Thứ Tư, 29 tháng 1, 2014

Các khoảnh khắc đầu tiên của Juan Mata ở Old Trafford


Rạng sáng nay, Mata đã có tên trong đội hình xuất phát của MU trong trận đấu gặp Cardiff tại Old Trafford, đây là trận đấu đầu tiên của tiền vệ người Tây Ban Nha trong màu áo của MU. Anh đã thi đấu 84 phút khá tốt trước khi rời sân nhường chỗ cho Januzạ.

Các khoảnh khắc đầu tiên của Juan Mata ở Old Trafford
Mặc dù mới công bố số áo của Mata vào ngày hôm qua nhưng khăn, áo đấu mang tên và số 8 cũng kịp xuất hiện trước sân Old Trafford để bán cho cổ động viên trước trận gặp Cardiff

Một cổ động viên mang chiếc khăn có in hình Mata
Một cổ động viên mang chiếc khăn có in hình Mata

Rõ ràng bản hợp đồng kỉ lục của MU đang được đặt rất nhiều kì vọng
Rõ ràng bản hợp đồng kỉ lục của MU đang được đặt rất nhiều kì vọng

Một cổ động viên kịp mua chiếc áo dành cho sân khách MU với số áo của Mata
Một cổ động viên kịp mua chiếc áo dành cho sân khách MU với số áo của Mata

Những khoảnh khắc đầu tiên của Mata ở Old Trafford
Những khoảnh khắc đầu tiên của Mata ở Old Trafford

Cầu thủ người Tây Ban Nha khởi động cùng Chicharito
Cầu thủ người Tây Ban Nha khởi động cùng Chicharito

Juan Mata tỏ ra thích nghi nhanh với đội bóng mới
Juan Mata tỏ ra thích nghi nhanh với đội bóng mới

Một cú sút của tiền vệ người Tây Ban Nha
Một cú sút của tiền vệ người Tây Ban Nha

Một cú sút của tiền vệ người Tây Ban Nha
Sự tiếc nuối của Mata sau một tình huống tấn công không thành công. Anh đã cho thấy trái tim mình đã thực sự thuộc về "Quỷ đỏ"

Với sự xuất hiện của Mata, MU sẽ có nhiều sự lựa chọn hơn ở những quả sút phạt
Với sự xuất hiện của Mata, MU sẽ có nhiều sự lựa chọn hơn ở những quả sút phạt

Mata chia vui cùng Van Persie khi tiền đạo người Hà Lan mở tỉ số
Mata chia vui cùng Van Persie khi tiền đạo người Hà Lan mở tỉ số

Mata chia vui cùng Young khi cầu thủ số 18 ghi bàn, Mata chính là người chuyền bóng cho Young
Mata chia vui cùng Young khi cầu thủ số 18 ghi bàn, Mata chính là người chuyền bóng cho Young

Mata chia vui cùng Young khi cầu thủ số 18 ghi bàn, Mata chính là người chuyền bóng cho Young
Thi đấu 84 phút, Mata rời sân nhường chỗ cho Januzaj, anh nhận được sự ủng hộ của khán giả và cả các đồng đội

Rooney chia sẻ với Mata khi cầu thủ này rời sân
Rooney chia sẻ với Mata khi cầu thủ này rời sân

Rooney chia sẻ với Mata khi cầu thủ này rời sân

Januzaj cũng đang được kì vọng sẽ trở thành một trong những đối tác chiến lược của Mata ở khu vực phía sau tiền đạo cắm

Thứ Ba, 28 tháng 1, 2014

Bí quyết ăn Tết ngon mà không... ngán


Tết là lễ hội ẩm thực tại gia. Món nào cũng có, thức nào cũng sang, đĩa nào cũng đầy. Làm sao để ăn Tết ngon mà không....ngán? Học văn hóa ẩm thực Tết , gọi nôm na là cách ăn Tết , là điều cần thiết, không chỉ với con trẻ mà còn với cả người lớn.


  Tại sao ngán?

Tại sao ngán?

Nhiều người thắc mắc, tại sao ăn thả ga thì dễ ngán và sợ thực phẩm. Thậm chí còn gây bệnh cấp tính như tiêu chảy. Đó là vì các lý do sau:

Ăn nhiều, tiêu hóa không xuể. Hệ tiêu hóa chỉ có một khả năng nhất định, có thể tiêu hóa được một lượng thực phẩm trong một thời gian. Ăn quá nhiều, sẽ làm hệ tiêu hóa bị quá tải. Chẳng hạn như bữa trưa mùng 1, bạn ăn chừng 150 g thịt, nửa cái bánh chưng hoặc bánh tét, làm trọn cái đùi gà, thêm một khoanh giò hoặc chả quế, làm vơi cả một góc đĩa xôi thì coi như bạn sẽ ngán.

Vì trong 4 - 6 giờ, hệ tiêu hóa không thể “xử lý” hết chừng ấy khối lượng đạm, béo và tinh bột do chúng không có dịch tiêu hóa đủ dẫn đến thức ăn dư thừa trong ruột và ức chế trung tâm ăn uống trên não dẫn tới ngán ăn.

Ăn quá lớn, vị giác bị trơ lỳ. Ngọt, béo, mặn, đắng, chua, cay tạo ra mùi vị cho thực phẩm và nó được tiếp nhận bởi các gai vị giác nằm ở lưỡi. Lưỡi sẽ bị trơ lỳ và không còn bị kích thích bởi mùi vị nữa nếu bạn ăn quá nhiều, quá đậm đặc. Trong nghệ thuật chế biến, nếu bạn nấu nướng toàn món béo vào một bữa thì độ béo sẽ bị thừa, bạn sẽ ngấy cho dù lúc đó bạn chưa no. Trong nghệ thuật thưởng thức, bạn chỉ ăn một vài món cố định như xào và rang, bạn sẽ dễ bị thừa vị mặn. Quá ngọt, quá cay, quá mặn hoặc quá béo sẽ đưa bạn đến ngán ăn.

Bí quyết ăn Tết ngon mà không... ngán

Ăn lung tung, không đúng trình tự. Bạn đừng nghĩ rằng chỉ việc tống thức ăn vào miệng, nhai là xong. Mà để tạo ra một cảm giác hoàn hảo, bạn cần tạo ra một sự nhận cảm chu trình nhận ra mùi vị thức ăn. Nếu dọn mâm ra, bạn lao ngay vào mâm và “chiến” tất cả các thực phẩm cùng một lúc, bạn sẽ không thể nào thấy được vị chính của món. Mặc dù bữa ăn người Việt không phân định rạch ròi từng lớp thực phẩm như bữa ăn người phương Tây, nhưng bên trong đó vẫn ẩn chứa quy tắc riêng: món ăn nào cần ăn trước, món ăn nào cần ăn sau. Ví dụ như ngay đầu tiên bạn đã ăn bánh chưng thì hỏng, bạn sẽ ngán đến tận cuối bữa.

Ăn bất cẩn, dẫn đến tiêu chảy. Thực phẩm Tết đa dạng, món sống, món chín đan xen. Nếu ăn ẩu, ăn vội, ăn không quy củ, bạn sẽ bị lâm trận vào rối loạn tiêu hóa. Nhẹ thì bị đau bụng, nặng thì bị tiêu chảy, cơ thể mệt mỏi và chán ngán, lúc đó thì không còn thiết Tết với nhất gì nữa.

Một số bí quyết dưới đây sẽ giúp bạn thưởng ngoạn tết rất ngon và hài hòa

Thứ nhất, chỉ nên vừa đủ. Khi nào là đủ? Khi bạn cảm thấy bụng đủ chặt là ổn. Khi bạn cảm thấy còn ăn được nhưng vẫn nên dừng lại, vẫn hơi thòm thèm là đủ. Một bữa ăn Tết, bạn chỉ nên ăn chừng 1/6 cái bánh chưng hoặc 1/6 đĩa xôi, nếu bạn thích ăn một bát cơm thì không nên ăn tiếp một bát miến. Mỗi thứ chỉ một nửa là đủ cho chất bột. Nếu trên mâm cỗ tết có chừng 4 - 5 món, bạn chỉ nên ăn mỗi món 1 - 2 lần. Nếu trên mâm cỗ tết có chừng 2 - 3 món, bạn sẽ ăn mỗi món chừng 2 - 3 lần, tương đương với 2- 3 thìa. Nhưng nhớ là phải có cả rau củ quả thì bữa ăn sẽ bớt ngán và thanh hơn.

Thứ hai, ăn đúng thứ tự. Khi mới bắt đầu vào bữa ăn, nên nhấm một chút rượu vang, ăn một số món nhẹ. Thích ăn nóng thì ăn súp, thích ăn nguội thì ăn giò thái mỏng hoặc salad. Sau đó mới là món chính. Món chính cần ăn nóng, đậm đà, đủ vị như cơm, gà chiên, thịt đông, các món xào, bánh chưng. Sau món chính làm món tráng miệng. Khi kết thúc, đừng nên ăn quá chua hoặc quá cay hoặc quá béo, vì dư vị bữa ăn sẽ tồn lưu rất lâu và rất khó chịu. Bạn chỉ nên ăn nhẹ dành cho các món trung hòa hoặc hơi thiên về ngọt.

Thứ ba, kết hợp đúng thực phẩm. Do lượng thực phẩm và món ăn trong Tết rất nhiều nên sẽ có những món ăn không hợp nhau. Nếu kết hợp bất cẩn, bạn có thể bị tiêu chảy. Hãy kết hợp theo công thức: béo đi với chua (bánh chưng đi với dưa hành, thịt mỡ đi với dưa bẹ), đạm đi với cay (thịt gà chấm với muối tiêu), lạnh đi với ấm nóng (canh thịt đi với chút gừng) bạn sẽ thấy hết ngán. Cũng cần lưu ý những thứ hàn, lạnh, nguội, làm tăng nhu động ruột và tăng tiết dịch tiêu hóa không nên đi liền với nhau.

Thứ tư, ăn nổi bật vị giác . Tức là khi ăn uống, hãy chú ý đến vị của món ăn. Bạn hãy ăn từ các món ăn nhẹ, đến các món ăn mạnh, từ các món ăn thanh đến các món ăn đậm. Đừng làm theo chiều ngược lại, vị giác của bạn bị xóa nhòa. Chẳng hạn: ăn salad rồi mới ăn đến món xào, ăn bánh chưng rồi mới đến ăn cơm nóng, ăn giò chả thái rồi mới ăn đến thịt luộc, hấp hay chiên. Như thế, sẽ bảo toàn được đầy đủ vị cho món ăn.

Thứ năm, ăn hài hòa. Ăn đủ nhóm thực phẩm, đừng chỉ ăn mỗi thịt cá, cần ăn cả rau củ trong bữa ăn. Đây là những thực phẩm là trung hòa. Bạn không nên chế biến rau củ quả dưới dạng xào. Vì nó đã làm mất đi tính thanh đạm của rau củ. Để chống ngán, bạn có thể chế ra dưới nhiều dạng khác như luộc (su su luộc, bắp cải luộc, ngọn bí luộc, su hào luộc), muối (dưa bẹ muối, dưa hành muối), nộm (bắp cải nộm, dưa chuột góp), tái (hành tái, cải cúc tái, cải thảo tái), sống (cà chua sống, dưa chuột sống, rau thơm sống).

Theo BS Yên Lâm Phúc

Giữ gìn sức khỏe ngày Tết theo lời khuyên của Hải Thượng Lãn Ông


Nói về sức khỏe của con người, Hải Thượng Lãn Ông xác định: tinh thần và thể chất được luôn luôn khang kiện thì sẽ tận hưởng tuổi thọ ngoài 100. Từ thế kỷ 18, Hải Thượng Lãn Ông đã đúc kết những kiến thức cơ bản về sức khoẻ cho người dân thường:


Hải Thượng Lãn Ông
Hải Thượng Lãn Ông

1. Về tâm sinh lý con người cũng cần phải điều độ, thư thái vì:
Tức giận quá sẽ hạn can
Vui mừng quá hại tâm
Buồn lo quá hại phế
Kinh sợ quá hại thận
Suy nghĩ quá hại tỳ.

2. Về ăn uống:
Vệ sinh ăn uống trước tiên
Khuyên ăn thanh đạm, khuyên kiêng đậm nồng
Thức ăn dùng phải có chừng.
Ăn nhiều tán khí, biết phòng mới hay
Các vị mặn, nồng, đắng, cay
Ăn nhiều sinh bệnh chẳng sai đâu mà
Đắng nhiều hại phế, khô da
Mặn nhiều tâm lạnh, máu đà phải ngưng
Quá chua can động rút gân
Qua cay chai thịt, môi quăn hại tỳ
Ngọt nhiều cũng chẳng ích gì
Tỳ chen thận yếu, xương tê, tóc cằn”.

“Vừa chừng gia vị thì nêm
Hễ người táo nhiệt chớ quên kiêng dùng”

“Muốn cho ngũ tạng được yên
Bớt ăn mấy miếng nhịn thèm hơn đau
Ăn no thì chớ gội đầu”

“Luận về trầu thuốc rượu chè
Từng dùng thiết đãi bạn bè vui thay”.

Ăn uống điều độ, đúng cách sẽ khiến cho bạn có tuổi thọ cao và tinh thần làm việc tốt

Ông đả phá hút thuốc vì:
“Hút vào uất hoả hôi mồm
Họng khô, phổi ráo, tích đờm, sinh ho
Khí hao huyệt tụt chẳng ngờ
Ung thư, kết hạch, nguy cơ có ngày.
Hại nhiều lợi ít rõ thay”.

Còn uống rượu thì sao?
Khi uống rượu:
“Rượu nồng tính nóng hơi cay
Dở chua, dở ngọt vị hay lạ thường.
Uống vào tai mặt đỏ bừng
Tâm thần rung động, bàng hoàng nói năng
Cường dương, trúng đởm chi bằng

Nhưng  uống rượu nhiều khi có hại:
“Rượu say mê muội tinh thần
Khiến người làm bậy, làm càn hại thay...”

“Say nhiều nôn mửa, bỗng dưng mê trầm
Hơi men nung nấu can tâm
Đau đầu thở huyết, họng sưng, mắt mờ
Biến sinh cước khí, ung thư
Phế suy, tâm hoảng, gan khô, da vàng
Lâu ngày thấp nhiệt huân chung
Biết nên vị thống, trường phong gân mềm”.

Tóm lại:

“Rượu làm khí lực hao mòn”. Hải Thượng Lãn Ông khuyên dùng rượu để sao tẩm thuốc, ngâm rượu thuốc,... Uống ít thì có thể tốt cho sức khoẻ nhưng uống nhiều sẽ rất có hại.

Với tấm lòng nhân ái, Hải Thượng Lãn Ông luôn “Mong đời người không có bệnh”. Phòng bệnh có rất nhiều biện pháp, nhưng cái gần gũi là ăn uống và sinh hoạt thì lại ít được quan tâm.

Ngày Tết đã cận kề, vui là điều quan trọng nhưng chúng ta hãy chú ý đến sức khoẻ ngay từ việc ăn uống. Một cơ thể khoẻ mạnh là cơ thể không có bệnh tật.

Theo Hoàng Vinh
Gia đình & Xã hội

Bến xe đông nghịt khách xếp hàng chờ mua vé về quê ăn Tết


Sáng 28/1, hàng ngàn lượt khách đã đổ về bến xe miền Tây (quận Bình Tân, TPHCM) để mua vé xe về quê ăn Tết khiến các quầy vé ở đây luôn chật kín người.

Ghi nhận tại bến xe miền Tây trong ngày 28/1, lượng khách ở đây tăng đột biến so với mấy ngày trước.
Hành khách tăng đột biến tại bến xe miền Tây trong sáng 28/1
Hành khách tăng đột biến tại bến xe miền Tây trong sáng 28/1
Từ 8h sáng 28/1, hàng ngàn lượt người xa quê đổ dồn về bến xe miền Tây, hối hả vào quầy để mua vé đi ngay. Các quầy bán vé đều chật kín hành khách, mọi người đều phải xếp hàng chờ đến lượt. Bên trong bến xe, từng tốp người ngồi vật vờ mệt mỏi bên đống hành lý dưới cái nắng chói chang. Hầu hết những người này đã mua được vé nhưng chưa thể lên xe.
Hành khách chờ xe nhiều nhất là các tuyến An Giang, Cần Thơ, Vĩnh Long, Đồng Tháp, Trà Vinh, Kiên Giang, Bạc Liêu, Sóc Trăng… Các tuyến đường xung quanh bến xe thỉnh thoảng lại xảy ra tình trạng ùn ứ, kẹt xe do lượng phương tiện chở hành khách ra vào bến quá đông.  
Người dân xếp hàng chờ mua vé tại bến xe miền Tây sáng nay
Người dân xếp hàng chờ mua vé tại bến xe miền Tây sáng nay
Theo ông TrầnVăn Phương, Phó Giám đốc Bến xe Miền Tây, lượng khách qua bến xe tăng cao bắt đầu từ ngày 25/12 Âm lịch, trung bình mỗi ngày có khoảng 40.000 lượt khách qua bến, dự kiến trong 2 ngày cao điểm 28-29/12 Âm lịch, lượng khách sẽ tăng lên trên 50.000 lượt.
Một số hình ảnh tại bến xe miền Tây trong sáng 28/1:
Người dân tiếp tục đổ về bến xe để mua vé
Người dân tiếp tục đổ về bến xe để mua vé 
Lực lượng bảo vệ bến xe được tăng cường để giữ trật tự
Lực lượng bảo vệ bến xe được tăng cường để giữ trật tự
 
Các quầy vé luôn chật kín người
Các quầy vé luôn chật kín người
Ai cũng hối hả để kịp chuyến xe về quê đón Tết

Ai cũng hối hả để kịp chuyến xe về quê đón Tết

Chợ hoa phố cổ - đi chợ hoa không cần mua hoa!


Chợ hoa Hàng Lược đang bước vào những ngày "cao trào" đón người dân đến mua đào chơi Tết. Họp từ sáng sớm, tan trong đêm muộn, người Hà Nội chẳng ai lại không ghé qua đây một lần cho dù có thể chẳng mua gì.

Đã thành thói quen, nhất là các cụ tuổi đã xế bóng, đi chợ hoa không cần mua hoa, cốt sao hưởng được cái khí xuân của ngày Tết dân gian cổ truyền mỗi năm chỉ có một.
 

Chợ hoa phố cổ - đi chợ hoa không cần mua hoa!
Buổi chiều ở chợ hoa Hàng Lược dưới nắng vàng ấm áp. Vẫn tấp nập nhưng năm nay lượng người không đông bằng mọi năm.
Một cành đào được mua với giá chưa đến 200 nghìn.
Một cành đào được mua với giá chưa đến 200 nghìn.
Những món đồ cổ được phép bày ra vỉa hè trong chợ.
Những món "đồ cổ" được phép bày ra vỉa hè trong chợ.
Chú bé thích thú với con ngựa bằng đồng.

Chú bé thích thú với con ngựa bằng đồng.
Chú bé thích thú với con ngựa bằng đồng.
Hoa đào đang nở đẹp, nhiều nụ, giá phải chăng.
Hoa đào đang nở đẹp, nhiều nụ, giá phải chăng.
Một số người bán đào tràn ra đường phố đón khách mua.

Một số người bán đào tràn ra đường phố đón khách mua.
Một số người bán đào tràn ra đường phố đón khách mua.
Một số người bán đào tràn ra đường phố đón khách mua.
Những nải chuối xanh ưa thích trong mâm quả ngày tết được bày bán ở một góc tĩnh lặng trong chợ hoa.

Khu vực bán đồ cổ chiếm diện tích lớn, khá đông khách.
Khu vực bán đồ cổ chiếm diện tích lớn, khá đông khách.
Tờ tiền in dòng chữ Nước Việt Nam dân chủ cộng hòa mệnh giá 10 đồng.
Tờ tiền in dòng chữ "Nước Việt Nam dân chủ cộng hòa" mệnh giá 10 đồng.
Cửa hàng bán hoa nhựa.
Cửa hàng bán hoa nhựa.
Những chuyến xe chở đào vẫn tiếp tục đổ về chợ phục vụ khách.
Những chuyến xe chở đào vẫn tiếp tục đổ về chợ phục vụ khách.

Chủ Nhật, 26 tháng 1, 2014

Buổi đêm muộn của Hà Nội

Đi lại ban đêm ở trong lòng Hà Nội là một thú vui có lẽ là ít người để ý đến. Khi đi lại qua những con phố mà ngày ngày mình đi qua, ngày ngày mình nhìn thấy nhưng với một hình ảnh hoàn toàn khác so với ban ngày. Nó khác hẳn so với ban ngày sầm uất, ồn ào, vội vã và hào hoa, ban đêm ở Hà Nội mỗi nơi qua lại, mỗi góc phố, mỗi con đường đều thể hiện một bộ mặt khác, một nét riêng mà chỉ ban đêm mới có. Khi ấy, chỉ có ánh đèn đường từ những cây đèn cao áp, những ánh đèn của xe qua lại, những âm thanh rao đêm vang lên, đó là lúc vẫn còn có rất nhiều người lao động bắt đầu cặm cụi làm việc hay tranh thủ đi kiếm sống.

Đêm qua, tôi đi lang thang nhiều nơi, nhìn thấy nhiều thứ mà từ rất nhiều năm nay tôi đã vô tình hoặc không để ý mà bỏ quên nó, coi nó như là điều đương nhiên.

Nghe tiếng rao "bánh khúc đây, bánh khúc nóng đây. Ai bánh khúc đi", tôi như giật mình vì có gì đó đánh động vào tâm trạng tận hưởng gió lạnh đêm của Hà Nội. Nhưng nghĩ mà chạnh lòng, ban đêm là lúc người người chìm sâu vào giấc ngủ, nhà nhà đóng cửa để nghỉ ngơi sau một ngày làm việc vất vả thì lại có những con người ngày ngày đạp xe, đi bán những miếng bánh để mà mưu sinh qua ngày. Tôi liền dừng xe, mua bánh khúc và ăn luôn tại chỗ. Phải nói thật, từ bé đến giờ tôi chưa từng ăn một miếng bánh khúc nào, những hôm qua tôi đã được nếm thử nó, tôi cảm nhận nó ngon không chỉ vì mùi vị, mà nó còn ngon vì ý nghĩa qua những dòng suy nghĩ của tôi.
Chú bán hàng ban đêm
Miệt mài mà kiếm sống kể cả trong đêm tối
Thêm một đoạn nữa, tôi lại nhìn thấy khá là nhiều người bán những đồ ăn dạo qua đường, nó chỉ là những món ăn nhanh, đủ làm hơi ấm mình lại vì nhiệt độ ban đêm đang hạ xuống. Mùi thơm, rất thơm và mùi vị cũng rất ngon nếu bạn mua và ăn ngay lúc còn nóng.

Tôi đi rất lâu, đi từ lúc Hà Nội còn rất nhiều xe qua lại, đôi lúc dừng xe, vào một quán nước nhỏ bên đường để nghỉ và tận hưởng những cảm giác mà tôi đang có. Tạt qua nhà vài người bạn và ra về và được tận hưởng những cảm giác lạ khi có những con đường không còn bóng xe qua lại.

Đi qua phố Gầm Cầu quen thuộc, không còn những tiếng xe máy kêu, không còn những tiếng còi kêu thường ngày, tôi chỉ nghe thấy những tiếng chổi tre xoẹt, xoẹt từng nhát, từng nhát dưới lòng đường. Thật gần gũi nhưng cũng thật xa lạ khi tôi của bình thường rất ít khi để ý đến nó. 
Phố Gầm Cầu
Trong lòng tôi thầm cảm ơn các cô các chú ấy. Nếu như không có những người như mấy cô chú, ngày ngày đêm đêm dọn sạch những rác thải do người dân ném ra, bất kể thời tiết đẹp hay xấu, đường khô ráo hay ngập lụt, thời tiết ấm hay lạnh. Càng về những ngày gần Tết cổ truyền dân tộc như thế này thì công việc của các cô các chú lại càng thêm đáng quý và đáng trân trọng.
Cám ơn !!!!!!
Trong đêm khuya Hà Nội với chiếc xe máy cũ kỹ, màn đêm buông xuống đã mang hết đi những âm thanh ồn ã, những nhịp sống vội vã của ban ngày, chỉ còn lại sự tĩnh mịch, thỉnh thoảng có một vài tiếng động ngang qua tai rồi lại thôi. 

Thật sự là sảng khoái!!!

Thật sự là một nét đẹp ẩn sâu trong lòng Hà Nội về đêm với những con người vẫn miệt mài lao động.

Chào thân ái và hẹn gặp lại nhé, buổi đêm muộn của Hà Nội.




Thứ Bảy, 25 tháng 1, 2014

Sừng tê tiêm thuốc độc, bị làm giả và những mù quáng có thật


Khi được Quỹ bảo tồn tê giác (Rhino Fundation) của Nam Phi và Trung tâm Giáo dục thiên nhiên Việt Nam (ENV) mời chọn là nhà báo Việt Nam duy nhất sang châu Phi điều tra về nạn săn bắn, buôn bán sừng tê giác, cảm giác của tôi đan xen lẫn lộn.


Vui, tự hào. Lo lắng cho công việc, lo lắng cho những đêm ngủ rừng và những ngày ngồi chênh chao trên trực thăng xuyên sa mạc và rừng thẳm. Một phần lớn nữa, là nỗi chua xót về sự mù quáng của những người mà số phận buồn hoặc vui đưa họ đến niềm tin đăm đắm vào công dụng “thần dược” của sừng tê giác.
 
Thợ săn và... chiến lợi phẩm.
Thợ săn và... chiến lợi phẩm.
Người bị bệnh hiểm nghèo muốn neo giữ sự sống còn sót lại của mình bởi một thứ thần dược nghe đồn là chữa được bá bệnh; người giàu có muốn sở hữu cái sừng mài uống sau khi nhậu nhẹt để được tiếng là biết cách giải độc cơ thể mình kiểu “đại gia”. Không phải là nhà khoa học, trước khi sang Nam Phi, bằng tư duy bình thường, tôi đã thấy sự mù quáng của cái “niềm tin” vào “những đồn thổi vỉa hè” kia. Đáng tiếc, niềm tin lơ mơ kia đã rất nhiều khi được đánh đổi bằng tiền trăm triệu đồng, bằng tiền tỉ để mua sừng tê giác rởm. Thậm chí nó còn được đánh đổi bằng tính mạng người sử dụng khi uống dính sừng tê tiêm, nhuộm thuốc độc trong đề án chống săn bắn tê giác của Nam Phi.
Nước mắt của những người nằm chờ chết vẫn bị lừa đảo
Trước thảm họa đó, cơ quan chức năng của nước bạn Nam Phi đã tính toán kỹ, đã dùng đến phương án cuối cùng khi mà các phương án chống săn bắn và buôn lậu trong nước họ đã nỗ lực hết mình mà chưa hiệu quả: kêu gọi “quốc tế” cùng vào cuộc. “Quốc tế” này là những ai? Là thông điệp cho người dân ở những khu vực có niềm tin mù quáng, rồi trở thành một trong những “thị trường cuối cùng” nóng bỏng nhất địa cầu trong việc buôn bán, sử dụng sừng tê giác. Điều đáng… buồn là họ đã chọn Việt Nam. Sau chuyến đi “mở màn” của tôi, khá nhiều nhà báo khác tiếp tục được mời theo chủ trương này. Tôi chua xót gọi, đó là những chuyến đi để chống lại sự mù quáng.
 
Thợ săn và... chiến lợi phẩm.
Tại sao người ta chọn tôi - một gã ở bên kia quả địa cầu so với nơi họ sống, nơi những đàn tê giác đang hoảng hồn rồi gục ngã trước đám thợ săn trộm với súng dài, cùng các cỗ trực thăng tối tân nhất? Đơn giản trước đó, ENV biết tôi và nhóm nhà báo quan tâm đến môi trường đã điều tra khá kỹ về thị trường bát nháo, náo loạn và “điên khùng” của sừng tê giác ở Việt Nam. Tôi đã lần theo một “đầu mối” cung cấp sừng tê giác ở nhiều tỉnh, trong đó có Phú Thọ, rồi lọt vào thiên la địa võng của những kẻ lừa đảo.
Vẫn là chiêu bài người quen giới thiệu, rỉ tai, gửi thông tin “đã công bố” rất “chính thống” trên mạng internet (mạng loạn thế thì con buôn dại gì nó không lợi dụng!). Và các cuộc gặp ngoài quán nhậu. Xe hơi láng cóng, ông chủ ăn mặc kiểu thợ săn. Nhà ông chủ cũng trưng bày la liệt voọc, khỉ, vượn, gấu dạng tiêu bản, ý rằng anh là tay chơi, đi lại Việt, Lào, Thái Lan, nấu cao hổ nhoay nhoáy. Thế nên “anh giúp chú mua sừng tê giác về cho người nhà chú chữa ung thư”. Hắn đưa tôi vào nhà. Rồi gọi điện cho đàn em mang sừng tê giác đến. Sừng bọc kỹ. Nhẵn thín như con… quay, như củ khoai bằng pô-li-me (xem ảnh). Bấy giờ, cả đời tôi chưa nhìn thấy sừng tê giác được cắt ra để lên bàn bao iờ. Bọn họ chỉ trỏ: Đây là vết mài sừng để uống, khỏe lắm, khỏe cả sinh lực đàn ông, giường chiếu băng băng nhé. Cậu đàn em bảo: Đây là món quà bố em tặng cho em trước khi cưới vợ. Tuần sau em cưới, bố em vốn là kiểm lâm, được tặng hàng này. Ông em mài uống, rồi bố em mài uống, nay nó mòn vẹt thế này đây. Tính ra hơn 600 triệu cái sừng nhỏ như vốc tay đó. Em bán ngay tuần này kẻo không có tiền cưới vợ…
 
Thợ săn và... chiến lợi phẩm.
Từng vệt tròn, từng vệt xước trên “báu vật gia bảo” sừng tê giác đó đều được miêu tả lý lịch rất ly kỳ. Anh chàng còn rủ rỉ: Tê giác có loại 2 sừng, loại 1 sừng. Sừng nhỏ và sừng to đôi khi ngự trên cùng một “gương mặt”, sừng to có khi bằng cái phích, sừng nhỏ này nó tụ được nhiều chất chữa bệnh huyền diệu hơn sừng to. Chữa ung thư thì chỗ này phải cứu được hàng trăm người. Cứ mài ra uống thôi.
Thấy kế hoạch có vẻ trơn tru, hoàn hảo, tôi cho người gọi điện giả vờ hẹn địa điểm giao nhận hàng, mặc cả giá rồi… đi tìm hiểu về hai anh chàng “đại gia” bán sừng tê giác. Than ôi, chả cần đi xét nghiệm cái sừng làm gì, chỉ ngồi quán nước đầu nhà “đại gia” đã thấy người ta ỳ xèo: Xe nó đi mượn ở đâu ấy chứ, đến nhà rách mà ở nó còn chả có. Sừng tê giác làm gì có. Thằng cu “thừa kế sừng tê giác, sắp cưới vợ” kia nó chả có vợ từ đời tám hoánh, không nghề nghiệp nên nó nghĩ ra đủ mánh kiếm tiền đấy. Đừng có cho người ung thư mài uống cái sừng đó, sừng bằng nhựa đấy!
Mục đích của tôi là đi vạch mặt bọn lừa, nên chúng làm gì có cơ hội lừa tôi. Nhưng thử hỏi một bệnh nhân ung thư, sau phẫu thuật và truyền hóa chất rụng hết tóc, nôn mật xanh mật vàng, kiệt quệ kinh tế, suy kiệt sức khỏe, cái chết tính bằng ngày, mà lại mất vài trăm triệu để uống “thần dược” bằng nhựa mài ra… thì sẽ ra sao?
Sau chuyến đi Nam Phi trở về, tôi viết nhiều bài báo, đặc biệt là sau các chương trình nói chuyện trực tiếp trên VTV1 - Đài Truyền hình Việt Nam, Đài Tiếng nói Việt Nam, tổ chức các cuộc họp báo lớn, giao lưu ở các trường Đại học…, tôi liên tục nhận được phản hồi từ bà con về thảm nạn sừng tê giác giả. Sau khi xem tivi, có người gọi cho tôi: “Mời anh đến nhà tôi, tôi cho anh một mẩu sừng tê giác tôi vừa mua mất cả chục triệu đồng. Tôi bị ung thư phổi. Ông cán bộ tổ dân phố rất nhiệt tình bảo nhất quyết giới thiệu người thân tín để tôi mua được “sừng tê giác” mà… sống sót.
Người nhà ông ấy làm ở… (to lắm - PV), mang từ Tây về. Tôi mài ra định uống thì thấy nước sau khi mài bằng “đĩa Bát Tràng” (có in hình con tê giác) nó có màu… đen kịt như nước cống. Ngửi thì rất kinh khủng, như nylon ấy. Vì thế tôi không dám uống”. Khi người viết bài này có mặt, nhìn bằng mắt thường thì rất khó phân biệt sừng nhựa hay sừng gì đó. Con trai ông già bị ung thư kia đi giám định, thì người ta bảo sừng giả.
Vừa rồi, một nhóm làm phim nổi tiếng gồm các đồng nghiệp người Mỹ, Anh và Canada đến Việt Nam có liên lạc với tôi để phỏng vấn, tôi đưa đến gặp gia đình ông lão gần đất xa trời vì bệnh trọng đó, ông nói bằng tiếng Anh (ông là chuyên gia kỳ cựu trong ngành truyền hình Việt Nam): “Sao họ có thể lừa tàn độc thế?”, nói rồi ông rớm khóc. “Người nhà tôi, bạn bè tôi mua sừng tê giác thật (sau khi giám định), về uống nhưng vẫn… chết như thường. Bây giờ có sừng thật tôi cũng chả mài uống nữa đâu. Toàn một lũ lừa đảo”. Bây giờ thì phổi ông đã rỗng đi vì chứng bệnh quái ác, giọng ông đã mê sảng rồi, cuốn nhật ký “Đường về ga cuối” để chiến đấu với bệnh ung thư của ông sắp bị bỏ dở…
Sừng tê giác chữa được ung thư thì thế giới này đã khác
Chỉ có những người thậm thơ ngây, hoặc vì lý do nào đó mà bị bắt buộc phải nhìn cuộc sống màu hồng, thì họ mới có thể tin sừng tê giác chữa được ung thư; mới có thể tin vào thị trường “chợ đen” sừng tê giác ở Việt Nam. Khi chúng tôi đi qua các thảo nguyên mênh mông cỏ úa Nam Phi, thấy ở đó từng đàn tê giác nuôi chung với… trâu, bò và nhiều đại gia súc sắp giết thịt khác; khi chúng tôi biết về việc các khu bảo tồn tư nhân cho sinh sản hàng nghìn con tê giác, biến loài tê giác nơi đây từ chỗ đứng bên bờ tuyệt chủng đến chỗ đông đàn dài lũ để cho du khách thả sức săn bắn mang về nước làm chiến lợi phẩm; khi chúng tôi vào các “nông trại” nhốt tê giác, đeo chip điện tử ở tai “loài vật khổng lồ đến từ thời tiền sử” đó rồi mở nhạc êm ái cho chúng nghe… - thì chúng tôi hiểu rằng: Tê giác rất dễ tính, dễ tình dục và dễ sinh đẻ.
Vậy thì nếu tê giác chữa được ung thư, cứu một mạng người bằng xây 9 ngôi chùa, cứu người phúc đẳng hà sa, ta cũng nên nhân nuôi tê giác cắt sừng bán hoặc phát không cho người bệnh. Nên chứ, con vật nào đó khi đã có thể nhân nuôi, nếu nó phải chết một số cá thể để cứu con người thì cũng là một vinh quang cho nó. Vả lại, thị trường “chợ đen” ở Việt Nam dù không muốn thì nó vẫn tồn tại. Khi mà ra bất cứ quán xá nào hoặc cứ lên mạng internet gõ “google” là tìm thấy số điện thoại và địa chỉ mua sừng tê giác (rồi có thể đem sừng ấy đi thuê giám định để biết thật - giả ra sao!) - thì trong cơn lốc kinh hoàng ung thư ở Việt Nam hiện nay, sẽ có rất nhiều người mua được sừng tê giác (dù tới 50.000USD/cái, vài chục triệu đồng một mảnh) để cứu mình và cứu thân nhân. Vậy thì tại sao tất cả mọi người không dùng sừng tê giác để sống sót?
Tại sao các bệnh viện điều trị ung thư luôn quá tải bậc nhất trong hệ thống bệnh viện Việt Nam, người ta lại không bỏ công việc của mình đi, mua 30 cái sừng tê giác và xếp các đĩa mài bé xíu, rồi máy mài chuyên dụng ra đó để mài… cứu người? Tại sao Tổng thống Hugo Chavez của Venezuela phải chết vì ung thư trong nước mắt tiếc thương chân thành nhất của nhiều triệu người khắp thế giới? Ông ấy có thiếu tiền và thiếu quyền, thiếu “quan hệ” để sở hữu một cái sừng tê giác xịn không?
 
Cơ quan chức năng bắt giữ, giám định sừng tê giác.
Cơ quan chức năng bắt giữ, giám định sừng tê giác.

Tại sao người Mỹ, người Nhật, người khắp thế giới và cả người Nam Phi đang sở hữu 80% số tê giác toàn cầu nữa, sao họ vẫn đều đặn chết vì ung thư? Chỉ có một câu trả lời: Sừng tê giác cũng như sừng trâu, sừng bò, như móng tay móng chân của chúng ta và các loài vật ngoài chúng ta, tức là nó không phải “thần dược” chữa ung thư và các bệnh hiểm nghèo. Chỉ là do bọn con buôn tung tin hỏa mù để trục lợi. (Và ta mở ngoặc luôn: Nếu sừng tê giác chỉ để mài ra uống giải rượu, giải độc hoặc hạ sốt thì thiếu gì thuốc thay thế, có khi viên áp-phê-nê-gan, ít râu ngô mã đề là xong, việc gì phải mua hàng phi pháp, bỏ ra cả núi tiền rồi mài trẹo cả tay, trẹo cả quai hàm?).
Và đứng trước trang trại tê giác Nam Phi, tôi chưa kịp nói những suy nghĩ đó ra (sau này tôi đã nói trên nhiều diễn đàn) thì một cán bộ bảo tồn nổi tiếng của nước bạn đã nhanh nhảu: “Nếu người Việt Nam chứng minh sừng tê giác chữa ung thư được, tôi sẵn sàng làm thủ tục mang tê giác sang biếu người Việt Nam cả một nông trại, để cứu người. Còn nếu cứ giết tê giác với tốc độ 2,5 con/ngày như hiện nay, để “nướng” vào những hành vi kỳ quái, những niềm tin mù quáng đáng thương thế kia, thì một con cũng không!”. Quả thật, nếu sừng tê giác hay cái gì đó có thể chữa ung thư và nhiều bệnh hiểm nghèo như đồn đoán, như cách loan tin trục lợi của cánh con buôn, thì thế giới này đã thay đổi từ lâu. Hệ thống đa ngành, đa nghề, hàng nghìn bệnh viện ung thư trên thế giới sẽ được sung sướng giải thể. Hàng vạn nạn nhân ung thư ở Việt Nam sẽ thoát “án tử hình”. Và ông Chavez vẫn còn đang làm Tổng thống Venezuela.
Mài tóc người ra uống để chữa bệnh ung thư?
Màng trinh của phụ nữ họ còn “làm giả” được, miếng thịt bò khô vài nghìn đồng/gói họ còn làm bằng nhựa, bằng xốp được, thì cớ gì mà sừng tê giác mấy trăm triệu đến mấy tỉ đồng, họ không làm giả được? Con tê giác cuối cùng ở Việt Nam chết từ năm 2010, nên hầu hết người Việt Nam chưa từng nhìn thấy… tận mắt con tê giác, càng chưa nhìn rõ cái sừng nó bao giờ. Khi có người ung thư, có người chờ chết vì bệnh trọng, người ta quáng quàng, nháo nhào đi mua “thần dược đến từ châu Phi”, có gì mà không bị lừa.
Tiến sĩ Đặng Tất Thế - Trưởng phòng Hệ thống học phân tử và Di truyền bảo tồn, Viện Sinh thái và Tài nguyên sinh vật (Viện Khoa học và Công nghệ Việt Nam) - là người được đào tạo ở Mỹ và nhiều năm đi giám định các loại sừng tê giác và giả sừng tê giác với sự trưng cầu của cơ quan công an và nhiều tổ chức, cá nhân khác. Ông Thế đã chắc nịch khẳng định với nhà báo: 90% số sừng tê giác trên thị trường hiện nay là giả. Đại diện Viện Khoa học Hình sự, Bộ Công an - đại tá Lê Văn Lợi (Trưởng phòng giám định hóa pháp lý) - cũng đưa ra câu chuyện và con số như trên! Các chuyên gia nói ra điều đó làm gì, nếu không là để cảnh tỉnh, để cứu vớt những người còn niềm tin mù quáng vào cái gọi là “thần dược sừng tê giác”?
 
Tê giác nuôi trong trang trại, được gắn chíp điện tử ở Nam Phi.Tê giác nuôi trong trang trại, được gắn chíp điện tử ở Nam Phi. 
Đấy là chưa kể, như Lao Động đã viết trong loạt bài điều tra về tàn sát tê giác ở Nam Phi mới đây: Lâu nay, nước bạn đã tổ chức bắn gây mê, khoan sừng, tiêm thuốc độc, rồi dùng máy thủy lực nhuộm đỏ sừng những con tê giác đang sống để đánh dấu, cảnh báo,… tránh bị săn trộm. Đây là một phương pháp còn gây tranh cãi, nhưng sự thật là nó đã được thực thi. Bà Nguyễn Phương Dung - Phó Giám đốc ENV - cũng vừa gửi cho tôi “kho” ảnh và tư liệu về việc: Phía bạn Nam Phi lại tổ chức tiêm thuốc độc vào sừng của những cá thể tê giác ở một khu bảo tồn đang bị săn trộm dã man nhất ở gần thủ đô Johannesburg, vào cuối tháng 10.2013.
Thực tế thì, ai cũng biết, đám thợ săn trộm thì không cần biết tê giác nào bị tiêm thuốc độc vào sừng. Nó cứ bắn, 24 tiếng sau sừng đó từ châu Phi về đến Châu Á, có thể bến đỗ là Việt Nam. Có thể ai đó, đại gia giải rượu hay người ung thư giai đoạn cuối sẽ mua cái sừng đó về dùng: Thuốc độc lại tưởng là “thần dược”. Thật sự đó là một thảm họa không ai muốn, song nó đã diễn ra và chắc chắn sẽ còn diễn ra, cùng với độ nóng rẫy của “thị trường đen” sừng tê giác ở nước ta...
Sừng tê giác không thể nào chữa được ung thư. Khi mù quáng, nghĩa là người ta đã tự bịt mắt hoặc bị bịt mắt mà thôi.

Lãnh đạo Đảng bộ Quảng Bình viếng mộ Đại tướng Võ Nguyên Giáp


Sáng ngày 25/1, Đoàn đại biểu Đảng bộ tỉnh Quảng Bình do ông Lương Ngọc Bính, Ủy viên Trung ương Đảng, Bí thư Tỉnh ủy dẫn đầu đã đến dâng hương lên phần mộ Đại tướng Võ Nguyên Giáp tại Vũng Chùa - Đảo Yến.


Trước phần mộ Đại tướng Võ Nguyên Giáp, thay mặt Đảng bộ và nhân dân tỉnh Quảng Bình, ông Lương Ngọc Bính, Bí thư Tỉnh ủy đã biểu dương những cán bộ, chiến sỹ bộ đội biên phòng Quảng Bình đã khắc phục khó khăn trong suốt thời gian qua để hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ bảo vệ sự an toàn tuyệt đối nơi an nghỉ của Đại tướng Võ Nguyên Giáp.
Đoàn đại biểu Đảng bộ tỉnh Quảng Bình dâng hoa
Đoàn đại biểu Đảng bộ tỉnh Quảng Bình dâng hoa
 
Qua đây, Bí thư Tỉnh ủy Quảng Bình cũng nhắc nhở lực lượng bảo vệ cần nêu cao tinh thần trách nhiệm hơn nữa và tận tình hướng dẫn nhân dân cả nước đến thăm viếng Đại tướng đặc biệt trong dịp Tết Nguyên đán.
Kính cẩn nghiêng mình trước phần mộ Đại tướng
Kính cẩn nghiêng mình trước phần mộ Đại tướng
 
Sau khi dâng hương lên phần mộ Đại tướng Võ Nguyên Giáp, đoàn đại biểu cũng đã đi kiểm tra tình hình xung quanh khu an táng, đồng thời thăm hỏi động viên lực lượng bảo vệ nơi an nghỉ của Đại tướng Võ Nguyên Giáp.
Kính cẩn nghiêng mình trước phần mộ Đại tướng
Đại tá Nguyễn Văn Phúc Chỉ huy trưởng BĐBP tỉnh Quảng Bình căn dặn lực lượng bảo vệ thường xuyên kiểm tra tình hình xung quanh khu vực mộ của Đại tướng trước, trong và sau Tết Nguyên Đán Giáp Ngọ 2014.
Đức Trí - Đặng Tài