Sinh non khi mới tròn 28 tuần, nhỏ xíu với cân nặng vỏn vẹn 1kg, sau một tháng được bệnh viện chăm sóc, đến nay bé gái này đã nặng 2kg, hoàn toàn khỏe mạnh. Nhưng sát Tết rồi mà cha mẹ bé vẫn không tới viện đón bé về...
Bé sơ sinh Hải Kỳ đơn độc trong bệnh viện, không được mẹ cha chăm sóc
Cô bé có cái tên rất
mạnh mẽ Hoàng Hải Kỳ sinh ngày 4/1/2013 tại khoa Sản, BV Bạch Mai, Hà
Nội. Ngay sau sinh 15 phút, bé được chuyển xuống khoa Nhi vì sinh non
nhẹ cân (28 tuần tuổi, nặng 1.000 gram), bị bệnh màng trong (phổi quá
non) từ người mẹ mắc bệnh hệ thống đã lâu năm, bị biến chứng tim, thận,
phù toàn thân. Mẹ bé sinh con ra trong tình trạng bệnh rất nặng, phù,
tràn dịch màng tim, màng phổi, bụng…
Khi bé mới được chuyển
xuống khoa Nhi BV Bạch Mai, các bác sĩ ngơ ngác vì không thấy có người
thân đi chăm nuôi bé. Nhưng khi biết hoàn cảnh gia đình cháu bé, mẹ bị
bệnh nặng sau mổ, bố vừa chăm vợ vừa chăm hai con nhỏ ở nhà, các y bác
sĩ ở khoa đã tận tình chăm sóc bé.
Điều dưỡng phòng sơ
sinh, nơi bé Hoàng Hải Kỳ đang được chăm sóc, kể: Mãi khi bé được gần 1
tuần trong viện, mẹ bé mới xuất hiện, vào thăm con chỉ biết ôm con khóc
nấc: “Mẹ không bỏ con đâu. Không bao giờ mẹ bỏ con”. Còn bố cháu cũng
chỉ xuất hiện một hai lần, lần nào cũng nói: “Trăm sự nhờ bác sĩ”.
Hơn một tháng nằm tại
khoa Sơ sinh, cô bé này khiến các điều dưỡng, y tá và cả các sinh viên
thực tập bận rộn như chăm con mọn. Mọi đồ dùng của cháu như sữa, bỉm,...
gia đình đều không cung cấp, cũng không có người nhà nào vào thăm em.
“Ngày cháu ăn 8 lần sữa, mỗi lần 45ml, lại là sữa non khá đắt tiền nên
trước mỗi lần ăn, bệnh viện lại phân công một người đi xin sữa của các
bé khác cùng khoa. Khi thì xin được sữa mẹ, khi thì xin sữa công thức;
rồi tã, bỉm đều phải xin của các bé khác”, điều dưỡng Hà Kim Loan cho
biết.
“Các bé khác trong
phòng sơ sinh, cùng hoàn cảnh nhưng được gia đình chăm nuôi chu đáo. Còn
bé Kỳ thiệt thòi quá. Nhìn hai má bé phinh phính, tay chân dài rộng,
yêu lắm, khác hẳn khi mới sinh. Vậy mà cha mẹ đành lòng chối bỏ bé.
Thương bé lắm vì từ khi sinh mới được mẹ ẵm bồng có một lần, chưa kịp
cảm nhận hơi ấm của mẹ, chưa từng được ngậm bầu ti mẹ”.
PGS.TS Nguyễn Tiến Dũng
cho biết: “Thời gian gần đây bé lên cân tốt (đã tăng 1kg sau một tháng
chăm nuôi), sức khỏe ổn định, đã có thể được ra phòng ngoài, nhưng khi
gọi bố mẹ cháu lên đón con thì ông bố kêu “Gia đình nghèo lắm, không
nuôi nổi. Tôi cho các bác. Các bác cho ai thì cho". Và đến giờ cố gọi
gia đình đón con về ăn Tết thì gọi họ cũng không nghe máy”.
“Từ khi
được chuyển sang khoa Nhi chăm sóc đến nay, gia đình bé chưa nộp một
đồng viện phí tạm thu, chưa mua cho con một hộp sữa, bịch tã nào, phó
mặc cho khoa chăm sóc. Đến nay, con đã có thể xuất viện thì họ không đến
đón. Chúng tôi sợ gia đình lo không có tiền đóng viện phí nên không dám
lên đón bé nên đã từng nhắn bố cháu, nếu gia đình quá khó khăn, những
khoản ngoài BHYT khoa sẽ xin bệnh viện miễn giảm. Trong trường hợp bệnh
viện không miễn được, khoa sẽ mở hòm từ thiện tại khoa cho bé, thiếu đâu
khoa sẽ hỗ trợ thêm, nhưng họ cũng chỉ ậm ừ, rồi nói không nuôi được,
cho các bác”, TS Dũng cho biết thêm.
Ở tình thế hiện tại,
khoa Nhi đang rất khó xử với trường hợp của bé Hoàng Hải Kỳ. Bé đã khỏe
khoắn, không còn bệnh lý gì, giờ chỉ uống thuốc bổ và chăm sóc dinh
dưỡng. Nếu giữ bé ở viện lâu cũng không tiện bởi có nguy cơ lây nhiễm
chéo bệnh. Nhưng cho bé xuất viện cũng không thể bởi bố cháu một hai đều
nói: “Cho các bác. Các bác cho ai thì cho”. Hiện tại khoa không thể
liên lạc được với bố mẹ cháu. Bé sẽ phải đón Tết trong bệnh viện với các
y bác sĩ, bệnh nhi khác mà không có người thân bên cạnh.
Sáng 28 tháng Chạp, chúng tôi vào thăm cô bé thiệt thòi. Được biết bố mẹ của bé là Phạm Thị H., 29 tuổi, và Hoàng Công G. ở Tản
Lĩnh, Ba Vì, Hà Nội, vì cuộc sống nghèo khó mà bỏ con. “Có nhiều lắm
những bệnh nhi gia cảnh khó khăn, mẹ mất, rồi nhà nghèo, nhưng vẫn được
sự yêu thương của gia đình, được chăm sóc tới mức tốt nhất có thể. Bé Kỳ
có tội gì đâu mà gia đình chối bỏ. Nghèo khó, đùm bọc khi đói, khi no
nhưng được sống bên những người thân, bé cũng sẽ đỡ tủi hờn. Chúng tôi
chỉ mong bố cháu nghĩ lại, lên đón con để bé được sum vầy bên người
thân. Khó khăn nào cũng có thể sẻ chia…”, TS Dũng ngậm ngùi tâm sự.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét