Behati Prinsloo - 24 tuổi, cao 1,78m là thiên thần của nhãn hiệu đồ lót Victoria’s Secret. Sở hữu nhan sắc ngọt ngào, người đẹp tóc nâu từng là bạn gái của ca sỹ điển trai Adam Levine. Cô xuất hiện liên tục trong Victoria's Secret Fashion Show 6 năm nay.
Thứ Ba, 18 tháng 6, 2013
Cận cảnh ca nâng ngực của "cô dâu tuổi teen"
Sau khi tuyên bố mình sở hữu “vòng một” hoàn toàn tự nhiên, cô dâu tuổi teen Courtney Stodden quyết định tìm tới bác sĩ thẩm mỹ để cải thiện kích cỡ đôi gò bồng đảo. Người đẹp 18 tuổi hạnh phúc khi được “ông xã” ủng hộ quyết định táo bạo này.
Courtney Stodden là một nhân vật khá nổi tiếng tại Hollywood hiện tại nhờ những phát ngôn gây sốc, cuộc hôn nhân với người đàn ông đáng tuổi bố mình và những bộ cánh khiêu khích, gợi cảm. Courtney Stodden kết hôn với nam diễn viên 52 tuổi Doug Hutchison khi mới 16 tuổi và nhanh chóng tìm cách bước chân vào làng giải trí.
Courtney Stodden luôn xuất hiện với vẻ ngoài bốc lửa và gợi cảm

Sau gần 3 năm chung sống, Courtney vẫn rất hạnh phúc bên ông xã hơn cô tới hơn 30 tuổi
Dù mới 18 tuổi nhưng Courtney sở hữu dáng vóc, gương mặt và lối trang điểm của một phụ nữ 30 tuổi. Người đẹp cũng nhiều lần bị "đàm tiếu" bởi vòng một ngoại cỡ. Bản thân Courtney đã từng tuyên bố, vòng một của cô là hoàn toàn tự nhiên, và thậm chí đã mời bác sĩ tới kiểm tra xác nhận.

Mới đây, người đẹp 18 tuổi đã quyết định thay đổi quan điểm về chuyện dao kéo thẩm mỹ khi đồng ý tiến hành nâng cấp vòng một tại một trung tâm thẩm mỹ ởLos Angeles .
Courtney chọn bác sĩ Stuart Linder để thực hiện ca dao kéo đầu tiên trong đời, theo tuyên bố của chính cô vào cuối tuần vừa rồi.
Người đẹp đang chọn lựa một kích cỡ thích hợp cho đôi gò bồng đảo.

Ông xã Doug Hutchison tất nhiên là người tháp tùng vợ trẻ trong ca phẫu thuật đầu tiên này. Nam diễn viên Green Mile luôn ủng hộ vợ trong mọi quyết định và bước đi quan trọng trong cuộc đời. Suốt ca phẫu thuật Doug không hề rời phòng mổ.
Cô dâu tuổi teen hồi hộp bước vào phòng phẫu thuật. Dù đã sở hữu vòng một khá đầy đặn nhưng người đẹp 18 tuổi quyết định tăng cỡ lên DD.

Courtney hạnh phúc khi luôn có chồng bên cạnh
Doug hôn vợ trước khi cô bước vào ca phẫu thuật quan trọng

Tháng 10 năm ngoái, Courtney đã nhờ bác sĩ phẫu thuật thẩm mỹ Marc Mani kiểm tra vòng một của mình để chứng tỏ nó là thật. “Mọi người thường nói rằng, tôi đã làm mũi rồi bơm môi. Vì thế tôi quyết định đi kiểm tra tất cả”, Courtney tuyên bố vào thời điểm đó. Nhưng giờ đây, cô đã thay đổi suy nghĩ và muốn mình hấp dẫn hơn nữa bằng cách can thiệp vào “vòng một”.
Sau ca phẫu thuật nâng cấp vòng một, hai vợ chồng Courtney cũng ký vào giấy tờ yêu cầu của bệnh viện

Courtney rời bệnh viện cùng chồng

Người đẹp phanh áo khoe vòng một mới cải thiện của mình

Tuy nhiên, chỉ sau đó, khi bắt gặp giới săn tin, tâm trạng của Courtney hoàn toàn thay đổi. Cô mếu máo và tỏ vẻ lo sợ.
Trần Ly Ly làm giám khảo Got to Dance
Sau vị trí Giám khảo tại các chương trình nhảy múa nổi tiếng tại Việt Nam và gần đây nhất là Bước nhảy hoàn vũ, Biên đạo múa Trần Ly Ly sẽ tái ngộ khán giả truyền hình cũng với vai trò này trong Got to Dance 2013.
Got to Dance, cuộc thi tìm kiếm tài năng vũ đạo nổi tiếng nhất trên thế giới đã đến Việt Nam. Đây là cuộc thi mà các thí sinh có thể biểu diễn với hình thức đơn, đôi hay nhóm với tất cả các thể loại và độ tuổi. Nếu một tiết mục nhận được 2 ngôi sao vàng trở lên, họ sẽ có cơ hội ghi tên trong danh sách lựa chọn của Ban Giám khảo.
Ban Giám khảo của Got to Dance sẽ là bộ ba quyền lực để nhận xét và lựa chọn những tài năng thực sự cho nền nghệ thuật nhảy múa vẫn còn khá mới mẻ tại Việt Nam. Đó phải là những thí sinh với kỹ thuật biểu diễn, khả năng sáng tạo cũng như lòng đam mê, nhiệt huyết với vũ đạo.
Trần Ly Ly
Với kinh nghiệm dày dặn từ các trường đào tạo, các sân khấu trong và ngoài nước cùng các tác phẩm nổi tiếng, Biên đạo múa Trần Ly Ly được kỳ vọng sẽ đưa ra những đánh giá chuẩn xác về các phần thi đồng thời chia sẻ nhiều kinh nghiệm đến cho các thí sinh. Do đó, cô được mời đảm nhận một chân trong bộ ba giám khảo của chương trình.
“Tôi vừa cảm thấy vinh dự nhưng đồng thời cũng đầy trách nhiệm với vị trí Giám khảo, vì Got to Dance là một format nhảy múa quá nổi tiếng. Bên cạnh đó, tôi cũng đang chuẩn bị cho vai trò mới bằng cách xem và nghiên cứu các phiên bản Got to Dance. Tôi nghĩ mùa đầu tiên bao giờ cũng là mùa khó khăn nhất và cũng là mùa dễ mang đến những thành công vang dội nhất, nên tôi hy vọng đó sẽ là mùa thành công để mở ra một chương trình đầy hấp dẫn phục vụ nhu cầu của xã hội.” Trần Ly Ly chia sẻ.
Hiện tai, Got to dance 2013 mới đang trong quá trình sơ tuyển. Chương trình bắt đầu sơ tuyển vào ngày 22, 23/07/2013 tại Hà Nội và ngày 29, 30/07/2013 tại thành phố Hồ Chí Minh.
Những bức ảnh có thể khiến bạn rơi nước mắt
Mỗi bức hình dưới đây đều kể một câu chuyện. Những câu chuyện đời thường, giản dị nhưng có sức lay động tận tam can người xem. Và bạn có thể rơi nước mắt.
Lãi suất giảm, tiết kiệm vẫn tăng mạnh
Tính đến 31/5, huy động vốn bằng VND tăng 7,55% trong bối cảnh tín dụng cho nền kinh tế tăng chậm, cho thấy “gửi tiền vào hệ thống ngân hàng vẫn đang là kênh được lựa chọn của người dân”.
>> Tín dụng Việt Nam đồng tăng 4,57%
Theo thống kê từ Ngân hàng Nhà nước, tính đến 31/5, tổng phương tiện thanh toán tăng 5,46% so với cuối năm 2012, khá phù hợp với định hướng từ 14 -16% cho cả năm 2013. Huy động vốn tăng 6,59% so với cuối năm 2012, trong đó huy động vốn bằng VND tăng 7,55% và huy động vốn bằng ngoại tệ tăng 0,84%.
Ngân hàng Nhà nước cho hay, huy động vốn bằng VND tăng chủ yếu ở khu vực dân cư (tăng 11,5%), tổ chức kinh tế tăng 1,23% cho thấy: “gửi tiền vào hệ thống ngân hàng vẫn đang là kênh được lựa chọn của người dân. Tiền gửi VND của người dân tăng cao trong điều kiện nền kinh tế còn khó khăn, thu từ hoạt động sản xuất, kinh doanh thấp, phản ánh nguồn tiền này chủ yếu được chuyển đổi từ vàng và ngoại tệ sang VND”.
Cũng theo thống kê từ Ngân hàng Nhà nước, tín dụng đối với nền kinh tế tính đến ngày 31/5 tăng 2,98%, cao hơn so với cùng kỳ năm ngoái (5 tháng đầu năm 2012 chỉ tăng có 0,56%) và cải thiện qua các tháng. Trong đó, tín dụng bằng VND tăng 5,48%, còn tín dụng bằng ngoại tệ giảm 8,41%.
Trong thời gian này, cơ cấu tín dụng tiếp tục chuyển dịch theo chủ trương của Chính phủ, tập trung vào lĩnh vực sản xuất kinh doanh, nhất là tín dụng đối với nông nghiệp, nông thôn và xuất khẩu. Ước đến cuối tháng 4, tín dụng đối với lĩnh vực nông nghiệp nông thôn tăng khoảng 4%; tín dụng xuất khẩu tăng 5,74%; đều cao hơn mức tăng trưởng tín dụng chung (2,98%); doanh nghiệp vừa và nhỏ tăng 1%; công nghiệp hỗ trợ tăng 0,02% so với cuối năm 2012.
Lý giải tín dụng cho lĩnh vực nông nghiệp nông thôn tăng cao, trong phần chất vấn và trả lời chất vấn tại kỳ họp thứ 5, Quốc hội Khóa XIII của Bộ trưởng Bộ Nông nghiệp và Phát triển nông thôn Cao Đức Phát sáng ngày 13/6, Thống đốc Ngân hàng Nhà nước Nguyễn Văn Bình cho biết: Trong 5 năm gần đây, ngân hàng đã ưu tiên nguồn vốn cho phát triển tam nông (lĩnh vực nông nghiệp, nông thôn và nông dân).
Chỉ tính từ năm 2008 đến nay, trung bình mỗi năm tín dụng tam nông tăng 20%, đặc biệt từ năm 2010 khi Chính phủ ban hành cơ chế chính sách tín dụng cho lĩnh vực tam nông thì tín dụng lĩnh vực này tăng nhanh chóng, trong 5 năm qua tín dụng tam nông tăng gấp 2 lần. Tính đến ngày 31/12/2012 dư nợ tín dụng tam nông đạt 561.533 tỷ đồng. Riêng 4 tháng đầu năm nay, tín dụng cả nền kinh tế chỉ tăng hơn 2% nhưng tín dụng tam nông tăng xấp xỉ 5%. Như vậy, trong mấy năm gần đây, mặc dù tín dụng cho nền kinh tế tăng không cao nhưng tín dụng tam nông vẫn tăng cao.
Huy động vốn tăng mạnh so với mức tăng trưởng của tín dụng đối với nền kinh tế cho thấy thanh khoản của hệ thống các tổ chức tín dụng cải thiện, đảm bảo khả năng thanh toán và chi trả của hệ thống. Ngân hàng Nhà nước cho biết: “Trong điều kiện huy động vốn tăng cao, tín dụng khó mở rộng, hệ thống các tổ chức tín dụng đã tăng cường mua trái phiếu Chính phủ để đưa tiền ra nền kinh tế qua kênh ngân sách, đồng thời tăng dự trữ thanh khoản”.
Với mục tiêu ổn định thị trường tiền tệ, điều tiết tiền tệ hợp lý để đảm bảo thanh khoản, từ nay đến hết năm 2013, hệ thống ngân hàng sẽ phấn đấu tăng trưởng tín dụng đặt tốc độ 12%, thực hiện quyết liệt các giải pháp tháo gỡ khó khăn cho sản xuất kinh doanh, hỗ trợ thị trường, giải quyết nợ xấu theo chủ trương của Chính phủ.
Hệ thống ngân hàng cũng đang khẩn trương thực hiện các bước và thủ tục cần thiết để sớm đưa Công ty Quản lý tài sản (VAMC) đi vào hoạt động, nhằm thúc đẩy nhanh việc xử lý nợ xấu, khơi thông dòng vốn tín dụng trong nền kinh tế.
Theo đánh giá của Ủy ban Giám sát Tài chính Quốc gia, những tháng còn lại của năm, chính sách tiền tệ cần nỗ lực đạt mục tiêu tăng trưởng tín dụng 12% cho năm 2013 nhằm đảm bảo vốn đầu tư cho nền kinh tế. Theo đó, cần tiếp tục điều chỉnh hạ mặt bằng lãi suất cho vay tín dụng xuống khoảng 10% nhằm khuyến khích doanh nghiệp vay vốn đầu tư sản xuất. Bên cạnh đó, Ngân hàng Nhà nước cần nghiên cứu thời điểm thích hợp xóa bỏ qui định trần lãi suất huy động nhằm giúp thị trường tăng khả năng tự điều tiết.
Gần 72.000 học sinh Hà Nội bắt đầu “cạnh tranh” vào lớp 10
Hôm nay 18/6, gần 72.000 học sinh Hà Nội thi tuyển 2 môn Văn và Toán vào lớp 10. Đây là cuộc “cạnh tranh” quyết liệt vào các trường THPT công lập khi chỉ tiêu vào trường THPT công lập chỉ có gần 50.000.
Kỳ thi vào lớp 10 này đánh giá là kỳ thi quan trọng và cạnh tranh gay gắt bởi toàn thành phố Hà Nội chỉ có 49.500 chỉ tiêu của 110 trường THPT công lập, trong khi đó có tới gần 72.000 học sinh dự thi. Như vậy, sẽ có khoảng 20.000 thí sinh buộc phải lựa chọn nguyện vọng tiếp theo ở trường dân lập hoặc hệ GDTX.
Học sinh nghe phổ biến quy chế thi tại điểm trường THPT Việt Đức sáng 17/6.
Để chuẩn bị tốt cho kỳ thi, Sở GD-ĐT Hà Nội đã bố trí 149 HĐCT với 3.008 phòng thi và điều động hơn 7.500 giáo viên làm giám thị coi thi. Mỗi hội đồng coi thi phải bảo đảm các yêu cầu quy định về an ninh và cơ sở vật chất (ánh sáng, quạt, bàn ghế, văn phòng phẩm…). Ngoài ra, Hà Nội phân công hơn 500 người được giao nhiệm vụ lãnh đạo tại các hội đồng coi thi.
Theo chỉ đạo của Sở GD-ĐT, dù đây là kỳ thi thường niên, song vì tính cạnh tranh nên mỗi thành viên tham gia công tác tuyển sinh tuyệt đối không được chủ quan, lơ là. Tham gia công tác coi thi, một nửa là giáo viên THCS không dạy ngữ văn và toán lớp 9 năm học 2012-2013, nửa còn lại là giáo viên THPT cũng không dạy hai môn thi tuyển sinh. Bên cạnh biện pháp để hạn chế tiêu cực có thể xảy ra này, Sở yêu cầu chủ tịch hội đồng coi thi năm nay phải tuân thủ nghiêm ngặt quy định về phân công giám thị.
Phó Giám đốc Sở GD-ĐT Hà Nội Đoàn Hoài Vĩnh cho biết, năm nay Hà Nội sẽ kiên quyết hơn trong việc xử lý đối với những cán bộ quản lý mắc sai phạm trong quá trình làm nhiệm vụ trong kỳ thi tuyển sinh THPT. Nếu phát hiện sai phạm, hiệu trưởng trường THPT công lập sẽ chịu hình thức kỷ luật theo quy định của Luật Công chức; hiệu trưởng các trường ngoài công lập có sai phạm thì nhà trường sẽ không được giao chỉ tiêu tuyển sinh năm học 2014-2015.
- Ngày 18-6: Toàn bộ học sinh tham dự kỳ thi tuyển sinh vào lớp 10 THPT công lập với hai môn thi: Ngữ văn (buổi sáng, từ 8h); toán (buổi chiều, từ 14h30). Thời gian làm bài: 120 phút/môn.
- Từ ngày 19 đến ngày 21-6: HS dự thi vào các lớp chuyên, trường chuyên theo lịch.
|
Nỗi lo chất lượng trọng tài ở V-League
Ngay vòng đấu đầu tiên của lượt về V-League, công tác trọng tài đã trở thành nỗi lo của nhiều đội bóng.
Để lại dấu ấn buồn nhất là trọng tài Trần Trung Hiếu, người cầm còi trận SHB Đà Nẵng – B. Bình Dương. Trận này, công bằng đánh giá thù ông Hiếu đã điều khiển không tốt, nhiều lần cắt còi gây ức chế không chỉ cho cầu thủ đội khách mà cả chủ nhà.
Trận đấu này, nhiều lần cầu thủ Bình Dương phản ứng quyết liệt trọng tài Trần Trung Hiếu, nổi bật nhất là tiền đạo Sunday có lúc tưởng đã nổi nóng. Ngay cả Anh Đức cũng phản ứng theo cách… vỗ tay. Trên cabin kỹ thuật, khỏi phải nói thái độ hậm hực của B. Bình Dương.
Các đội bóng bức xúc khá nhiều về cách điều hành của các trọng tài
Một trong những tình huống gây tranh cãi nhất là pha va chạm giữa thủ môn Thanh Bình (SHB Đà Nẵng) và Huỳnh Kesley ở cuối hiệp hai. Trọng tài Trần Trung Hiếu ngắt còi thổi phạt Kesley nhưng các cầu thủ Bình Dương cho rằng người phạm lỗi là thủ môn Thanh Bình.
Có lẽ quá ức chế, ngay sau trận đấu, GĐKT Lê Thụy Hải đã có những lời lẽ công kích về phía trọng tài Trần Trung Hiếu. Còn HLV Nguyễn Minh Dũng thì tuyên bố Bình Dương sẽ nghỉ chơi nếu Ban tổ chức tiếp tục phân công trọng tài Trần Trung Hiếu bắt những trận của “Gốm”. Nói tóm lại, B. Bình Dương cho rằng, trọng tài Hiếu một là yếu kém năng lực, hai là có vấn đề về tư tưởng nên cần phải được xem xét lại.
Trên sân Thống Nhất, dù chiến thắng nhưng XMXT Sài Gòn rất bức xúc với cách điều khiển của tổ trọng tài gồm trọng tài chính Đinh Văn Dũng, các trợ lý Cao Thanh Tú, Nguyễn Trung Nam và trọng tài thứ tư Phùng Quốc Quân. Những tình huống thổi phạt của trọng tài chính, những lần “ngó lơ” của trọng tài biên theo hướng có lợi cho V. Hải Phòng đã bị cầu thủ chủ nhà vây kín phản ứng. Trên các khán đài, khán giải TPHCM cũng bức xúc và “ném” những lời lẽ khó nghe về phía trọng tài.
Đáng nói ở đây là những người của XMXT Sài Gòn đặt vấn đề tại sao các trọng tài mắc lỗi hệ thống trong các trận đấu của V. Hải Phòng. Phải chăng, có một sự “khúc mắc” nào đó đang tồn tại.
Liên quan đến V. Hải Phòng, nhiều trọng tài “chết” vì bắt có lợi cho đội bóng này, cụ thể là trọng tài Trần Công Trọng và Nguyễn Văn Quyết bị tẩy chay vĩnh viễn năm 2011. Ở mùa giải này, hai trợ lý Phạm Đắc Chiến và Đỗ Mạnh Hà cũng dính líu đến V. Hải Phòng và bị treo cờ vài trận….
Hai “sự cố” trên đã đủ để vòng 12 V-League nổi sóng vì công tác trọng tài. Chắc hẳn nhiều đội bóng có lý do để lo lắng về chất lượng đội ngũ “cầm cân nảy mực”.
Thời gian qua, công tác trọng tài để lại nhiều mảng tối. Trong đợt tập huấn giám sát, trọng tài giữa mùa giải vừa diễn ra ở Đà Nẵng, Trưởng BTC giải V-League Trần Duy Ly khẳng định tình trạng trọng tài nhận tiền của đội bóng vẫn diễn ra. Đáng nói khi ông Ly khẳng định đang nắm trong tay cả chục trọng tài nhận 2, 3 đến 10 triệu của đội bóng.
Phó Tổng cục trưởng Tổng cục TDTT kiêm Phó Chủ tịch VFF, ông Phạm Văn Tuấn lại thẳng thắn, sự mất đoàn kết trong nội bộ Ban trọng tài là có thật; tình trạng làm việc thiếu công tâm, chia bè nhóm, đàn em đệ tử có xảy ra. Điều này khẳng định, các đội bóng không chỉ lo trọng tài kém chất lượng mà còn lo về đạo đức cầm còi.
Ngoài ra, tại đợt kiểm tra thể lực giữa mùa giải, có 2 trọng tài FIFA bị “out” là Nguyễn Đức Bình và Võ Quang Vinh (do chấn thương), cùng với đó là 3 trợ lý (2 hạng Nhất). Trước tình hình này buộc Ban trọng tài phải đôn 3 trọng tài hạng Nhất lên V-League làm nhiệm vụ. Điều này phần nào chứng tỏ đội ngũ trọng tài V-League vừa thiếu lại vừa yếu.
Thế nên, các đội bóng lo chất lượng trọng tài là có cơ sở.
Tranh chấp đang diễn tiến giữa Trung Quốc và các nước láng giềng
Biển Đông được cho là có nguồn tài nguyên phong phú. Trong bối cảnh căng thẳng gia tăng trong khu vực, Robert Beckman xem xét lập trường của mỗi quốc gia có biển trong khuôn khổ của Công ước LHQ về Luật Biển (UNCLOS).
Có
một số nhóm đảo có tranh chấp ở biển Đông. Quần đảo Trường Sa là nguồn
gốc gây căng thẳng cao nhất và thậm chí có thể là nguồn gốcgây ra xung
đột. Quần đảo này nằm ở trung tâm biển Đông, phía bắc đảo Borneo(gồm
Brunei Darussalam và hai bang phía đông của Malaysia là Sarawak và
Sabah), phía đông của Việt Nam, phía tây của Philippines, và phía nam
đảo Hải Nam của Trung Quốc. Trung Quốc, Đài Loan và Việt Nam đòi chủ
quyền toàn bộ quần đảo Trường Sa , trong khi Malaysia và Philippines đòi
chủ quyền một số đảo và cáccấu trúc địa lí khác ở đó. Brunei đã thiết
lập một vùng biển chồng lên một rạn đá phía Nam, nhưng không đưa ra bất
kìtuyên bố chủ quyền chính thức nào.
Quần đảo Trường Sa gồm hơn140 đảo nhỏ, đảo đá, rạn đá, bãi cát ngầm và bãi cát (một số hoàn toàn hoặc thỉnh thoảng nằm dưới mặt nước trong khi một số khác là luôn luôn ở trên mặtnước) trải rộng trên một diện tích hơn 410.000 km². Có ít hơn 40 cấu trúc địa lí là đảo - tức là khu vực đất hình thành tự nhiên có nước bao quanh và nằm trên mặt nước khi triều cao như quy định tại Điều 121 (1) của UNCLOS. Tổng diệntích đất của 13 đảo lớn nhất không tới 2 km². Các cấu trúc địa lí còn lại hoặc là nằm dưới mặt nước hoàn toàn, hoặc chỉ nằm trên mặt nước khi triều thấp.
Quần đảo Hoàng Sa nằm ởphần phía bắc của biển Đông, gần như cách đều bờ biển Việt Nam và Trung Quốc (Hải Nam). Trung Quốc, Đài Loan và Việt Nam đều tuyên bố chủ quyền quần đảo này. Trung Quốc đã đẩy quân đội Nam Việt Nam khỏi quần đảo Hoàng Sa bằng vũ lực vào năm 1974, và đang một mình chiếm đóngquần đảo này. Trung Quốc phủ nhận có sự tranh chấp về quần đảo này, nhưng đó lại là một nguồn gây căng thẳng liên tục giữa Trung Quốc và Việt Nam.Quần đảo Hoàng Sa gồm khoảng 35 đảo nhỏ, bãi cát ngầm, bãi cát và rạn đá chiếmkhoảng 15.000 km² diện tích đại dương. Đảo Phú Lâm, lớn nhất trong quần đảo Hoàng Sa, rộng 2,1 km², gần bằng diện tích đất toàn bộ các đảo của Trường Sa gộp lại. Đảo Phú Lâm là địa điểm của thành phố Tam Sa, một thành phố cấp quận được Trung Quốc thành lập hồi tháng 6 năm 2012 làm trung tâm hành chính cho yêu sách của họ ở biển Đông.

Ảnh: Getty Images
Rạn đá Scarborough nằm ởphần phía bắc của biển Đông giữa Philippinesvà quần đảo Hoàng Sa, và được Trung Quốc, Philippinesvà Đài Loan tuyên bố chủ quyền. Rạn đá Scarborough nằm cách đảo Luzon củaPhilippines khoảng 130 km. Hầu hết rạn đá này, hoặc là hoàn toàn chìm trong nước, hoặc chỉ trên mặt nước khi triều thấp, nhưng nó có chứa một số mỏm đá nhỏcao hơn mặt nước khi triều cao. Nó là một nguồn gây căng thẳng chính giữa TrungQuốc và Philippines từ khi Philippines bắt giữ ngư dân Trung Quốc hồi tháng 6 năm 2012.
Quần đảo Pratas nằm cách Hong Kong hơn 200 dặm về phía tây nam. Quần đảo này do Đài Loan chiếm đóng, và TQ cũng tuyên bố chủ quyền.
Bãi Macclesfield là một rạn đá ngầm to lớn hoàn toàn bị chìm dưới nước khi triều thấp, nằm giữa rạn đá Scarborough và quần đảo Hoàng Sa. Trung Quốc và Đài Loan đều tuyên bố chủ quyền bãi này.
Tính thích đáng của UNCLOS
Vấn đề cơ bản ở biển Đông là vấn đề chủ quyền lãnh thổ, tức là, nước nào có chủ quyền đối với các đảo này và các vùng biển liền kề của chúng. UNCLOS không có quy định nào về việc xác định chủ quyền đối với các đảo ngoài khơi. Vì không có điều ước quốc tế nào chế định vấn đề chủ quyền, cácquốc gia phải tìm kiếm hướng dẫn từ các quy tắc của luật tập quán quốc tế về việcthụ đắc và mất mát lãnh thổ. Tranh chấp chủ quyền lãnh thổ không thể giải quyếtđược trừ khi các quốc gia có tuyên bố chủ quyền đạt được thỏa thuận với nhau hoặc đồng ý đưa tranh chấp ra Tòa Công lí Quốc tế, Tòa án Quốc tế về Luật biển hoặc một tòa trọng tài quốc tế. Tuy nhiên, với sự nhạy cảm và phức tạp của các tranh chấp, điều này là khó có khả năng xảy ra.
UNCLOS là cực kì quan trọng đốivới các tranh chấp ở biển Đông vì nó thiết lập một khuôn khổ pháp lí cho tất cảcác hoạt động sử dụng đại dương, kể cả các yêu sách đối với không gian biển màcác quốc gia có thể đưa ra từ lãnh thổ đất liền của họ và từ các cấu trúc địalí xa bờ. Tất cả các quốc gia có tuyên bố chủ quyền đối với các cấu trúc địa lítrong biển Đông đều là thành viên của UNCLOS, và đều có nghĩa vụ ràng buộc vềmặt pháp lí để thực hiện các quy định của nó với thiện chí và phải chỉnh sửa luật pháp quốc gia cho phù hợp với các quyền và nghĩa vụ của họ theo UNCLOS.
UNCLOS có bốn loại quy định rấtsát hợp với các tranh chấp ở biển Đông và chúng cho phép chúng ta đánh giá liệu các hành động của các quốc gia yêu sách có phù hợp với luật pháp quốc tế hay không. Thứ nhất, nó quy định về có thể đòi những vùng biển nào dựa vào đất liền của các quốc gia ven biển, và về cácquyền và quyền tài phán mà các quốc gia ven biển và các quốc gia khác đượchưởng trong những vùng biển này. Thứ hai, nó quy định về có thể đòi chủ quyềnvới những cấu trúc địa lí ngoài khơi nào. Thứ ba, nó quy định về có thể đòinhững vùng biển nào dựa trên các cấu trúc địa lí ở ngoài khơi, và các quyền vàquyền tài phán mà các quốc gia được hưởng trong những vùng biển đó. Cuối cùng,nó thiết lập các quy tắc về cách phân định ranh giới trên biển trong những trường hợp có các yêu sách chồng lấn lên nhau.
Các vùng biển theo UNCLOS
Các quốc gia đều có chủ quyền trong lãnh hải 12 hải lí (nm) tiếp giáp với bờ biển của họ, với quyền đi qua của tàu tàu thuyền nước ngoài. Nguyên tắc chung là lãnh hải được tính từ ngấn thủy triều thấp dọc theo bờ biển, nhưng các quốc gia cũng được phép sử dụng đường cơ sở thẳng dọc theo bờ biển của họ trong một số trường hợp nhất định.
Các quốc gia ven biển có quyền đòi hưởng một vùng đặc quyền kinh tế (EEZ) vươn ra tới 200 hải lí từ cùng đường cơsở được dùng để tính lãnh hải. Trong vùng đặc quyền kinh tế các nước ven biển có 'quyền chủ quyền' cho việc khảo sát và khai thác tài nguyên thiên nhiên sinhvật và không sinh vật trong nước cũng như các nguồn tài nguyên dưới đáy biển và lòng đất. Các quốc gia ven biển cũng có thẩm quyền quản trị việc thăm dò và khai thác các nguồn tài nguyên trong vùng đặc quyền kinh tế, cũng như thẩm quyềnđược quy định trong UNCLOS đối với việc nghiên cứu khoa học biển và bảo vệ môi trường biển. Đồng thời, tất cả các nước khác đều có quyền tự do hàng hải và hàng không cũng như quyền đặt cáp ngầm và đường ống dẫn trong vùng đặc quyền kinh tế.
Các quốc gia ven biển cũng có quyền chủ quyền cho việc thăm dò và khai thác các nguồn tài nguyên của thềm lục địa tiếp giáp với bờ biển của họ. Thềm lục địa bao gồm đáy biển và lòng đất thuộc các khu vực dưới mặt biển mở rộng ra khỏi lãnh hải của quốc gia ven biển, dọc suốt sự kéo dài tự nhiên của lãnh thổ đất liền của mình đến mép ngoài của rìa lục địa (tùy theo nó có đáp ứng một số tiêu chuẩn địa vật lí hay không),hoặc tới khoảng cách 200 hải lí từ đường cơ sở dùng để tính bề rộng của lãnhhải ở những nơi mà mép ngoài của rìa lục địa nằm cách đường cơ sở dưới 200 hải lí này. Quốc gia ven biển muốn đòi hưởngthềm lục địa bên ngoài 200 hải lí phải cung cấp thông tin kĩ thuật cho Ủy banRanh giới Thềm lục địa (CLCS).
Khu vực biển từ các thể địa lí ngoài khơi
UNCLOS vạch ra các khác biệt quan trọng giữa các cấu trúc địa lí ngoài khơi như (1) đảo, (2) đảo đá, (3) cấu trúc lúc nổi lúc chìm [những cấu trúc cao hơn mức thủy triều thấp nhưng thấp hơn mứcthủy triều cao], và (4) cấu trúc địa lí ngầm.
Các khác biệt này là rất quan trọng vì có thể đòi hưởng được các khu vực biển khác nhau từ các loại cấu trúc địa lí khác nhau. Các yêu sách đối với không gian biển chỉ có thể xuất phát từ đường cơ sở được tính từ lãnh thổ đất nơi một quốc gia có chủ quyền. Điều này thường được mô tả như là nguyên tắc "đất thống trị biển". Nguyên tắc đã này có từ lâu và vẫn còn được các tòa án nêu ra và xác nhận nó.
(Còn nữa)
Tác giả: GS Robert Beckman; Biên dịch: Nguyễn Trịnh Đôn - Phạm Văn Song..Hiệu đính: Phạm Thanh Vân - Dương Danh Huy. Nguồn: cil.nus.edu.sg
GS Robert Beckman là Giám đốc Trung tâm luật quốc tế, đồng thời là phó giáo sư Khoa luật, Đại học quốc gia Singapore.
Quần đảo Trường Sa gồm hơn140 đảo nhỏ, đảo đá, rạn đá, bãi cát ngầm và bãi cát (một số hoàn toàn hoặc thỉnh thoảng nằm dưới mặt nước trong khi một số khác là luôn luôn ở trên mặtnước) trải rộng trên một diện tích hơn 410.000 km². Có ít hơn 40 cấu trúc địa lí là đảo - tức là khu vực đất hình thành tự nhiên có nước bao quanh và nằm trên mặt nước khi triều cao như quy định tại Điều 121 (1) của UNCLOS. Tổng diệntích đất của 13 đảo lớn nhất không tới 2 km². Các cấu trúc địa lí còn lại hoặc là nằm dưới mặt nước hoàn toàn, hoặc chỉ nằm trên mặt nước khi triều thấp.
Quần đảo Hoàng Sa nằm ởphần phía bắc của biển Đông, gần như cách đều bờ biển Việt Nam và Trung Quốc (Hải Nam). Trung Quốc, Đài Loan và Việt Nam đều tuyên bố chủ quyền quần đảo này. Trung Quốc đã đẩy quân đội Nam Việt Nam khỏi quần đảo Hoàng Sa bằng vũ lực vào năm 1974, và đang một mình chiếm đóngquần đảo này. Trung Quốc phủ nhận có sự tranh chấp về quần đảo này, nhưng đó lại là một nguồn gây căng thẳng liên tục giữa Trung Quốc và Việt Nam.Quần đảo Hoàng Sa gồm khoảng 35 đảo nhỏ, bãi cát ngầm, bãi cát và rạn đá chiếmkhoảng 15.000 km² diện tích đại dương. Đảo Phú Lâm, lớn nhất trong quần đảo Hoàng Sa, rộng 2,1 km², gần bằng diện tích đất toàn bộ các đảo của Trường Sa gộp lại. Đảo Phú Lâm là địa điểm của thành phố Tam Sa, một thành phố cấp quận được Trung Quốc thành lập hồi tháng 6 năm 2012 làm trung tâm hành chính cho yêu sách của họ ở biển Đông.
Ảnh: Getty Images
Rạn đá Scarborough nằm ởphần phía bắc của biển Đông giữa Philippinesvà quần đảo Hoàng Sa, và được Trung Quốc, Philippinesvà Đài Loan tuyên bố chủ quyền. Rạn đá Scarborough nằm cách đảo Luzon củaPhilippines khoảng 130 km. Hầu hết rạn đá này, hoặc là hoàn toàn chìm trong nước, hoặc chỉ trên mặt nước khi triều thấp, nhưng nó có chứa một số mỏm đá nhỏcao hơn mặt nước khi triều cao. Nó là một nguồn gây căng thẳng chính giữa TrungQuốc và Philippines từ khi Philippines bắt giữ ngư dân Trung Quốc hồi tháng 6 năm 2012.
Quần đảo Pratas nằm cách Hong Kong hơn 200 dặm về phía tây nam. Quần đảo này do Đài Loan chiếm đóng, và TQ cũng tuyên bố chủ quyền.
Bãi Macclesfield là một rạn đá ngầm to lớn hoàn toàn bị chìm dưới nước khi triều thấp, nằm giữa rạn đá Scarborough và quần đảo Hoàng Sa. Trung Quốc và Đài Loan đều tuyên bố chủ quyền bãi này.
Tính thích đáng của UNCLOS
Vấn đề cơ bản ở biển Đông là vấn đề chủ quyền lãnh thổ, tức là, nước nào có chủ quyền đối với các đảo này và các vùng biển liền kề của chúng. UNCLOS không có quy định nào về việc xác định chủ quyền đối với các đảo ngoài khơi. Vì không có điều ước quốc tế nào chế định vấn đề chủ quyền, cácquốc gia phải tìm kiếm hướng dẫn từ các quy tắc của luật tập quán quốc tế về việcthụ đắc và mất mát lãnh thổ. Tranh chấp chủ quyền lãnh thổ không thể giải quyếtđược trừ khi các quốc gia có tuyên bố chủ quyền đạt được thỏa thuận với nhau hoặc đồng ý đưa tranh chấp ra Tòa Công lí Quốc tế, Tòa án Quốc tế về Luật biển hoặc một tòa trọng tài quốc tế. Tuy nhiên, với sự nhạy cảm và phức tạp của các tranh chấp, điều này là khó có khả năng xảy ra.
UNCLOS là cực kì quan trọng đốivới các tranh chấp ở biển Đông vì nó thiết lập một khuôn khổ pháp lí cho tất cảcác hoạt động sử dụng đại dương, kể cả các yêu sách đối với không gian biển màcác quốc gia có thể đưa ra từ lãnh thổ đất liền của họ và từ các cấu trúc địalí xa bờ. Tất cả các quốc gia có tuyên bố chủ quyền đối với các cấu trúc địa lítrong biển Đông đều là thành viên của UNCLOS, và đều có nghĩa vụ ràng buộc vềmặt pháp lí để thực hiện các quy định của nó với thiện chí và phải chỉnh sửa luật pháp quốc gia cho phù hợp với các quyền và nghĩa vụ của họ theo UNCLOS.
UNCLOS có bốn loại quy định rấtsát hợp với các tranh chấp ở biển Đông và chúng cho phép chúng ta đánh giá liệu các hành động của các quốc gia yêu sách có phù hợp với luật pháp quốc tế hay không. Thứ nhất, nó quy định về có thể đòi những vùng biển nào dựa vào đất liền của các quốc gia ven biển, và về cácquyền và quyền tài phán mà các quốc gia ven biển và các quốc gia khác đượchưởng trong những vùng biển này. Thứ hai, nó quy định về có thể đòi chủ quyềnvới những cấu trúc địa lí ngoài khơi nào. Thứ ba, nó quy định về có thể đòinhững vùng biển nào dựa trên các cấu trúc địa lí ở ngoài khơi, và các quyền vàquyền tài phán mà các quốc gia được hưởng trong những vùng biển đó. Cuối cùng,nó thiết lập các quy tắc về cách phân định ranh giới trên biển trong những trường hợp có các yêu sách chồng lấn lên nhau.
Các vùng biển theo UNCLOS
Các quốc gia đều có chủ quyền trong lãnh hải 12 hải lí (nm) tiếp giáp với bờ biển của họ, với quyền đi qua của tàu tàu thuyền nước ngoài. Nguyên tắc chung là lãnh hải được tính từ ngấn thủy triều thấp dọc theo bờ biển, nhưng các quốc gia cũng được phép sử dụng đường cơ sở thẳng dọc theo bờ biển của họ trong một số trường hợp nhất định.
Các quốc gia ven biển có quyền đòi hưởng một vùng đặc quyền kinh tế (EEZ) vươn ra tới 200 hải lí từ cùng đường cơsở được dùng để tính lãnh hải. Trong vùng đặc quyền kinh tế các nước ven biển có 'quyền chủ quyền' cho việc khảo sát và khai thác tài nguyên thiên nhiên sinhvật và không sinh vật trong nước cũng như các nguồn tài nguyên dưới đáy biển và lòng đất. Các quốc gia ven biển cũng có thẩm quyền quản trị việc thăm dò và khai thác các nguồn tài nguyên trong vùng đặc quyền kinh tế, cũng như thẩm quyềnđược quy định trong UNCLOS đối với việc nghiên cứu khoa học biển và bảo vệ môi trường biển. Đồng thời, tất cả các nước khác đều có quyền tự do hàng hải và hàng không cũng như quyền đặt cáp ngầm và đường ống dẫn trong vùng đặc quyền kinh tế.
Các quốc gia ven biển cũng có quyền chủ quyền cho việc thăm dò và khai thác các nguồn tài nguyên của thềm lục địa tiếp giáp với bờ biển của họ. Thềm lục địa bao gồm đáy biển và lòng đất thuộc các khu vực dưới mặt biển mở rộng ra khỏi lãnh hải của quốc gia ven biển, dọc suốt sự kéo dài tự nhiên của lãnh thổ đất liền của mình đến mép ngoài của rìa lục địa (tùy theo nó có đáp ứng một số tiêu chuẩn địa vật lí hay không),hoặc tới khoảng cách 200 hải lí từ đường cơ sở dùng để tính bề rộng của lãnhhải ở những nơi mà mép ngoài của rìa lục địa nằm cách đường cơ sở dưới 200 hải lí này. Quốc gia ven biển muốn đòi hưởngthềm lục địa bên ngoài 200 hải lí phải cung cấp thông tin kĩ thuật cho Ủy banRanh giới Thềm lục địa (CLCS).
Khu vực biển từ các thể địa lí ngoài khơi
UNCLOS vạch ra các khác biệt quan trọng giữa các cấu trúc địa lí ngoài khơi như (1) đảo, (2) đảo đá, (3) cấu trúc lúc nổi lúc chìm [những cấu trúc cao hơn mức thủy triều thấp nhưng thấp hơn mứcthủy triều cao], và (4) cấu trúc địa lí ngầm.
Các khác biệt này là rất quan trọng vì có thể đòi hưởng được các khu vực biển khác nhau từ các loại cấu trúc địa lí khác nhau. Các yêu sách đối với không gian biển chỉ có thể xuất phát từ đường cơ sở được tính từ lãnh thổ đất nơi một quốc gia có chủ quyền. Điều này thường được mô tả như là nguyên tắc "đất thống trị biển". Nguyên tắc đã này có từ lâu và vẫn còn được các tòa án nêu ra và xác nhận nó.
(Còn nữa)
Tác giả: GS Robert Beckman; Biên dịch: Nguyễn Trịnh Đôn - Phạm Văn Song..Hiệu đính: Phạm Thanh Vân - Dương Danh Huy. Nguồn: cil.nus.edu.sg
GS Robert Beckman là Giám đốc Trung tâm luật quốc tế, đồng thời là phó giáo sư Khoa luật, Đại học quốc gia Singapore.
Ngày càng nhiều học giả Trung Quốc bác bỏ "đường lưỡi bò"
Rất nhiều học giả và trí thức có ý thức và hiểu biết của Trung Quốc một lần nữa lên tiếng phản đối những yêu sách vô lý của chính phủ nước này liên quan đến "đường chín đoạn" trên Biển Đông.
Gần đây, vào ngày 30/4/2013, một học giả Trung Quốc có bút danh Li Wa Dang đã đăng tải trên Sina - diễn đàn mạng lớn nhất Trung Quốc bài viết của mình mang tên "Đường chín đoạn, giữ hay bỏ". Bài viết đã nhận được rất nhiều sự ủng hộ và đồng cảm của người đọc, được nhiều trang web trích dẫn lại.
Học giả Li Linh Hua đã trích lại lời của học giả Li Wa Dang đã nói trên trang của mình: "Việc nước ta (Trung Quốc) đơn phương lập đường chín đoạn chồng chéo trên các vùng đặc quyền kinh tế rộng 200 hải lý của các nước láng giềng ở Biển Đông, gây ra một loạt các sự khác biệt và mâu thuẫn, trái với tinh thần của Công ước của Liên Hợp Quốc về luật biển 1982". Ngoài ra, ông còn tỏ rõ quan điểm cá nhân và cho rằng: "Nhà nước (Trung Quốc) nên xem xét nghiêm túc các kiến nghị của học giả Li, bãi bỏ "các đường thể hiện lịch sử truyền thống" để có thể mở đường cho việc giải quyết gốc rễ của vấn đề Biển Đông".
Học giả Li Linh Hua đã trích lại lời của học giả Li Wa Dang đã nói trên trang của mình: "Việc nước ta (Trung Quốc) đơn phương lập đường chín đoạn chồng chéo trên các vùng đặc quyền kinh tế rộng 200 hải lý của các nước láng giềng ở Biển Đông, gây ra một loạt các sự khác biệt và mâu thuẫn, trái với tinh thần của Công ước của Liên Hợp Quốc về luật biển 1982". Ngoài ra, ông còn tỏ rõ quan điểm cá nhân và cho rằng: "Nhà nước (Trung Quốc) nên xem xét nghiêm túc các kiến nghị của học giả Li, bãi bỏ "các đường thể hiện lịch sử truyền thống" để có thể mở đường cho việc giải quyết gốc rễ của vấn đề Biển Đông".
"Đường lưỡi bò" mà Trung Quốc tưởng tượng ra và vẽ nó trên Biển Đông. |
Theo học giả Li Wa Dang, vấn đề tranh chấp ở Biển Đông bắt nguồn từ "đường chín đoạn". Điều này sẽ phải được giải quyết trước nhất và quan trọng nhất trong quá trình tìm kiếm hòa bình trên Biển Đông. Sau đó, học giả Li Wa Dang đã phân tích về đường chín đoạn.
Học giả Li cho rằng bản đồ "đường chín đoạn" là không có căn cứ. Vào thời điểm đó, tất cả các bên ở Biển Đông đã có lý do rõ rang của họ liên quan đến các quần đảo trên biển, chỉ có "đường chín đoạn" là vô căn cứ và vô lý.
"Đường chín đoạn" khởi nguồn từ năm 1936, khi một viên chức Trung Quốc có tên là Bai Meichu đã tự động vẽ "một bản đồ mới của Trung Quốc" có các vạch nối gồm 11 đoạn. Học giả Li đã khẳng định đường vẽ này được rút ra từ một ý tưởng rất chủ quan. Đến năm 1953, "đường 11 đoạn" đã được rút lại còn "đường chín đoạn". Tuy nhiên, không ai có thể xác định được ý nghĩa của "đường chín đoạn" và Chính phủ Trung Quốc chưa bao giờ giải thích về nó. Người ta nói rằng một quan chức của Bộ Nội vụ Trung Quốc đã cố tình vẽ bằng được "đường chín đoạn" bằng mọi cách.
Tiếp đó, theo ý kiến của học giả Li Wa Dang, đường chín đoạn không phải là lãnh hải của Trung Quốc và nó không hợp pháp. Trung Quốc đã luôn luôn nói về nó, nhưng không bao giờ đề cập đến ý nghĩa của nó. Trớ trêu thay, "đường chín đoạn" được vẽ trên bản đồ của Trung Quốc trong hơn 60 năm, nhưng các chuyên gia Trung Quốc vẫn lập luận và tranh luận liên tục về nó. Chính phủ Trung Quốc vẫn chưa thể hiện quan điểm và thái độ của mình. Không có bất kỳ tài liệu liên quan đến tuyên bố hoặc giải thích của các "đường chín đoạn".
Theo các nghiên cứu, các "đường chín đoạn" đã được sửa đổi trên bản đồ của Trung Quốc khá thường xuyên. Trong quá khứ đã có một phiên bản 11 điểm. Khi Trung Quốc và Việt Nam có Hiệp định về phân định Vịnh Bắc Bộ, hai chấm được xóa và bây giờ nó chỉ còn có 9 điểm. Điều này cho thấy "đường chín đoạn" không có cơ sở pháp lý rõ ràng.
Xét về khía cạnh pháp lý của "đường chín đoạn", các đoạn này không phải là lãnh hải của Trung Quốc. Theo Luật về lãnh hải và vùng tiếp giáp lãnh hải của Cộng hòa Nhân dân Trung Quốc ban hành vào năm 1992, nó quy định rằng lãnh hải của Trung Quốc là 12 hải lý từ đường cơ sở. Trong năm 1996, trong bản khai báo các đường cơ sở của lãnh hải của Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa, đường cơ sở của lãnh hải của quần đảo Hoàng Sa (Trung Quốc chiếm đóng trái phép từ năm 1974 và hiện nay gọi là Tam Sa) cũng đã được cung cấp. Vì vậy, các vùng biển bên ngoài 12 hải lý từ đường cơ sở của lãnh hải không thuộc về lãnh hải của Trung Quốc. Nhưng Trung Quốc lại tuyên bố lãnh hải đối với các vùng biển nằm trong "đường chín đoạn".
Điều này đã chứng minh rằng "đường chín đoạn" không phải là lãnh hải của Trung Quốc! Rất nhiều chuyên gia Trung Quốc về luật hàng hải cho rằng "đường chín đoạn" không phải là đường lãnh hải hoặc không phải là các đường mô tả lãnh thổ của Trung Quốc. Do đó, cần bãi bỏ các đường này mà không gây ra bất kỳ trở ngại pháp luật quốc tế nào. Những gì là cần thiết phải làm là bãi bỏ các đường chín đoạn trên bản đồ hoặc thậm chí sửa đổi bản đồ.
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)