẽ
được ủng hộ. Những người có lương tâm, có tinh thần xây dựng chắn chắn nghĩ như
thế.
Ông có tin dư luận
quốc tế và các nước lớn nói chung sẽ đón nhận, ủng hộ Phillipines trong vụ kiện
này?
Trong thời gian vừa rồi, qua theo
dõi, tôi thấy các nước lớn và có đến 900 tổ chức lên tiếng ủng hộ Philippines
trong việc này. Lãnh đạo của các nước EU, trong những cuộc công du đến nước này
cũng đã lên tiếng ủng hộ. Tôi tin các nước trong khu vực mà có liên quan đến
việc này cũng hết sức ủng hộ. Chúng ta cũng chia sẻ, việc Philippines làm là bảo
vệ lợi ích của cả khu vực chứ không chỉ của Philippines.
Tôi hi vọng tới đây cộng đồng quốc
tế còn phải có tiếng nói mạnh mẽ hơn nữa, đồng tình hơn nữa, ủng hộ hơn nữa việc
này. Chúng ta ủng hộ điều đó cũng có nghĩa là tạo nên một sự chia rẽ trong chính
trị, ngoại giao với Trung Quốc. Nhưng thực tế, đó cũng là một cách để củng cố
hơn nữa mối quan hệ hữu nghị trên cơ sở tuân thủ đúng đắn những công ước mà mình
đã cùng ký tham gia, nếu không làm được điều đó nghĩa là chính chúng ta đang ủng
hộ cho mầm mống chia sẻ và lộn xộn trong khu vực. Tôi nghĩ là thế giới, cộng
đồng quốc tế sẽ tư duy và hành động theo phương châm đó, cách tiếp cận
đó.
Xin cảm ơn
ông!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét