Vào vai Phó Đoan trong "Trò đời", một bộ phim đang bấm máy của đạo diễn
Nhuệ Giang, NSƯT Minh Hằng chia sẻ, chị đã trả kịch bản 2 lần vì cảnh
nóng.
Vì sao chị quyết định nhận vai trong phim "Trò đời" của đạo diễn Nhuệ Giang?
Trong
Trò đời, tôi vào vai Phó Đoan - một cô gái quê bị Tây
đen làm nhục. Sau này, không còn gì để mất, cô gái đã "tát nước theo
mưa", bỏ làng lên thành phố làm me Tây, trở thành một mệnh phụ đàng điếm
nhưng lại được ẩn dấu dưới vỏ bọc của một người văn minh.
Dường như Phó Đoan là nhân vật đã được "đo ni đóng giày" cho chị?
Tôi không hiểu vì sao ai cũng nhận định như vậy? Mặc dù, tôi là một
diễn viên đã có nhiều kinh nghiệm, mặt khác cũng từng đứng trên sân khấu
rất nhiều nên để vào một vai nào đó không còn là điều quá khó khăn. Tuy
nhiên, tôi phải suy nghĩ rất nhiều khi lựa chọn vai diễn này. Lý do chủ
yếu là kịch bản có quá nhiều cảnh giường chiếu, dù nó được tiết chế
nhiều. Thế nhưng, Vũ Trọng Phụng là một nhà văn trào phúng, tác phẩm của
ông dày đặc những cảnh nhạy cảm nên ngay cả khi chuyển thể, tôi vẫn
thấy nghi ngại ở những cảnh này.
Trước khi nhận vai, tôi đã có 2 lần "bò" sang nhà vợ chồng đạo diễn
Thanh Vân - Nhuệ Giang để xin trả vai. Tôi không biết những cảnh nóng
trong phim sẽ được đạo diễn xử lý như thế nào, nhưng cảnh ông chồng chết
trên bụng vợ ở trong phim khiến tôi rùng mình. Thật sự, nế phải diễn
cảnh giường chiếu rồi cởi, tôi chịu.
Theo quan điểm của tôi, phim hay không nhất thiết phải cảnh nóng và
cảnh nóng cũng không nhất thiết phải cởi. Điều quan trọng, bên cạnh
những khung hình đẹp là thông điệp tác phẩm đem lại cho công chúng.
Không phải bây giờ tôi mới nói không với "cởi",ngay từ khi vào nghề tôi
đã xác định như vậy. Tôi thà đứng trong bóng tối, không vì nổi tiếng mà
bắt mình phải cởi trong phim.
|
"Theo quan điểm của tôi, phim hay không nhất thiết phải cảnh nóng".
|
Rõ ràng là chị đã nhận và vào vai Phó Đoan rất ngọt?
Sau khi tôi đem đến trả kịch bản, vợ chồng anh Thanh Vân, chị Nhuệ
Giang đã khuyên tôi nên nghĩ lại. Tôi đã nghĩ rất nhiều và nói rõ lý do
đó để họ hiểu. Lúc đó, anh Thanh Vân có nói với tôi một câu làm tôi nhớ
mãi, anh bảo tôi không đóng sẽ có diễn viên khác đóng, nhưng vai này,
tôi đảm nhận là phù hợp nhất từ cử chỉ, hành động, lời nói đến hình dáng
đã là nhân vật. Chị Nhuệ Giang cũng trấn an, đây là phim truyền hình,
đối tượng khán giả ở nhiều độ tuổi đều có thể xem nên tất nhiên cảnh
nóng sẽ được tiết chế và không có những cảnh phản cảm.
Tôi đã rất phải suy nghĩ và đặt niềm tin vào đạo diễn, hơn nữa ngay
từ tác phẩm văn học nó đã là một tác phẩm rất nổi tiếng, của nhà văn nổi
tiếng nên tôi muốn góp một phần đưa tác phẩm đó lại gần với công chúng
hơn.
Quá trình chuẩn bị cho một Phó Đoan được chị đầu tư như thế nào?
Khi nhận vào vai một nhân vật nào tôi cũng phải tìm hiểu rất kỹ, đọc
đi đọc lại kịch bản nhiều lần. Với vai diễn này, tôi phải thu thập rất
nhiều tài liệu viết về thời bấy giờ để nghiên cứu, thể hiện nhân vật sao
cho đạt nhất.
Mặc dù tôi đã diễn nhiều vai nhưng dạng vai như Phó Đoan lại là một
hình tượng mới. Tôi từng diễn những vai phụ nữ quê phốp pháp, đôn hậu
hay có chút gì đó bi hài. Còn ở Phó Đoan lại là một tạng khác, công phu,
phức tạp hơn nên phải tìm hiểu và học hỏi nhiều.
Mong có một Phó Đoan “đúng chất”, tôi đã cất công dịch nhiều câu
thoại của Phó Đoan sang tiếng Pháp. Tôi nghĩ rằng me Tây hồi đó chắc hẳn
sẽ nói tiếng Pháp bồi, như vậy nhân vật sẽ đúng chất thời đại hơn và
tôi cho rằng một chi tiết nhỏ như vậy cũng bộc lộ rõ bản chất nhân vật
hơn.
Phim mới quay được một nửa chặng đường, nhưng Phó Đoan chắc hẳn đã tạo được ấn tượng với chị?
Những khó khăn nhất vẫn còn ở phía trước. Những đoạn gay cấn và làm
nên một Phó Đoan sắp tới tôi mới phải đối mặt. Công nhận rằng, vai diễn
này là một vai khó. Phó Đoan trong phim là một người đàn bà đẹp, dâm
đãng, lẳng lơ nhưng cũng cực kỳ khổ, khổ nhất là những cảnh hay khóc.
Nhiều bạn trong đoàn làm phim nhận xét, công nhận vai của tôi khổ, cứ
phải khóc ròng.
Tôi có một kỷ niệm vui, hôm đó đoàn làm phim có cảnh bấm máy một diễn
viên nhí khóc. Diễn viên nhí hồn nhiên lắm, có một cảnh đạo diễn bảo em
đó khóc, em bảo không khóc, vì không sợ không khóc. Thế là cả đoàn phải
chờ... đợi cảnh, đến 10h đêm. Lúc đó, tôi rất mệt mỏi, muốn đổ sụp luôn
nhưng nghĩ về công sức của đoàn làm phim, bây giờ tôi bỏ về bao nhiêu
công sức chuẩn bị cho một ngày làm việc về đạo cụ, âm thanh, ánh sáng...
nên tôi không nỡ bỏ. Thế là đến cảnh diễn của mình, vào cảnh phải khóc,
tôi đã khóc như mưa, như gió. Mọi người nghĩ là tôi nhập vai, nhưng kỳ
thực là tôi khóc thật, khóc vì quá mệt nên vì thế vào cảnh đó rất ngọt.
|
"Đâu cần phải khoe thân mới diễn tả được hết điều muốn nói".
|
Diễn viên trẻ chưa biết nắm lấy cơ hội
"Trò đời" hội tụ nhiều gương mặt trẻ, hợp tác với các bạn trẻ chị thấy thế nào?
Không khí tươi mới, năng động của các bạn khiến tôi thấy trẻ trung hơn.
Nhìn rộng ra một chút, nhiều diễn viên gạo cội than thở rằng lớp trẻ bây giờ không chịu khó, lười học hỏi?
Điều này tôi cũng thấy đôi phần. Các bạn trẻ bây giờ có rất nhiều cơ
hội. Ngày xưa lớp chúng tôi rất hiếm khi được nhận vai. Để nhận được vai
phải đi casting trầy trật. Tôi nói dại chứ lúc đó chỉ mong bạn mình ốm
để được thế chân bạn. Còn bây giờ, các bạn có nhiều cơ hội hơn cho mình
thể hiện nên chưa biết nắm lấy.
Điều đơn giản như việc học thuộc lời thoại, có nhiều bạn còn không
học nổi, mỗi khi diễn lại phải có người nhắc thoại. Tôi không đồng ý khi
điều cơ bản nhất đó các bạn cũng không làm được. Nếu các bạn không học
thuộc thoại, làm sao các bạn diễn tốt, làm sao chuyển tải được thần
thái, tính cách của nhân vật cho chân thực nhất.
Có thể là tôi đòi hỏi hơi khắt khe, nhưng tôi nghĩ, các bạn trẻ khi
đón nhận một vai nào cũng nên tìm hiểu thêm những tài liệu liên quan đến
nhân vật mình thủ vai. Trong phim
Trò đời, nó khác xa với thời
các bạn. Ngay như tôi cũng không sống trong hoàn cảnh đó nên tìm hiểu
thêm qua tư liệu, sách báo. Những diễn viên trẻ như Việt Bắc, Bảo
Thanh... trong phim, xã hội thời bấy giờ cũng rất xa lạ với các em,
đương nhiên các em phải tìm hiểu mới chọn cho mình cách diễn hợp thời.
Tôi không phải vơ đũa cả nắm, chỉ muốn nói nếu các em chịu đầu tư, chắc
chắn sẽ gặt hái được thành quả.
|
"Nhiều vai diễn không 'cởi' vẫn thấy nóng. Quan trọng là cách diễn của mình".
|
Vậy chị muốn nói điều gì với lớp trẻ?
Tôi muốn nói với các bạn, bạn nào đã có cơ hội hãy biết nắm lấy nó và
phất mạnh nó lên, thậm chí là phất gãy cán cũng được. Như thế mới là
tuổi trẻ. Các bạn đừng vì hời hợt mà để tuột mất cơ hội. Một bộ phim làm
ra là công sức của biết bao nhiêu con người, chỉ vì một cá nhân hời
hợt, có thể hỏng cả phim. Thế nên sự hời hợt không nên có trong nghệ
thuật và cũng không có chỗ cho những từ "giá như".
Nói không với cởi nên chị cũng không thích những diễn viên cứ "chuông reo là cởi" phổ biến ở giới trẻ hiện nay?
Tôi rất dị ứng và không hiểu các bạn nghĩ gì. Nếu chỉ vì nổi tiếng,
các bạn đang hạ thấp mình. Trong một bộ phim, cảnh nóng cần phải cởi,
tức là phục vụ cho nghệ thuật, tôi sẽ không dám đánh giá. Còn những cảnh
khoe thân quá mức cần thiết, tôi nghĩ không cần khoe thân mới diễn tả
hết điều muốn nói. Khán giả cũng tinh lắm, đừng tưởng cứ khoe thân là
tốt, tôi vẫn giữ quan điểm hạn chế tối đa để không phải khoe thân. Tất
nhiên, mỗi người có một quan điểm của riêng mình. Còn Hằng thì mãi mãi
nói không với việc khoe thân thể rồi. Có thể như vậy gọi là cổ hủ chăng?
Với hình dáng sắc vóc của chị cộng với lối diễn "tung tẩy", nhiều người nghĩ khác đấy?
Ý bạn nói đến cũng đại loại như Phó Đoan hợp với tôi ngoài đời đúng
không? Cái thiệt của tôi là rất kín tiếng và khép kín, ngay với báo chí
tôi cũng không dám trả lời nhiều. Có vẻ qua những vai diễn, nhiều người
cho rằng tôi đanh đá, lẳng lơ hay một cái gì khác. Nhiều vai tôi diễn
không "cởi" vẫn thấy nóng. Vì vậy, tôi nghĩ quan trọng là cách diễn của
mình.
Còn về việc khép kín trong đời sống thường nhật là tôi muốn giữ một
khoảng cho riêng mình. Hơn nữa, thành công của tôi chưa phải là nhiều
nên nguyện đứng trong bóng tối để chiêm ngưỡng ánh hào quang của bè bạn.
Khi nào có một vai diễn để đời, tôi sẽ lên tiếng để chia sẻ niềm vui.