Hâm mộ thần tượng tới mức đục phá nhà, nhổ sạch vườn cây như ở Trung
Quốc hay hôn ghế, khóc lóc và cào cấu sao như Việt Nam thì đúng là chả
nơi nào bằng.
Ngôi nhà của nhà văn Mạc Ngôn tan hoang vì khách du lịch đến thăm
Sau khi trở thành người Trung Quốc đầu tiên giành giải thưởng cao quý
Nobel Văn học thì tại Trung Quốc, hiện tượng cuồng Mạc Ngôn trở thành
một xu hướng của nhiều người và vẫn chưa biết khi nào sẽ dừng lại. Và
cũng vì quá hâm mộ nhà văn mà nhiều du khách tìm cách giữ lại một kỉ vật
gì đó của ông khi đến thăm ngôi nhà ông sống thủa nhỏ.
Ngôi nhà Mạc Ngôn sống hồi thơ ấu nằm ở huyện Cao Mật, tỉnh Sơn Đông.
Nơi đây đã cho ông những ký ức, ấn tượng sâu đậm, khiến những tác phẩm
hay nhất, nổi tiếng nhất của ông sau này đều mang hơi thở của huyện Cao
Mật. Chính vì vậy, sau khi Mạc Ngôn được giải Nobel thì huyện Cao Mật và
cụ thể là ngôi nhà của ông trở thành một địa điểm du lịch hấp dẫn.
Khi tới thăm ngôi nhà thời thơ ấu của nhà văn, nhiều du khách muốn
giữ lại ít nhiều những kỷ vật. Tuy không còn ai sinh sống trong ngôi nhà
này nữa nhưng mảnh vườn trước nhà vẫn được anh chị ông trồng hoa màu.
Nhiều du khách nhổ củ cải mang đi với niềm hi vọng lấy được một chút tài
năng, may mắn của Mạc Ngôn về nhà. Khi mà củ cải bị nhổ hết thì những
du khách này chuyển sang hình thức "đục tường khoét vách", người thì
tróc vữa, người thì cậy gạch để miễn sao có thứ gì đó mang về.
Chị dâu của nhà văn còn cho biết nhiều người còn tới đây để lấy đất
quanh nhà mang về rải quanh nhà họ để tài năng, linh khí của nhà văn
giúp họ gặp nhiều may mắn. Các thành viên trong gia đình ông không biết
phải làm thế nào với những du khách này. Những vị khách này đều nói thần
tượng nhà văn và phải có một chút gì đó kỉ vật của ông. Gia đình ông
cũng cho biết không biết ngôi nhà và mảnh đất của họ ra sao nữa.
Fan Việt tranh nhau cào xé sao Hàn.
Hiện tượng thần tượng quá mức không chỉ ở Trung Quốc mà tại Việt Nam,
giới trẻ cũng chả chịu kém cạnh trong việc tôn thờ thần tượng nhất là
những ngôi sao Hàn Quốc.
Bình thường, với những fan trung thành K-Pop thì việc dán tranh ảnh
hay suốt ngày đem chuyện bên xứ kim chi ra bàn luận đã không còn xa lạ.
Thậm chí nhiều tình bạn cũng biến mất chỉ do không cùng hâm mộ một
người. Rồi, mỗi khi có thông tin một ngôi sao nào đó sang Việt Nam thì
các diễn đàn sẽ rầm rộ bàn tán, chuẩn bị để đón thần tượng.
Khi thần tượng đến, sân bay tràn ngập băng rôn hay khẩu hiệu và những
tiếng la ầm ĩ gọi tên thần tượng. Điển hình là việc các fan nam khóc
mếu khi nhìn thấy những cô gái nhóm T-ara xuất hiện tại Nội Bài và nhóm
bạn trẻ thi nhau hôn lên chiếc ghế mà Bi Rain vừa ngồi khiến báo giới
tốn không ít giấy mực và công chúng không khỏi ngao ngán.
Hay như thời gian gần đây, khi các ngôi sao Hàn quay một chương trình
thực tế ở phố cổ thì chỉ vì quá hâm mộ mà nhiều fan chen nhau sao cho
sờ được vào người thần tượng và thậm chí có người còn cào xé, nắm tóc
khiến nhiều thần tượng xứ ki chi phát hoảng với hành động cuồng quá mức
này.
Thiết nghĩ, hâm mộ thần tượng là không xấu nhưng cuồng quá như ở
Trung Quốc và Việt nam thì có lẽ phải xem lại và xét cho cùng, fan cuồng
ở Trung Quốc với Việt Nam chả biết ai hơn ai!
Trước những lời đồn đoán ngày một nhiều trên các mặt báo về
khả năng Wayne Rooney sẽ tới PSG mùa hè này, đích thân ông thầy Sir
Alex Ferguson đã phải đăng đàn để bác bỏ khả năng MU bán “gã Shrek”.
Mùa này, phong độ của Rooney thực ra vẫn ở mức chấp nhận được với 12
bàn thắng và 9 đường kiến tạo thành công chỉ qua 24 trận tại Premier
League. Hiệu suất 0.5 bàn/trận và số đường chuyền “dọn cỗ” chỉ kém mỗi
Juan Mata (11 lần) và Theo Walcott (10 lần) chứng tỏ rằng tài năng của
“số 10” vẫn rất đặc biệt.
Rooney vẫn sẽ là học trò của Sir Alex mùa tới
Tuy nhiên, sự xuất hiện của Robin Van Persie tại Old Trafford cộng
thêm việc Fergie muốn tạo điều kiện cho Javier Hernandez, Danny Welbeck
và hơn thế là khả năng MU chiêu mộ Robert Lewandowski (Dortmund) hay
Radamel Falcao (Atletico Madrid) hè tới đã ảnh hưởng nghiêm trọng đến vị
thế của Rooney trong màu áo đỏ.
Bởi thế nên khi Moulin, một nhân vật từng giữ vai trò quan trọng tại
PSG, tuyên bố rằng Rooney sẽ cập bến Parc des Princes mùa tới, những suy
đoán về tương lai của chân sút người Anh càng có dịp được thổi bùng
lên. Trước tình hình đó, ông thầy Sir Alex vừa phải đích thân lên tiếng
để dập tắt những tin đồn thất thiệt liên quan tới cậu học trò cưng của
mình:
“Tôi không nghĩ có gì đáng để bàn ở đây (về Rooney) cả. Dù vậy, tôi
chưa thể tiết lộ cho các bạn về tiến trình thương thảo hợp đồng mới với
cậu ấy. Việc rút Rooney khỏi sân trước West Ham đơn giản vì cậu ấy không
chơi tốt như Kagawa hôm đó. Ở nhiều trận đấu, Rooney chơi hay hơn hầu
hết các cầu thủ khác nhưng đêm đó, Kagawa mới là người làm tốt hơn”.
Cách đây hơn 1 tháng, cũng chính “ông già gân” đã khẳng định trước
cánh báo giới rằng Rooney sẽ không đi đâu cả sau khi mùa giải năm nay
khép lại. Nguyên nhân làm bùng phát tin đồn về chuyện đi hay ở của “gã
Shrek” vào thời điểm đó là việc Fergie bất ngờ “giam” anh trên ghế dự bị
ở trận lượt về vòng 1/8 Champions League với Real Madrid và tin dùng
Danny Welbeck
Hôm nay 20/4, Tân Hoa Xã có bài bình luận về chương trình biển cơ bản
mới công bố của Nhật Bản và cho rằng đây là chương trình “sặc mùi thuốc
súng” nhằm chĩa mũi nhọn vào Trung Quốc.
“Tăng cường tàu tuần tra, máy bay của Cảnh sát biển Nhật Bản và tàu
chiến, máy bay của Lực lượng phòng vệ Nhật Bản một cách có kế hoạch, bổ
sung nhân lực nhằm đảm bảo cho các hoạt động có thể duy trì liên tục”.
Đây là nội dung trích trong “Chương trình biển cơ bản” phiên bản mới sắp
được thông qua của Nhật Bản.
Quần đảo Senkaku/Điếu Ngư là đối tượng tranh chấp giữa Nhật và Trung Quốc.
Ngày 1-4, Cơ quan chính sách hải dương Nhật Bản (đứng đầu là thủ
tướng Shinzo Abe) đã công bố đề án Chương trình hải dương cơ bản, theo
kế hoạch, sau khi được cuộc họp nội các thông qua trong tháng 4, đề án
này sẽ được công bố và thực
Mặc dù khi giới thiệu đề án này, các hãng truyền thông của Nhật Bản
tập trung tâm vào vấn đề “Nhật Bản sẽ thương mại hóa băng cháy vào năm
2018”, nhưng chương này cũng được báo chí Nhật Bản đánh giá là “để kiểm
soát và hạn chế tàu công vụ của Trung Quốc tuần tra trên đảo
Senkaku/Điếu Ngư”. International herald leader cho rằng, mặc dù từ đầu
đến cuối, chương trình không nhắc đến từ “Trung Quốc”, nhưng nếu nghiên
cứu kỹ sẽ thấy tất cả đều nhằm vào Trung Quốc. 'Chương trình biển sặc mùi thuốc súng'
Năm 2007, Nhật Bản công bố và thực hiện Luật hải dương cơ bản, đạo
luật này quy định, cứ 5 năm sẽ công bố Chương trình hải dương cơ bản một
lần. Chương trình hải dương cơ bản phiên bản đầu tiên được xây dựng vào
năm 2008, đây là phiên bản thứ hai. So với phiên bản cũ, phiên bản mới
bổ sung thêm các nội dung bảo vệ an ninh trên biển, đặc biệt nhấn mạnh
vấn đề bảo vệ an ninh biển.
Phiên bản mới cho biết sẽ “tăng cường cơ chế giám sát trên diện rộng
và thường xuyên đối với hải phận xung quanh; Tăng cường thể chế đối phó
với các sự kiện lớn ở phương xa”; “Đối với tàu thuyền nước ngoài không
có lý do đặc biệt mà dừng lại lâu hoặc lởn vởn trong lãnh hải, sẽ căn cứ
vào đạo luật trong nước để xử lý ổn thỏa”. Ngoài ra, “sẽ hoàn thiện cơ
chế thu thập tình báo và cảnh báo trên biển, tăng cường thể chế đảm bảo
an ninh trên biển”.
Ngoài ra, lần đầu tiên chương trình này còn đề ra vấn đề sẽ tăng
cường cảnh sát biển Nhật Bản và Lực lượng phòng vệ Nhật Bản nhằm “nâng
cao khả năng đối phó với các tàu thuyền gián điệp khả nghi”, đồng thời
“tăng cường cơ chế phối hợp giữa Lực lượng phòng vệ và Cảnh sát biển”,
“Để nắm bắt hoạt động của tàu thuyền đi lại ở hải vực xung quanh, Nhật
Bản sẽ nghiên cứu xây dựng cơ chế quản lý thống nhất và cung cấp thông
tin về hoạt động của các tàu thuyền trực thuộc các cơ quan hành chính,
nghiên cứu làm thế nào để sử dụng tốt vệ tinh theo dõi mọi hoạt động
trên biển.
Lực lượng phòng vệ Nhật Bản thời gian gần đây liên tục diễn tập chiếm đảo và phòng ngự chống đổ bộ.
Trong vấn đề “truy quét hải tặc”, phiên bản mới cho biết “sẽ xúc tiến
đề ra biện pháp đặc biệt, cho phép tàu thuyền mang quốc tịch Nhật Bản
sử dụng súng để phòng vệ ở các vùng biển hải tặc lộng hành”, “ngoài việc
tiếp tục truy quét hải tặc ở vịnh Eden gần Somali, sẽ truy quét hải tặc
ở eo biển Malaca, eo biển Singapore”. Ngoài ra, chương trình còn đề ra
“tăng cường an ninh đường biển”, nhấn mạnh “quốc gia sẽ phát triển, bảo
vệ và quản lý thống nhất tuyến đường giao thông trên biển, đảm bảo sự an
toàn và ổn định cho hoạt động giao thông trên biển”.
Tờ International herald leader cho rằng, chương trình biển phiên bản
mới của Nhật Bản sặc mùi thuốc súng vì nó sẽ giúp Nhật Bản từ “quốc gia
bị biển bảo vệ” thành “quốc giao bảo vệ biển”, “kiên quyết bảo vệ lãnh
hải và các đặc khu kinh tế của mình”. Chĩa mũi nhọn vào Trung Quốc
Chương trình biển mới nêu rõ: “Để đối phó với các sự vụ trên biển
đảo, sẽ bố trí lực lượng giám sát bờ biển ở đảo Yonaguni” , “Để đối phó
chặt chẽ với các sự vụ trên quần đảo Nansei, sẽ bố trí lực lượng trên
đảo Nansei”, “để thực hiện nhiệm vụ giám sát, cảnh báo đối với khu vực
Tây Nam, tăng cường số lượng máy bay cảnh báo sớm trên căn cứ quân sự
Naha, đổi mới hệ thống rada cảnh báo trên đảo Miyako, thu tập tình báo
và giám sát đối với các khu vực bao gồm cả khu vực Tây Nam”.
Tờ International herald leader cho rằng, những nội dung này không hề
nhắc đến tên “Trung Quốc”, nhưng việc Nhật Bản bố trí lực lượng phòng
ngự ở đảo Yonaguni, căn cứ quân sự Naha và quần đảo Nansei rõ ràng là
nhằm vào đảo Điếu Ngư.
Căn cứ quân sự Naha được mệnh danh là “một trong những khu vực gần
nhất để canh giữ đảo Điếu Ngư/Senkaku, cách đảo Điếu Ngư/Senkaku hơn 400
km, chiến cơ F-15 của Nhật Bản cất cánh từ căn cứ Naha và bay sang đảo
Điếu Ngư/Senkaku chỉ mất mười mấy phút. Còn đảo Miyako các Đài Bắc
khoảng 380 km, cách đảo Điếu Ngư/Senkaku chỉ 180 km, đồng thời là cửa
ngõ quan trọng để hải quân PLA đi vào Thái Bình Dương. Những biện pháp
bảo vệ mà Chương trình biển mới của Nhật Bản tiết lộ nhằm mục đích chĩa
mũi nhọn vào Trung Quốc. Sẽ nhúng tay vào các sự vụ trên biển Đông?
International herald leader phân tích, vài năm gần đây, Nhật Bản
không ngừng tăng cường lập pháp trong lĩnh vực biển và mục tiêu ngày
càng rõ nét nhằm vào “đảo Điếu Ngư/Senkaku” đang có tranh chấp với Trung
Quốc.
Báo chí Nhật Bản không hề né tránh ý độ của Chương trình biển cơ bản.
Tờ Yomiuri Shimbun cho biết, kể từ khi “quốc hữu hóa” đảo Senkaku/Điếu
Ngư vào năm 2012 trở lại đây, Trung Quốc liên tục có những hành vi khiêu
khích, tình hình hải vực xung quanh Nhật Bản ngày càng nghiêm trọng.
Trước những hành động đe dọa liên tiếp của Trung Quốc quanh khu vực đảo
Senkaku/Điếu Ngư, Chương trình biển cơ bản phiên bản mới của Nhật Bản sẽ
gửi Bắc Kinh tín hiệu mạnh mẽ của thủ tướng Shinzo Abe về việc bảo vệ
lãnh thổ, lãnh hải.
Ngoài ra, tờ International herald leader cũng lo ngại rằng, Nhật Bản
bổ sung các nội dung như “tăng cường bảo vệ hải vực xung quanh và an
ninh của các quần đảo cách xa đất liền”, “đảm bảo an ninh của tuyến giao
thông trên biển”, “truy quét hải tặc ở eo biển Malaca và eo biển
Singapore”, các nội dung này có một giao điểm là biển Đông.
Tờ International herald leader nhận định, có thể Nhật Bản sẽ dùng các
khái niệm mơ hồ như “hải vực xung quanh”, “tuyến đường trên biển” để
nhúng tay vào các sự vụ trên biển Đông, khiến vấn đề biển Đông ngày càng
phức tạp hơn. Chính vì vậy Trung Quốc cần cảnh giác trước Chương trình
biển cơ bản phiên bản mới của Nhật Bản.
Trong dịp nghỉ lễ giỗ tổ Hùng Vương, hàng trăm du khách đón
tàu ra thăm đảo Lý Sơn (Quảng Ngãi). Tất cả các khách sạn, nhà nghỉ,
nhà công vụ ở đảo đều kín chỗ.
Ông Đặng Quang Sơn - Giám đốc Ban quản lý cảng Sa Kỳ (Sở
GTVT Quảng Ngãi) cho biết: “Những ngày thường, chúng tôi chỉ cần 1 tàu cao tốc
là phục vụ đủ nhu cầu đi lại của người dân. Thế nhưng, trong kỳ nghỉ lễ giỗ tổ
Hùng Vương, chúng tôi phải điều động 3 tàu cao tốc và 5 tàu gỗ mới cơ bản đảm
bảo nhu cầu ra đảo Lý Sơn du lịch”.
Người dân địa phương và du khách đứng đông nghẹt bến cảng chờ tàu ra Lý Sơn
Du khách Phạm Nhất Thái - người dân Đà Nẵng, cho biết: “Dịp
nghỉ lễ này, gia đình tôi được mời tham dự Lễ hội chào mừng ngày giỗ tổ Hùng
Vương ở Quảng Ngãi tối ngày 19/4. Ngày 20 và 21/4, gia đình tôi ra tham quan ở
đảo Lý Sơn, vừa tìm hiểu nét văn hóa đặc trưng về Lễ khao lề thế lính Hoàng Sắp
tới, vừa giáo dục con cái hiểu hơn về lịch sử bảo vệ chủ quyền biển đảo của
Việt Nam”.
Sau dịp nghỉ lễ này khoảng 1 tuần, Lý Sơn lại nhộn nhịp chào
đón khoảng 2.000 khách nhân sự kiện Lễ
khao lề thế lính Hoàng Sa và Tuần văn
hóa biển đảo Quảng Ngãi từ ngày 25-29/4. Đồng thời, dịp nghỉ lễ 30/4 và 1/5
là thời gian dài để du khách về với quê hương Hải đội Hoàng Sa trong lòng đất
Quảng.
Thời
Lê, Yên Thành là một trong số tám làng có tên gọi bắt đầu bằng chữ
“Yên”, thuộc tổng Yên Thành, huyện Vĩnh Thuận. Tám làng đó ở vị trí giữa
phía nam là tường thành Hà Nội (nay là phố Phan Đình Phùng); phía bắc
là hồ Trúc Bạch và hồ Mã Cảnh (Cổ Ngựa); phía đông giáp phường Hòe Nhai
và phía tây giáp với phường Thụy Chương.
Yên
Thành là vùng đất cổ có bề dày lịch sử. Đền Yên Thành được người dân
trong vùng xây dựng làm nơi phụng thờ Vua Bà Lý Chiêu Hoàng – vị vua thứ
chín cũng là đời vua cuối cùng của nhà Lý.
Đền
nằm trên phố Phan Huy Ích, phường Nguyễn Trung Trực, quận Ba Đình, Hà
Nội. Được khởi dựng vào cuối thời Lê. Ngày 31.12.2002, Đền Yên Thành
được xếp hạng Di tích lịch sử - kiến trúc nghệ thuật.
Điểm
nổi bật của các ngôi đền là nghệ thuật trang trí trên các bức chạm nổi
hình rồng. Kẻ, xà ngang, đấu kẻ chạm hình lá đề, vân xoắn, diềm mái phía
trước tiền tế có hình hổ phù, hoa lá, chữ triện. Trải qua nhiều biến
động của thời gian, đến nay đền vẫn còn lưu giữ được nhiều di vật có giá
trị. Đó là những tượng thờ, hương án, sập thờ, cửa võng, kiệu rước mang
phong cách nghệ thuật thế kỷ 19 được nghệ nhân tạo tác rất tỉ mỉ, công
phu, thếp vàng lộng lẫy và đều có chạm rồng phượng. Hệ thống tượng tròn
gồm 21 pho, trong đó có 9 tượng vua triều lý, và các tượng thánh, tượng
chầu. Đặc biệt pho tượng Lý Chiêu Hoàng được thể hiện bằng trình độ nghệ
thuật cao. Ngoài ra, đền cón có các tư liệu thành văn như thần tích,
sắc phong, bia đá là nguồn sử liệu quý giá góp phần tìm hiểu về lịch sử,
văn hóa Thăng Long.
Đại
Việt sử ký toàn thư ghi: “Vì vua Huệ Tông không có con trai nên mùa
đông tháng Mười xuống chiếu lập Công chúa Chiêu Thánh làm Hoàng Thái Tử
để truyền ngôi cho. Chiêu Thánh lên ngôi đổi niên hiệu là Thiên Chương
Hữu Đạo. Năm thứ nhất tôn hiệu là Chiêu Hoàng. Chiêu Hoàng húy là Phật
Kim, sau đổi là Thiên Hinh con gái thứ của vua Lý Huệ Tông, mẹ là Trần
Thị”. Theo cuốn “Lý Thái Hậu thực lục” bản thần tích chữ hán và một số
tài liệu khác: Chiêu Hoàng vốn là nữ chúa của triều Lý. Tháng 10 năm
1224, Bà lên ngôi Hoàng đế, lúc mới tám tuổi. Tháng 12 năm Ất Dậu, do sự
xếp đặt của Trần Thủ Độ, Vua Bà Lý Chiêu Hoàng lấy Trần Cảnh, cũng mới
tám tuổi và nhường ngôi cho chồng. Sống với vua Trần nhiều năm mà đường
con cái muộn mằn, Chiêu Hoàng luôn có nỗi buồn mênh mông, cảm thấy như
có điều gì đã định sẵn tự trời xanh. Bà thường than: “Rừng vàng biển bạc
coi nhẹ như không, người con hiếu thảo với Tổ tông phải biết nối dòng
giữ nước, việc ấy còn quý hơn cả biển bạc núi vàng”. Bà dâng biểu tông
và được nhà vua ưng thuận. Từ đó, Bà rời cung cấm đi ngao du, thăm phong
cảnh và giảng kibnh thuyết pháp ở nhiều nơi.
Năm
1258, Bà được gả cho tướng có công đầu trong cuộc chiến dẹp giặc Nguyên
xâm lược là Lê Phụ Trần. Họ sống với nhau thuận hòa. Chiêu Thánh sinh
được hai người con, một trai, một gái. Bà qua đời năm 61 tuổi. Tương
truyền, lúc mất mái tóc vẫn đen, môi vẫn đỏ một màu hoa đào. Hoàng Hậu
Chiêu Thánh còn nổi tiếng là người nhân hậu, có lòng từ bi quảng đại.
“Vạn cổ tinh quang hồ thượng miếu
Thiên thu thắng tích nữ Trưng Vương”
(Muôn thuở rạng rỡ linh thiêng tòa miếu bên bờ hồ. Nghìn năm di tích nổi danh (ngài) là vị vua trong giới nữ).
Vượt
muôn trùng dâu bể, đôi câu đối quý còn lưu giữ trong đền Yên Thành sẽ
mãi mãi như một lời nhắn gửi tới du khách muôn phương và gợi nhiều suy
ngẫm.
Tàu cá đi trước - Tàu chiến theo sau. Nếu
Bắc Kinh nhân cơ hội cộng đồng quốc tế tập trung tháo gỡ nút thắt trên
bán đảo Triều Tiên, để âm thầm thôn tính Biển Đông thì các nước nhỏ yếu
trong khu vực này khó có thể lật ngược thế cờ.
Nếu Bắc Kinh nhân cơ hội cộng đồng quốc tế tập trung tháo gỡ nút thắt
trên bán đảo Triều Tiên, để âm thầm thôn tính Biển Đông thì các nước nhỏ
yếu trong khu vực này khó có thể lật ngược thế cờ.
Tái
chiếm đảo thì không đủ lực, đưa Trung Quốc ra Tòa án Quốc tế cũng chẳng
lấy lại được lãnh thổ đã mất bởi Bắc Kinh không quan tâm tới dư luận.
Ngoài ra, Trung Quốc đang sử dụng chiến lược “tiên chiến hậu đàm”, đặt
tất cả trước tình trạng “đã rồi”.
Tham vọng và mưu toan không đổi
Tuy
không nói thẳng về điểm nóng nhưng động thái của Chủ tịch nước Trung
Quốc Tập Cận Bình mới đây được coi là sự biểu lộ thái độ trực tiếp về
vấn đề Biển Đông khi thảo luận với lãnh đạo một số quốc gia có mặt tại
Diễn đàn Bác Ngao sau khi lãnh đạo các nước đang có tranh chấp biển đảo
với Trung Quốc như Việt Nam, Philippines, Malaysia và Nhật Bản đều vắng
mặt. Việc sở hữu tàu đổ bộ Tỉnh Cương Sơn, cho chạy thử tàu tuần tra và
cứu hộ biển Hải tuần 01 tại Thượng Hải (lớn nhất Trung Quốc), chính thức
lên sóng kênh phát thanh “Tiếng nói Biển Đông” với 6 ngôn ngữ cho thấy
Trung Quốc sẽ đưa ra “phát ngôn chính thống” đối với các vấn đề liên
quan tới tranh chấp trên Biển Đông, cũng như tuyên truyền về các hoạt
động tuần tra, chấp pháp bảo vệ cái gọi là “chủ quyền” tại khu vực này
của Bắc Kinh.
Giáo sư Carlyle Thayer
thuộc Học viện Quốc phòng Australia từng khuyến cáo, chiến thuật “hải
giám đi trước, chiến hạm theo sau” là kiểu “làm luật tại Biển Đông và
biển Hoa Đông” mà Trung Quốc đã và đang tiến hành. Giới quân sự từng
nhiều lần cảnh báo: tàu hải giám Trung Quốc thực chất là những tàu được
trang bị vũ khí và được huấn luyện bởi Hải quân Trung Quốc. Đây thực
chất là phương tiện quân sự giả danh tàu dân sự nhằm thực hiện việc quấy
nhiễu và xâm phạm vùng biển của các nước hữu quan.
Ông
Carlyle Thayer còn cho rằng, nếu tàu Hải quân Trung Quốc can dự vào
việc chống ngư dân đánh cá thì có thể hiểu đó là dấu hiệu lực lượng quân
sự đóng vai trò lớn hơn trong chiến lược của Trung Quốc ở Biển Đông.
Việc Trung Quốc phát triển các đội tàu bán quân sự và quân sự để phục vụ
mưu đồ độc chiếm khai thác tài nguyên Biển Đông, tìm cách làm gián đoạn
các hoạt động thăm dò dầu mỏ của Philippines ở vùng biển tranh chấp,
cũng như gia tăng áp lực với Philippines và Việt Nam để cùng thăm dò,
khai thác tài nguyên dầu khí thông qua cái gọi là “cùng phát triển”.
Tàu Hải giám 83, một trong các tàu Trung Quốc tuần tra trái phép tại Hoàng Sa
Gần
1 năm trước (28/6/2012), tờ Thời báo Hoàn Cầu đăng lời kêu gọi của ông
Hạ Kiến Bân, Chủ tịch Tập đoàn Quốc doanh Ngư nghiệp Bảo Sa thuộc tỉnh
Hải Nam - thúc giục Bắc Kinh vũ trang và huấn luyện quân sự cho 100.000
ngư dân Trung Quốc để lực lượng này tiến ra Biển Đông. Ông Hạ Kiến Bân
cho rằng, nên huấn luyện họ từ giữa tháng 5 đến tháng 8 hằng năm khi
hoạt động đánh bắt tạm nghỉ để biến họ thành lực lượng dự bị trên biển
và sử dụng khi giải quyết các vấn đề trên Biển Đông. Đề xuất của ông Hạ
Kiến Bân phản ánh rõ tư tưởng quân sự hóa Biển Đông của Bắc Kinh và đây
là mưu đồ cực kỳ nguy hiểm. Việc này diễn ra sau khi Quốc hội Việt Nam
thông qua Luật Biển Việt Nam ngày 21/6/2012.
Giới
chuyên môn cảnh báo, Bắc Kinh đã và đang khai thác tối đa mọi điều kiện
để thực hiện âm mưu của họ nên nhiều người lo ngại Trung Quốc có thể
tiến hành các cuộc “chiến tranh vải thiều”, “chiến tranh gạo”, “chiến
tranh dừa”, “chiến tranh dưa hấu”… với Việt Nam. Có không ít chuyên gia
quân sự nhận định, với những động thái hiện nay không loại trừ khả năng
Trung Quốc sẽ xua tàu cá dưới sự hộ tống của hải giám quấy rối tại khu
vực tranh chấp, rồi mượn cớ gây hấn. Khi đó tàu chiến xuất hiện và xung
đột quy mô nhỏ có thể diễn ra.
Theo
Giáo sư Ian Storey của Viện Nghiên cứu Đông Nam Á ở Singapore, cuộc thao
diễn của các tàu chiến Trung Quốc mới đây nhằm gửi đi một thông điệp:
Bắc Kinh có khả năng hoạt động ở những nơi cách xa lục địa, có thể đổ bộ
lên các hòn đảo và chiếm các hòn đảo để giải quyết tranh chấp. Từ năm
1995, Bắc Kinh đã đưa ra “Chiến lược khai thác biển” với mục tiêu biến
Trung Quốc thành cường quốc biển, có khả năng kiểm soát và khống chế
đường biển, khai thác tài nguyên biển. Bởi Trung Quốc cho rằng, không
thể trở thành cường quốc toàn diện nếu không phải là cường quốc biển.
Kể
từ 18/2, lính Trung Quốc đồn trú (trái phép) trên Đá Vành Khăn (trong
cụm Bình Nguyên, quần đảo Trường Sa thuộc chủ quyền Việt Nam) suốt 20
năm nay khoác áo Ngư chính đã chính thức thay quân phục quân đội Trung
Quốc. Đây là “thái độ cứng rắn và bước đột phá quan trọng” của cái gọi
là “bảo vệ chủ quyền” của Trung Quốc. Theo thống kê, từ đầu năm 2013,
Trung Quốc liên tục triển khai các đội tàu vũ trang dưới vỏ hải giám,
hải tuần, ngư chính có máy bay trực thăng công khai xâm nhập các vùng
nước thuộc chủ quyền và cả quyền quản lý trên thực tế của Việt Nam để
thực hiện cái gọi là “tuần tra định kỳ” ở Biển Đông.
Nói một đằng, làm một nẻo
Theo
giới truyền thông, kể từ khi căng thẳng leo thang trên bán đảo Triều
Tiên, Trung Quốc cũng liên tiếp gia tăng hoạt động trên Biển Đông, khởi
đầu là quyết định sáp nhập toàn bộ lực lượng chấp pháp biển (Hải quan,
Hải cảnh, Hải tuần, Hải giám và Ngư chính), tiếp đến là thành lập Cục
Cảnh sát biển và nâng cấp Cục Hải dương Quốc gia. Theo thống kê, từ năm
2000, Trung Quốc đã đầu tư lực lượng cho các cơ quan dân sự có liên quan
đến biển. Quân đội cũng chuyển 11 tàu chiến cũ cho Cơ quan Giám sát
hàng hải và đơn vị này cũng đã đóng 13 tàu cho riêng mình, dự định đóng
thêm 36 chiếc nữa. Trước năm 2000, Cục Hải dương Quốc gia không có bất
kỳ tàu tuần tra nào đủ mạnh cho dù thành lập lực lượng hải giám từ năm
1998. Tính đến nay, lực lượng hải giám sở hữu khoảng 400 tàu và 10 máy
bay, trong đó có trực thăng Mi-8 của Nga và máy bay vận tải Y-12.
Giới
chuyên môn đang cảnh báo về một loại “vũ khí mới” được Bắc Kinh sử dụng
nhằm thực hiện tham vọng độc chiếm Biển Đông - đó là tàu du lịch và du
khách. Việc triển khai tàu du lịch cùng nhiều tàu thuyền khác để “khẳng
định chủ quyền” ở Biển Đông đã đưa ra một định nghĩa mới về cái gọi là
“sự nổi lên hòa bình” của Trung Quốc. Giới chuyên môn cho rằng, Trung
Quốc đã tính toán kỹ khi đưa tàu du lịch với hàng ngàn du khách ra Biển
Đông để “khẳng định chủ quyền” bởi các nước láng giềng sẽ không dám bắn
vào một tàu đang chở du khách và đây là một thách thức mới đối với các
nước Đông Nam Á. Ngoài ra, bằng cách sử dụng lực lượng không được vũ
trang để tranh giành chủ quyền ở Biển Đông, Trung Quốc đã khai thác được
“điểm yếu” trong lập trường của Mỹ - thực hiện đúng lời kêu gọi của
Washington là không dùng vũ lực để giải quyết các cuộc tranh chấp.
Ngày
19/3, Tân Hoa xã cho biết, số liệu do tàu Xương Vinh 2 thu thập (trái
phép) được vô cùng phong phú, đặc biệt là khu vực quần đảo Trường Sa
thuộc chủ quyền của Việt Nam “rất phù hợp để triển khai đánh bắt quy mô
lớn”. Xương Vinh 2 là tàu đầu tiên của Trung Quốc được phái xuống Biển
Đông (từ 2/12/2012) để thực hiện cái gọi là “điều tra tài nguyên nghề
cá” và quay trở về Trung Quốc sau khi tìm hiểu và thu thập số liệu về
quy luật hoạt động của cá tại khu vực này. Trước đó (17/3), tàu nghiên
cứu khoa học Nam Phong của Trung Quốc (tàu nghiên cứu khoa học ngư
nghiệp đầu tiên do Trung Quốc đóng và là tàu lớn nhất châu Á thuộc dạng
này) ngang nhiên đến khu vực biển thuộc quần đảo Trường Sa của Việt Nam
để thực hiện cái gọi là “nghiên cứu khoa học tài nguyên ngư nghiệp” và
đây là đợt nghiên cứu mới nhất của Trung Quốc về tài nguyên ngư nghiệp ở
Trường Sa.
Giới bình luận cho rằng,
Trung Quốc muốn trì hoãn các cuộc đàm phán soạn thảo COC và điều này
không khiến dư luận ngạc nhiên bởi những động thái trong thời gian qua
của Bắc Kinh đã minh chứng nhận định này. Nhận định này xuất hiện sau
khi Hoàng thân Mohamed Bolkiah, Ngoại trưởng Brunei khẳng định, hoàn tất
COC là mục tiêu hàng đầu của Brunei trong năm nay. Dư luận từng thực sự
cảm thấy bất an trước cách hành xử của Trung Quốc tại Hội nghị Cấp cao
ASEAN lần thứ 21 ở Campuchia (từ 18 đến 20/11/2012) bởi một lần nữa Bắc
Kinh đã thể hiện rõ việc không muốn thảo luận COC với ASEAN. Điều này
cho thấy, Hội nghị Cấp cao ASEAN lần thứ 22 diễn ra vào ngày 24 và 25/4
sẽ khó đạt được đột phá trong việc thúc đẩy để sớm soạn thảo COC.
Ngày
2/3, giới truyền thông Trung Quốc dẫn lời một quan chức giấu tên thuộc
Học viện Hành chính Quốc gia cho hay, Bắc Kinh đã thành lập Ban Lãnh đạo
công tác bảo vệ quyền, lợi ích biển của Trung Quốc, gọi tắt là Ban Chủ
quyền biển trung ương tập hợp các quan chức thuộc Cục Hải dương Quốc
gia, Bộ Ngoại giao, Bộ Công an, Bộ Nông nghiệp và quân đội. Trước đó
(29/1), khi phát biểu trước Hội nghị Bộ Chính trị, Tổng Bí thư Tập Cận
Bình nhấn mạnh, Trung Quốc sẽ không bao giờ đem “lợi ích cốt lõi” đi đổi
chác, Bắc Kinh quyết không thỏa hiệp về “chủ quyền, an ninh và lợi ích
của mình”. Thiếu tướng La Viện, Phó tổng thư ký Hiệp hội Khoa học Quân
sự Trung Quốc từng kêu gọi Bắc Kinh hiện thực hóa các hành động để củng
cố 6 sự hiện diện ở quần đảo tranh chấp, gồm sự hiện diện của chính
quyền, sự tồn tại của hệ thống luật pháp, sự hiện diện quân sự, đội ngũ
thực thi luật pháp, kinh tế và sự hiện diện của ý kiến công chúng.
Nhiều nước nâng cao cảnh giác đối với Trung Quốc
Mỹ
cho rằng, tàu giám sát hàng hải của Trung Quốc không thực hiện nhiệm vụ
gì ngoài việc quấy nhiễu nước khác với mục đích để xác lập chủ quyền
phi lý của họ ở Biển Đông. Theo trang mạng sina, trên biển châu Á đang
diễn ra một cuộc chạy đua tàu ngầm và Trung Quốc đang dùng tàu ngầm để
đe dọa các nước ở Biển Đông. Được biết, trong 7 năm qua, Trung Quốc đã
xây dựng một số căn cứ tàu ngầm như Du Lâm, Á Long, Hạ Xuyên. Mỹ có lợi
ích lâu dài tại Châu Á - Thái Bình Dương và sẽ tiếp tục duy trì vị trí
bản lề tại khu vực này, đồng thời ủng hộ sự thống nhất trong ASEAN và
hoan nghênh nỗ lực của các nước thành viên trong việc xây dựng COC được
coi là quan điểm của Washington xung quanh chủ đề này.
Washington
tuy không phải là nước tuyên bố chủ quyền ở biển Hoa Đông và Biển Đông,
nhưng kể từ sau Chiến tranh thế giới lần thứ hai, Hạm đội 7 của Mỹ vẫn
túc trực ở đây khiến các nước hữu quan phải kiềm chế trong xử lý tranh
chấp lãnh thổ. Tạp chí Time của Mỹ từng có bài viết phê phán Trung Quốc
gây căng thẳng tại Đông Bắc Á, đồng thời cho rằng, Bắc Kinh giống như
một “thùng thuốc súng” có thể phát nổ bất cứ lúc nào khi Trung Quốc coi
Biển Đông là “ao nhà”.
Trước những hành
động ngày càng leo thang của tàu Hải giám Trung Quốc tại khu vực quần
đảo Senkaku/Điếu Ngư và những động thái tăng cường thực lực của các lực
lượng chấp pháp biển Trung Quốc, đồng thời trao thêm quyền hạn cho các
cơ cấu quản lý những lực lượng này, Tokyo đã quyết định chuyển 4 tàu hộ
vệ tên lửa cũ của lực lượng hải quân thành tàu tuần tiễu. Nhật Bản đang
huy động toàn bộ số tàu tuần duyên trong cả nước để đối phó với Trung
Quốc.
Ngày 22/2, Nhật Bản lần đầu tiên
xác nhận, kể từ đầu năm 2013 đã phát hiện Trung Quốc thả trộm hoa tiêu
ngoài khu vực đường ranh giới trên biển Hoa Đông. Cảnh sát biển Nhật Bản
đã tiến hành thu thập bằng chứng, đồng thời cho biết, các hoa tiêu này
được gắn các thiết bị thu thập tin tức tình báo nhằm phát hiện sớm hoạt
động của tàu Cảnh sát biển Nhật Bản. Quân đội Nhật - Mỹ luôn coi quân
đội Trung Quốc là đối thủ chính - một khi Trung - Nhật giao chiến, Nhật -
Mỹ sẽ coi tàu chiến cỡ lớn của Trung Quốc là mục tiêu tấn công đợt đầu,
thậm chí bắn chìm tàu sân bay Liêu Ninh. Việc Mỹ quyết định triển khai
máy bay cảnh báo sớm trên không (AWACS) ở vùng biển Hoa Đông, cũng như
hợp tác với máy bay cảnh báo sớm của Lực lượng Phòng vệ trên không Nhật
Bản để cảnh giới đối với máy bay Trung Quốc.
Nguy
cơ khai hỏa tại Biển Đông và biển Hoa Đông tuy đang âm ỷ, nhưng sẽ bùng
phát bất ngờ khi Trung Quốc luôn khẳng định: “Quyền lợi quốc gia không
thể nhượng bộ”. Do đó, việc kiềm chế tham vọng của Trung Quốc tại Biển
Đông và biển Hoa Đông được các nước hữu quan đặc biệt quan tâm.
Những hệ lụy không thể bỏ qua
Những
động thái đáng quan ngại và hành động ngang ngược của Trung Quốc trên
Biển Đông thời gian qua khiến nhiều nước lo lắng. Bởi Bắc Kinh luôn tiền
hậu bất nhất, đe dọa sẽ “ăn miếng trả miếng”, luôn “bày trò” để độc bá
Biển Đông. Dư luận cho rằng, Biển Đông và Hoa Đông dậy sóng bởi tham
vọng của Trung Quốc, nhưng Bắc Kinh không thể “cả vú lấp miệng em”, cố
tình bao biện hòng đánh lạc hướng dư luận trong khi đang tích cực khoe
“cơ bắp”. Tờ Bưu điện Hoa Nam buổi sáng xuất bản tại Hongkong từng cho
rằng (17/3), tham vọng bành trướng của Bắc Kinh tại Biển Đông không
những không dừng lại, mà còn tìm cách kiểm soát phần còn lại của quần
đảo Trường Sa khi sức mạnh Hải quân Trung Quốc phát triển đủ mạnh để
thực hiện “đường lưỡi bò”.
Dư luận từng
coi hành động Trung Quốc gây đứt cáp tàu thăm dò dầu khí Bình Minh 02
thuộc Tập đoàn Dầu khí Việt Nam (PVN) trên Biển Đông hôm 30/11/2012 tại
vùng biển gần đảo Cồn Cỏ của Việt Nam là hết sức phản cảm. Trước đó
(9/6/2011), tàu Viking 2 do PVN thuê đang tiến hành hoạt động thăm dò
thì bị tàu cá Trung Quốc mang số hiệu 6226, cùng hai tàu ngư chính yểm
trợ mang số hiệu 311 và 303 đã lao vào cắt cáp. Sau đó, tàu Trung Quốc
thường xuyên quấy rối tàu cá Việt Nam tại vùng biển gần quần đảo Hoàng
Sa thuộc chủ quyền của Việt Nam ở Biển Đông. Nhiều người từng cảnh báo
về khả năng mượn danh bảo vệ 23.000 tàu cá, Bắc Kinh có thể sớm điều
động nhiều tàu vũ trang đến Biển Đông để củng cố tuyên bố chủ quyền phi
pháp.
Ngôi mộ chủ quyền Hoàng Sa ở đảo Lý Sơn.
Cùng với hàng nghìn mộ gió binh phu Hoàng Sa, mộ Cai đội Hoàng Sa Phạm
Hữu Nhật được xem là bằng chứng chứng minh các thế hệ Lý Sơn từng ra
Hoàng Sa, Trường Sa nhiều thế kỷ trước.
Cùng
với hàng nghìn mộ gió binh phu Hoàng Sa, mộ Cai đội Hoàng Sa Phạm Hữu
Nhật được xem là bằng chứng chứng minh các thế hệ Lý Sơn từng ra Hoàng
Sa, Trường Sa nhiều thế kỷ trước.
Vị
anh hùng Phạm Hữu Nhật tên thật là Phạm Văn Triều, là thế hệ thứ tư của
thủy tổ họ Phạm ở huyện đảo Lý Sơn (Quảng Ngãi), thủy quân chánh đội
trưởng suất đội Hoàng Sa triều Nguyễn trong lịch sử Việt Nam.
Ông
Phạm Thoại Tuyền, Hậu duệ đời thứ 5 bên ngôi mộ chiêu hồn Cai đội
trưởng Hoàng Sa Phạm Hữu Nhật ở thôn Đông, xã An Vĩnh, huyện đảo Lý Sơn.
Ảnh: Trí Tín.
Đại Nam thực lục (Chính biên, đệ nhị kỉ, quyển 6)
viết: "Sai suất đội thủy quân Phạm Hữu Nhật đưa binh thuyền đi, đem
theo mười cái bài gỗ dựng làm dấu mốc. Mỗi bài gỗ dài 5 thước, rộng 6
tấc và dày 1 tấc; mặt bài khắc những chữ: Năm Minh Mạng thứ 17, năm Bính
Thân 1836, thủy quân chánh đội trưởng suất đội Phạm Hữu Nhật, vâng mệnh
ra Hoàng Sa xem xét đo đạc, đến đây lưu dấu để ghi nhớ".
Sau
khi đến nơi, đội của Phạm Hữu Nhật đã dừng lại cắm mốc, dựng bia chủ
quyền, đo đạc thủy trình, trồng thêm cây cối, thu lượm hải vật ở từng
điểm đảo. Mỗi lần ra Hoàng Sa, Phạm Hữu Nhật dẫn đầu từ năm đến sáu
chiếc thuyền với khoảng mười người trên mỗi thuyền.
Năm
1854, Phạm Hữu Nhật mất tích trên biển. Sau đó, gia đình và họ tộc đã
an táng ông bằng một nấm mộ chiêu hồn không có hài cốt (tức mộ gió) tại
thôn Đông, xã An Vĩnh, bên cạnh ngôi mộ của cụ thủy tổ họ Phạm Văn, một
trong sáu vị tiền hiền khai cư làng An Vĩnh trên đảo Lý Sơn.
Tượng Cai đội Hoàng Sa Phạm Hữu Nhật được tìm thấy ở huyện đảo Lý Sơn. Ảnh: Trí Tín.
Sở
Văn hóa Thể thao và Du lịch Quảng Ngãi vừa quyết định hỗ trợ 100 triệu
đồng cho tộc họ Phạm Văn tôn tạo, xây dựng ngôi mộ cai đội Hoàng Sa Phạm
Hữu Nhật trong quần thể di tích chủ quyền Hoàng Sa ở huyện đảo Lý Sơn.
"Việc
tôn tạo, xây dựng mộ Cai đội Hoàng Sa nhằm tri ân vị anh hùng dân tộc
năm xưa đã giong thuyền ra biển Đông cắm cột mốc khẳng định chủ quyền
quần đảo Hoàng Sa. Ngôi mộ còn có ý nghĩa giáo dục truyền thống yêu nước
cho thế hệ trẻ hôm nay và mai sau", TS Nguyễn Đăng Vũ, Giám đốc Sở Văn
hóa Quảng Ngãi nói.
Nghe tin Nhà nước
hỗ trợ tôn tạo, xây mộ Cai đội Hoàng Sa Phạm Hữu Nhật, TS Sử học Nguyễn
Nhã, chuyên gia về Hoàng Sa - Trường Sa gửi về tộc họ Phạm Văn hai câu
đối để khắc lên bia mộ: "Đảo Lý Sơn quê hương dân binh Hoàng Sa/ Hùng
binh đội, Cù Lao Ré- gốc tích suất đội thủy quân Phạm tướng công".
Quốc Trung chậm rãi, Hồng Nhung điệu đà, uốn nắn câu từ, Mỹ
Linh nghiêm khắc và thẳng thắn ở những chương trình đòi hỏi tính chuyên
môn, vậy nên Đàm Vĩnh Hưng sẽ phải đảm nhiệm nhiệm vụ "gây trò" đầy khó
khăn với một ekip mới...
Giọng
Hát Việt bước vào mùa mới 2013, khán giả không khỏi băn khoăn khi lần
lượt các huấn luyện viên nói lời chia tay chương trình với những lý do
cá nhân khác nhau.
Nhà sản xuất khó khăn tìm kiếm rất nhiều “ứng viên” có khả năng và sự tương xứng trong vị trí nghề nghiệp,để là phụ hợp nhất để trở thành huấn luyện viên Giọng Hát Việt2013.
Sau những đồn đoán hàng loạt nhân vật đình đám thì mới đây đã lộ diện
những tên tuổi đã chắc chắn đảm nhiệm vị trí này, đó là diva Hồng Nhung,
Mỹ Linh, nhạc sĩ Quốc Trung, và một nhân vật bí ẩn sau nhiều đồn đoán
thì đó là sự trở lại chiếc ghế nóng của Đàm Vĩnh Hưng đã được xác nhận.
Dàn HLV mới của Giọng hát Việt
Với
sự tương quan về vị trí trong làng nhạc và những trải nghiệm về nghề
chì chắc chắn rằng họ, những tên tuổi nổi tiếng trong làng nhạc Việt
thời điểm hiện tại này sẽ mang đến cho Giọng Hát Việt 2013 một sắc thái
âm nhạc hoàn toàn khác biệt.
Khác
biệt thấy rõ nếu như ở mùa đầu tiên của Giọng Hát Việt, “bộ tứ” giám
khảo là những tên tuổi đang rất ăn khách nhất và có ảnh hưởng nhất trên
thị trường âm nhạc giải trí, thì gu của huấn luyện viên lựa chọn thí
sinh ít nhiều có bóng dáng thị trường hoạt động trên tầm ảnh hưởng khá
lớn của họ.
Với
chủ nhân những chiếc ghế nóng năm nay, nếu như Mỹ Linh thiên về sự chỉn
chu học thuật và ở Hồng Nhung là sự trong trẻo, mộc mạc tinh tế giầu
cảm xúc. Thì nhạc sĩ Quốc Trung yêu cầu chất lượng và những thể nghiệm
mang tính sáng tạo, thành viên còn lại Đàm Vĩnh Hưng vị giám khảo duy
nhất mạnh về yếu tố thị trường nhưng dường như đang bị áp đảo trong xu
thế định hướng thí sinh.
Thấy
rõ ở mùa đầu tiên Đàm Vĩnh Hưng tuy là tên tuổi có quyền lực bậc nhất
về thị trường âm nhạc ở thời điểm hiện tại bị át vía bởi sự thành công
trong việc thu hút thí sinh chất lượng của Hồ Ngọc Hà và Thu Minh. Vậy
nên “style” lựa chọn thí sinh Giọng hát Việt 2013 sẽ là cơ hội tốt cho
những giọng hát có thực lực, đẳng cấp, có sự bài bản trong chuyên môn
hơn việc nghiêng về yếu tố thị trường. Và người hâm mộ hoàn toàn có thể
hy vọng sẽ chọn được những giọng hát thực sự có đẳng cấp qua những gương
mặt kì cựu của nhạc Việt ở thời điểm hiện tại, tuy vậy nếu không có sự
ứng biến đột phá thì họ cũng có quyền nghi ngờ về tính hấp dẫn ở những
màn tung hứng của cả 4 vị huấn luyện viên này.
Với phong cách và định hướng âm nhạc ở những gương mặt huấn luyện viên này sẽ rấtkhác, có lẽ cũng nhiều người sẽ nghi ngờ sức hấp dẫn, độ hài hước vui nhộn của Giọng hát Việt có được như mùa đầu tiên.
Vòng
thi giấu mặt được coi là phần hấp dẫn nhất của Giọng hát Việt, nơi thể
hiện những cuộc “tỉ thí”, đấu trí căng thẳng trên ghế nóng nhưng lại hấp
dẫn gây chú ý ở sự hài hước, dí dỏm thể hiện cá tính của mỗi vị giám
khảo. Hồ Ngọc Hà và Thu Minh luôn tung hứng, chặt chém đôi khi có phần
“thảo mai” nhưng đầy duyên dáng và thu hút, còn Mr Đàm thường “chọc
ngoáy” dí dỏm, tất cả họ đã góp phần tạo nên sự bùng nổ thú vị của Giọng
hát Việt mùa đầu tiên.
Nay
với những cá tính âm nhạc mới có phần chững chạc và nghiêm túc hơn,
tính hẫn dẫn liệu có còn? Quốc Trung chậm rãi nhưng đầy yếu tố châm
biếm, Hồng Nhungđiệu đà, uốn nắn câu từ, Mỹ Linh dẫu thành công khi tung
hứng ở ghế nóng Gương mặt thân quen chương trình mang tính hài hước
nhưng lại nghiêm khắc và thẳng thắn ở những chương trình đòi hỏi tính
chuyên môn, vậy nênĐàm Vĩnh Hưng sẽ phải đảm nhiệm nhiệm vụ gây trò đầy khó khăn với một ekip mới.
Và
liệu rằng họ có đủ hấp dẫn trong màn tung hứng và hòa mình với thí sinh
thậm chí là “xuống nước” trong việc “cầu cạnh” tung chiêu kêu gọi thí
sinh tài năng về đội của mình. Họ có dìu dắt tốt thí sinh thành công
nhanh ở thị trường âm nhạc, tỏa sáng trên diện rộng và hoạt động mang
tính thị trường nhiều hơn hẳn những sân khấu chuyên môn cao mà kén khán
giả, Tầm ảnh hưởng của họ phần đang thiên về tính chuyên môn còn về mặt
thị trường nơi hầu hết là các khán giả trẻ chắc chắn sẽ thua “bộ tứ” của
mùa đầu ( ngoại trừ Mr Đàm). Nếu để đánh giá sức hấp dẫn, sự ảnh hưởng
và thăng tiến nhanh trong thị trường âm nhạc thì Đàm Vĩnh Hưng lợi thế
hơn hẳn.
Với
việc mời những vị giám khảo có chuyên môn và uy tín trong ngành âm nhạc
giải trí cho viếc ghế nóng của Giọng hát Việt 2013 có thể nói khán giả
đang mong chờ một mùa thành công vượt trội về những phần thi, những
giọng hát thực sự tốt mà không cần vận dụng những scandal hay chiêu trò
bên lề.
Có tiền và cả danh tiếng nên việc nhận lời làm giám khảo các cuộc thi
luôn được những người của công chúng quan tâm và sẵn sàng nhận lời.
Giám
khảo chương trình truyền hình thực tế đang trở thành công việc hấp dẫn
trong giới giải trí khi ngày càng nhiều chương trình truyền hình thực tế
được tổ chức sản xuất và giám khảo là một nhân tố quan trọng để chương
trình thu hút khán giả.
Thù lao hàng trăm triệu đồng
Nếu
mức thù lao của các celeb (người nổi tiếng) được mời vào vị trí “ghế
nóng” (huấn luyện viên, giám khảo) như Christina Auguilera của The
Voice, Britney Spears trong The X Factor hay Mariah Carey của American
Idol, luôn được công khai trên các phương tiện truyền thông thì ở Việt
Nam, mức thù lao cho giám khảo bị giấu nhẹm vì nhiều lý do.
Tuy
nhiên, những thông tin về mức thù lao của giám khảo từ 100 triệu đến
500 triệu đồng tùy theo danh tiếng của nghệ sĩ và tùy theo chương trình
mà nghệ sĩ tham gia vai trò giám khảo, huấn luyện viên vẫn được người
trong giới truyền tai nhau. Theo đó, thù lao của huấn luyện viên chương
trình truyền hình thực tế Giọng hát Việt được cho là cao nhất hiện nay.
Các huấn luyện viên như Hồ Ngọc Hà, Đàm Vĩnh Hưng được nhận mức thù lao
cao nhất khi ngồi “ghế nóng” huấn luyện viên cho Giọng hát Việt mùa đầu
tiên.
Đàm Vĩnh Hưng - Hồ Ngọc Hà trong vai trò giám khảo một chương trình truyền hình thực tế
Đội
hình huấn luyện viên của chương trình Giọng hát Việt mùa thứ 2 gồm: Mỹ
Linh, Hồng Nhung, Quốc Trung và Đàm Vĩnh Hưng đã sớm tạo nên sức hút
mạnh mẽ cho chương trình. Điều này bắt nguồn từ chính tên tuổi và vị thế
của họ trên thị trường âm nhạc hiện nay. Dù không tiết lộ số tiền thù
lao được trả nhưng ca sĩ Mỹ Linh thừa nhận: “Ban tổ chức đã trả cho tôi
mức thù lao tạm gọi là “khủng”" .
Và
không cần phải nói thì ai cũng tin, ban tổ chức đã phải bỏ ra một số
tiền rất lớn để có được những tên tuổi này vào vai trò huấn luyện viên
của chương trình. Nhạc sĩ Quốc Trung cho hay: “Đó phải là mức thù lao
thỏa đáng cho công sức, thời gian mà bản thân tôi bỏ ra cho chương
trình. Không thể nói đó là bao nhiêu nhưng với tôi, đủ để bảo đảm cuộc
sống mà tôi mong muốn”.
Thậm
chí, thù lao của một giám khảo không chỉ dừng lại ở mức vài trăm triệu
đồng. Để mời được Hồ Ngọc Hà tham gia chương trình với vai trò giám
khảo, ban tổ chức cuộc thi nhảy Centaur Dance Showdown cho biết họ đã
phải chi một khoản tiền không nhỏ để trả thù lao cùng những điều kiện
làm việc tối ưu mới thuyết phục được cô nhận lời. Tuy cả ban tổ chức và
nữ ca sĩ đều từ chối tiết lộ số tiền thù lao nhưng một nguồn tin riêng
cho biết thù lao mà Hồ Ngọc Hà nhận được lần này lên đến gần cả tỉ đồng.
Không chỉ vì cát-sê
Đạo
diễn Lê Hoàng khẳng định: “Xin thề là thù lao của giám khảo Lê Hoàng
trong các chương trình truyền hình thực tế chưa được một nửa so với con
số 300 triệu đồng như thiên hạ đồn thổi. Thế nhưng, dù có 100 triệu đồng
hay 500 triệu đồng cũng hoàn toàn xứng với vị trí của mỗi người. Nếu
thật sự Đàm Vĩnh Hưng nhận được 500 triệu đồng thù lao khi ngồi nghế
giám khảo Giọng hát Việt thì đem số tiền đó chia đều cho 20 live show
(số lượng live show trung bình của các chương trình truyền hình thực
tế), Đàm Vĩnh Hưng chỉ được nhận 25 triệu đồng/đêm, tương đương với 1/5
tiền cát-sê mà anh ta được nhận trong mỗi sô diễn của mình trên sân khấu
ca nhạc. Vậy số tiền Đàm Vĩnh Hưng nhận khi làm giám khảo cũng đâu có
cao gì”.
Ca
sĩ Đàm Vĩnh Hưng khẳng định số tiền cát-sê anh nhận khi làm giám khảo
không nhiều như lời đồn. Anh cho rằng: “Làm huấn luyện viên cho Giọng
hát Việt mất rất nhiều thời gian và thậm chí phải bỏ sô diễn. Tôi nhận
lời không chỉ vì tiền”. Ca sĩ Thu Minh và ca sĩ Tùng Dương (từng làm
giám khảo cho Sao Mai Điểm hẹn) cũng khẳng định như thế.
Một trong những lý do để hầu hết cácnghệ
sĩ tham gia vai trò giám khảo hay huấn luyện viên là công việc có hứng
thú với mục đích của họ hay không. Nhạc sĩ Quốc Trung nói: “Vai trò giám
khảo tôi từng trải qua ở Vietnam Idol hay chuẩn bị làm ở Giọng hát Việt
chính vì mục đích nuôi dưỡng nghề nghiệp của mình. Tôi nuôi mộng đóng
góp sức mình vào đời sống nhạc Việt bằng cách tạo nên một thế hệ nghệ sĩ
mới thực tài thích hợp với đời sống âm nhạc hiện đại. Với vị trí giám
khảo, tôi có thể gần gũi, giúp đỡ và tạo ảnh hưởng đến những giọng ca
trẻ là thí sinh bằng những kinh nghiệm, hiểu biết của tôi. Chính công
việc ban giám khảo hay huấn luyện viên bắt mình dành thời gian theo sát
thí sinhnên việc tuyển chọn một nghệ sĩ đúng ý mình hay cho công ty kinh doanh nghệ thuật cũng sẽ thuận tiện hơn rất nhiều".
Ca
sĩ Thu Minh nói: “Giám khảo là người tương tác trực tiếp với thí sinh
nên họ phải có nhiệm vụ khơi dậy cá tính của thí sinh. Và đây chính là
lúc các nghệ sĩ (với vai trò bầu sô) có thể tìm cho mình một giọng ca
ưng ý”.
Bên
cạnh những cái được dễ thấy, với đạo diễn Lê Hoàng, làm giám khảo còn
có cái được lớn hơn là “hiểu thấu đáo về nghệ sĩ”. Ông nói: “Qua vài mùa
làm giám khảo, tôi thấy câu hát trong bài hát Tôi muốn của nhạc sĩ Lê
Hựu Hà: “Tôi muốn mọi người biết thương nhau” chắc chẳng bao giờ xảy ra.
Số điểm tôi cho nghệ sĩ thí sinh là cái mọi người có thể thấy nhưng
những nhận định, đánh giá trong lòng tôi về họ mới quan trọng. Nhiều khi
chỉ là những con số ở một cuộc chơi nhưng nghệ sĩ lại để lộ rõ bản chất
tham, sân, si tầm thường. Tôi hiểu nhiều điều hơn về cuộc sống khi ở
vai trò giám khảo. Đấy là cái được lớn nhất”.
Tất
nhiên, có một cái lợi khác mà người tham gia vai trò này thường hay né
tránh, đó là dịp “đánh bóng tên tuổi”. Được ngồi vào ghế giám khảo, nghệ
sĩ cũng chứng tỏ đẳng cấp của mình. Như nhạc sĩ Quốc Trung từng tâm sự,
bao nhiêu năm anh sáng tác, sản xuất âm nhạc nhưng công chúng không mấy
người biết mặt, đến khi anh ngồi vào ghế nóng chương trình Vietnam Idol
thì khán giả cả nước đều biết đến anh.
Chấp nhận “mất điểm”
Làm
giám khảo cho một chương trình truyền hình thực tế dù muốn hay không họ
cũng trở thành diễn viên của một kịch bản đã được dàn dựng. Các giám
khảo thường được phân vai nhằm tạo nên sự kịch tính để bảo đảm yếu tố
thu hút khán giả của các chương trình. Đạo diễn Lê Hoàng nói: “Nói bậy
bạ hay cho điểm thiếu công bằng sẽ làm cho cá tính mỗi người bị giảm đi
trong mắt công chúng. Chính vì vậy, rủi ro lớn nhất của giám khảo chính
là tự đánh mất bản thân”.
Ngoài
những cái mất dễ thấy như chia sẻ của nhạc sĩ Quốc Trung: “Tập trung
cho công việc giám khảo, mọi kế hoạch khác bị ách tắc và bị ca sĩ ghép
cho biệt danh “rùa bò” khi hợp tác cùng họ trong các dự án âm nhạc”,
đánh mất mình là thiệt hại lớn mà những người nổi tiếng phải chấp nhận
khi tham gia ngồi ghế “nóng” chương trình truyền hình thực tế.
Trải dài từ Bắc vào Nam, có thể nhận thấy một điều rằng, dù
ở bất cứ nơi đâu thì hầu hết các ca sĩ Việt đều đã chọn cho mình Sài
Gòn là nơi để thực hiện những giấc mơ nghệ thuật.
Hồng Nhung (Hà Nội)
Nữ
ca sĩ Hồng Nhung là một trong 4 diva sinh ra và lớn lên tại Hà Nội
nhưng chỉ có duy nhất chị là người Nam tiến thật sự. Năm 20 tuổi tạm
biệt Hà Nội để vào Sài Gòn, cái duyên âm nhạc đã đưa chị gặp cố nhạc sĩ
Trịnh Công Sơn. Cũng chính nhờ những tác phẩm của người nhạc sĩ tài hoa
này mà cái tên Hồng Nhung vốn quen thuộc trước đó lại càng thêm in sâu
trong lòng khán giả.
Sau
này, âm nhạc của Hồng Nhung còn gắn liền với nhiều sáng tác của các
nhạc sĩ như Thanh Tùng, Dương Thụ, Quốc Trung càng khiến tình cảm mà
khán giả dành cho chị mỗi lúc nhiều hơn. Với rất nhiều ca khúc hit một
thời như Một mình, Cho em một ngày, Lắng nghe mùa xuân về… Hồng Nhung đã
thật sự đứng vững trong lòng khán giả Sài Gòn và cả nước. Đến tận bây
giờ, đã hơn 20 năm vào nghề nhưng tình cảm mà người hâm mộ dành cho chị
vẫn chưa bao giờ tắt. Điều này còn thể hiện qua sự mong đợi của rất
nhiều khán giả khi biết chị là huấn luận viên của cuộc thi Giọng hát
Việt năm nay.
Phương Thanh (Thanh Hóa)
Sinh
ra và lớn lên trên vùng quê nghèo khó Nông Cống – Thanh Hóa, nữ ca sĩ
cá tính với biệt danh chị Chanh đã cùng gia đình Nam tiến từ lúc chị 13
tuổi. Con đường Nam tiến để lập nghiệp còn là niềm khao khát của mẹ chị
khi mong muốn chị Chanh sẽ trở thành một ca sĩ nổi tiếng và thúc giục
chị tham gia nhiều cuộc thi hát. Nhưng không may vì số của chị dường như
thi đâu rớt đó cho đến khi gia nhập vào nhóm nhạc Sao đêm và được nhạc
sĩ Bảo Phúc, Nguyễn Nam phát hiện, tên tuổi Phương Thanh mới bắt đầu
được biết đến.
Đặc
biệt, với ca khúc nhạc phim Giã từ dĩ vãng, sự nghiệp Phương Thanh đã
tiến lên một cách nhanh chóng, tiếp nối sau đó là hàng loạt ca khúc hit
như Trống vằng, Ta chẳng còn ai, Tình xa khuất, Một thời đã xa… đưa tên
tuổi Phương Thanh lên hàng “sao đỉnh”. Đến giờ, Phương Thanh vẫn là một
ca sĩ có vị trí vững vàng trong lòng khán giả và chị còn thành công
trong lĩnh vực phim ảnh với nhiều vai diễn ấn tượng được giới chuyên môn
đánh giá cao.
Hồ Ngọc Hà (Quảng Bình)
Nguyên
quán ở Huế, lớn lên ở Quảng Bình, ra Hà Nội học piano và bắt đầu làm
người mẫu. Nhưng sự nghiệp của Hồ Ngọc Hà chỉ thực sự phát triển vượt
bậc khi bước chân vào Sài Gòn. Không phủ nhận rằng, con đường mà Hà Hồ
đã đi và thành công là nhờ sự hiện diện của một số nhạc sĩ như Huy Tuấn,
Quốc Bảo và đặc biệt là Đức Trí.
Tuy
nhiên, với những nhiệt huyết và đam mê trong nghề, cùng với may mắn của
miền đất lành Sài Gòn, Hồ Ngọc Hà đã nhanh chóng trở thành một trong
những nhân vật đình đám của làng giải trí Việt. Không những vậy, mảnh
đất Sài Gòn còn là nơi đã đưa Hồ Ngọc Hà cập bến cuối cùng với thiếu gia
Quốc Cường và họ cùng nhau xây tổ âm tại đây.
Siu Black (ĐakLak)
Cô ca sĩ “khủng longkhà
lửa” với nụ cười ấn tượng này là một giọng ca đến từ Tây Nguyên. Vùng
đất nơi đây nổi tiếng với việc sản sinh ra nhiều giọng hát và hơi thở
khỏe khoắn của bạt ngàn. Vốn là một nhân viên trong ngành điện lực ở quê
hương, nhưng không thể kìm nén được đam mê ca hát, chị đã quyết tâm đi
theo nghiệp này.
Để
thuận tiện cho việc chạy show, chị đã vào Nam định cư và phát triển sự
nghiệp của mình. Những năm gần đây, tiếng cười của chị trở nên quen
thuộc với khán giả hơn thông qua việc xuất hiện trên truyền hình với vai
trò giám khảo các cuộc thi âm nhạc. Không những vậy, chị còn góp mặt
trong một số bộ phim và còn có một quán cà phê cùng với lớp dạy thanh
nhạc của riêng mình ở Sài Gòn.
Mỹ Tâm (Đà Nẵng)
Là
người con của mảnh đất miền Trung nắng gió, Mỹ Tâm có thể được xem là
người miền Trung thành công nhất khi hiện nay tên tuổi của chị đã khẳng
định vững vàng trong lòng khán giả cả nước. Đó chính là kết quả của quá
trình nỗ lực không mệt mỏi cùng với một quyết định đúng đắn khi rời Đà
Nẵng vào Sài Gòn học thanh nhạc sau khi tốt nghiệp phổ thông.
Với
rất nhiều giải thưởng lớn nhỏ trong sự nghiệp cùng các sản phẩm âm nhạc
được đầu tư nghiêm túc, con đường âm nhạc của Mỹ Tâm ngày càng rộng mở.
Hiện nay, Mỹ Tâm là ca sĩ nữ duy nhất ở Việt Nam có lượng fan hâm mộ
trung thành thuộc dạng “khủng” và đó chính là thành công nhất mà Mỹ Tâm
có được trong sự nghiệp của chị. Ngoài ra, chị còn sở hữu công ty riêng
MT Entertainment, cùng với thương hiệu nước hoa My time và nhãn hàng
thời thời trang Nightingale. Không sai lầm khi Mỹ Tâm đã lựa chọn Sài
Gòn là mảnh đất tiến thân cho mình.
Thủy Tiên (Kiên Giang)
Quê
hương của nữ ca sĩ Thủy Tiên ở tận Kiên Giang sông nước Nam Bộ, cũng
giống như Mỹ Tâm, sau khi học hết phổ thông, chị đã khăn gói 1 mình lên
Sài Gòn thi vào học viện âm nhạc. Sau khi tốt nghiệp, chị bắt đầu dấn
thân vào showbiz nhưng không mấy thành công. Đến khi thay đổi hình tượng
sexy hơn, cái tên Thủy Tiên mới được nhiều người biết đến. Bên cạnh đó,
bằng khả năng sáng tác nhạc, Thủy Tiên cũng chứng tỏ tài năng của mình
và gặt hái không ít thành công với rất nhiều bản hit do chính mình làm
nên. Hiện nay, chị cũng mới quay trở lại showbiz sau khi sinh em bé cho
cầu thủ bóng đá nổi tiếng Công Vinh. Hy vọng, Thủy Tiên sẽ tiếp tục có
thêm những thành công trên con đường sự nghiệp của mình trên mảnh đất
lành TPHCM.
Thiếu tướng La Viện - Phó Tổng thư ký Hội Khoa học Quân sự (CMSS) thuộc
Quân đội Giải phóng Nhân dân Trung Hoa, vừa mới đây lại lớn tiếng kêu
gọi Trung Quốc triển khai lực lượng có vũ trang trên các tàu thuyền đánh
cá ở Biển Đông.
Đây là phát biểu mới
nhất trong một loạt những phát biểu hung hăng, hiếu chiến của ông này kể
từ khi các cuộc tranh chấp lãnh thổ giữa Trung Quốc với các nước láng
giềng ở Biển Đông và biển Hoa Đông bùng lên dữ dội.
Ảnh minh họa
Thiếu tướng La Viện - người luôn có những phát biểu gây thêm sóng gió trong các cuộc tranh chấp ở Biển Đông và biển Hoa Đông.
“Các đội tàu đánh cá
của Trung Quốc hiện nay quá ‘lỏng lẻo và rải rác’ - đơn độc và quá dễ bị
tổn thương trước những cuộc tấn công”, La Viện - một thiếu tướng nghỉ
hưu, đã nói như vậy trên tờ People’s Daily số ra ngày hôm qua (18/4).
Theo vị tướng diều hâu
của Trung Quốc, các tàu thuyền đánh cá của nước này nên được tập hợp lại
thành “những đội lớn” và được bảo vệ bởi lực lượng dân quân và lính dự
bị có vũ trang trong khi những đội tàu đó đi đánh bắt cá ở “những vùng
lãnh hải nhạy cảm”. La Viện cho rằng, các ngư dân Trung Quốc dường như
thiếu kiến thức luật pháp cần thiết để bảo vệ cho chính mình và thường
giải quyết các tranh chấp một cách thụ động.
“Mô hình hiện nay còn
nhiều thiếu sót. Thiếu sót đầu tiên chính là sự thiếu khả năng của những
con tàu đơn lẻ trong việc chống lại các nguy cơ như thảm họa thiên
nhiên, cướp biển hay các cuộc tấn công từ lực lượng vũ trang của các
nước khác. Họ gần như không thể giúp bản thân và không có năng lực phòng
vệ”, Thiếu tướng La Viện nói thêm.
Thiếu tướng La Viện là
một trong những nhà bình luận quân sự có tư tưởng diều hâu nhất ở Trung
Quốc. Trong các cuộc tranh chấp lãnh thổ giữa Trung Quốc với các nước
láng giềng ở Biển Đông và biển Hoa Đông, La Viện luôn giữ một lập trường
hung hăng, hiếu chiến khi thường xuyên kêu gọi dùng vũ lực, gây chiến
tranh để giải quyết các tranh chấp đó. Bản thân ông này từng thừa nhận
mình là “diều hâu tỉnh táo” và thậm chí còn tuyên bố, đã là quân nhân
Trung Quốc thì đều là “diều hâu”.
Tư tưởng diều hâu cùng
những phát biểu đầy hiếu chiến của La Viện đã khiến ông này trở thành
tâm điểm chú ý trong suốt 5 năm qua. Người ta đồn rằng, Thiếu tướng La
Viện đã không tiếp tục được bầu làm thành viên của Hội nghị Chính trị
hiệp thương nhân dân Trung Quốc khóa 12 (CPPCC) trong tháng 3 vừa rồi vì
tính cách hung hăng, hùng hổ của ông ta.
Cùng với việc dâng hương tượng niệm công ơn các Vua Hùng
trong ngày giỗ Tổ, hàng chục tấm bia chủ quyền, hình ảnh biển đảo quê
hương được trưng bày, triển lãm nhằm hướng tới tinh thần xây dựng và bảo
vệ Tổ quốc.
Ngày 19/4 (tức ngày 10/3 năm Quý Tỵ), tại Công viên Lịch sử - Văn
hóa dân tộc (quận 9, TPHCM), sở Văn hóa - Thể thao và Du lịch TP HCM đã
tổ chức long trọng và trang nghiêm ngày Giỗ tổ Hùng Vương. Trong khuôn
khổ lễ giỗ, lãnh đạo địa phương cùng hàng ngàn người dân và du khách gần
xa đã dâng hương, dâng hoa, tổ chức tễ tế bày tỏ lòng thành kính và
biết ơn đến các Vua Hùng.
Với ý thức tự tôn dân tộc và thể hiện ý chí bảo vệ, xây dựng tổ quốc
của con cháu, ban tổ chức Lễ giỗ đã trưng bày 33 bia đá chủ quyền các
đảo lớn nhỏ thuộc quần đảo Trường Sa của Việt Nam. Mỗi tấm bia khắc tên,
khẳng định chủ quyền một hòn đảo với các thông tin về tọa độ vị trí địa
lý. Ban tổ chức cũng triển lãm, giới thiệu 23 bức ảnh của 14 tác giả về
vùng biển đảo thiêng liêng của Tổ quốc.
“Đây là việc làm rất thiết thực, thể hiện tinh thần cao quý của con
dân đất Việt. Cùng với việc dâng hương tưởng nhớ các Vua Hùng, mọi người
trong số chúng ta đều có trách nhiệm phấn đấu để tiếp tục xây dựng và
bảo vệ Tổ quốc” - Ông Nguyễn Xuân Dũng, ngụ quận Thủ Đức, TPHCM thổ lộ.
Có 23 bức ảnh về vùng biển thiêng liêng của Tổ quốc được triển lãm trong ngày Quốc giỗ
33 tấm bia đá khẳng định chủ quyền các đảo lớn nhỏ cũng được trưng bày
Mỗi tấm bia khẳng định tên và tọa độ địa lý một hòn đảo
Tác phẩm “Một góc đảo An Bang” thuộc quần đảo Trường Sa của tác giả Nguyễn Thanh Dũng
“Trường Sa hôm nay” - tác giả Lê Hùng
Cùng
với việc dâng hương tưởng nhớ các Vua Hùng, triển lãm ảnh và bia đá chủ
quyền biển đảo thể hiện tinh thần đấu tranh bảo vệ và xây dựng Tổ quốc
của con dân Việt Nam
Giỗ Tổ Hùng Vương được sở Văn hóa - Thể thao và Du lịch TP HCM tổ
chức trong 2 ngày 18-19/4. Lễ giỗ diễn ra long trọng với các nghi thức
lễ tế cổ truyền đồng thời mở hội võ thuật, đấu vật, trò chơi dân… gian
nhằm thể hiện tinh thần thượng võ dân tộc, thể hiện tinh thần tự tôn dân
tộc và bảo vệ Tổ quốc.
Chùa
Tĩnh Lâu tọa lạc bên bờ Hồ Tây (thuộc phường Bưởi, quận Tây Hồ) - một
ngôi chùa cổ có lịch sử xây dựng khá lâu đời trong một cảnh quan đẹp.
Chùa
được coi là một di tích còn bảo tồn nguyên trạng những đặc trưng văn
hoá thuần khiết của Phật giáo làng xã Việt Nam với giá trị về lịch sử,
đặc biệt về kiến trúc.
Tương
truyền chùa Tĩnh Lâu có nguồn gốc ban đầu là một am thờ các vương tôn
quý tộc thời Lý, sau trở thành nơi thờ Phật do các sãi trông nom hương
khói, gọi nôm là chùa Sãi, sau dân làng gọi chệch ra là chùa Sải. Chùa
lúc đầu có tên là “Thanh Lâu Tự”. Đến năm Thiệu Trị thứ 6 (1846) bia hậu
của chùa vẫn ghi tên đó. Từ niên hiệu Tự Đức thứ 14 (1862) chùa đổi tên
là “Tĩnh Lâu Tự”. Từ đó đến nay tên chùa vẫn gọi là chùa Tĩnh Lâu.
Chùa
nằm trên một khuôn viên rộng có nhiều cây xanh cổ thụ bao bọc. Ở phía
Tây chùa có núi Tản Viên chầu về, phía bắc có núi Tam Đảo hướng tới.
Trước chùa là Hồ Tây, chùa còn có cây bồ đề biểu trưng cho sự giác ngộ
Phật pháp, chính vì lẽ đó mà người xưa đã coi đây như một thắng cảnh bậc
nhất của đô thành. Bên trong tam quan có khoảng không thoáng mát yên
tĩnh lạ thường, đúng như lời giới thiệu trong câu đối trước tam quan
chùa: “Hộ Thượng Tịnh Lâu thuý trúc, hoàng hoa giai phật tử/ Môn tiền,
sạn phát, trường tùng, tế thảo thị chân thư” (Chùa Tĩnh Lâu ở trên có hồ
trúc đẹp, hoa vàng đều là cõi của Phật/ Nơi thờ tự trước cửa có tùng
già, cỏ xanh, ấy chính chốn chân tu).
Chùa
có kiến trúc cổ, khu chính điện được kết cấu theo kiểu chữ đinh, gồm
năm gian tiền đường và bốn gian hậu cung, có bậc tam cấp chạy dài, hai
bên là cột đồng trụ có câu đối, có nghê chầu nghiêm trang và cổ kính.
Gắn liền với năm gian tiền đường là toà thượng điện - nơi thờ Phật và
các Bồ Tát. Chùa lợp ngói mũi hài theo lối kiến trúc bề thế cổ kính, bờ
nóc ở hai đầu kìm đắp hai dấu vuông. Phía trước chùa được mở đầu bằng
hai cột đồng trụ xây nối liền với tường hồi của gian tiền đường, trên
đỉnh cột đồng đắp đôi nghê trong tư thế chầu nhằm thể hiện mục đích soi
xét tâm linh con người trước khi bước vào cửa thiền.
Chùa
Tĩnh Lâu còn lưu giữ được những tác phẩm có giá trị mang phong cách
nghệ thuật thế kỷ 17, đặc biệt là tòa Cửu Long của chùa được làm khác
các tòa Cửu Long khác với hình dáng như chiếc lọng che thực sự là một
tác phẩm nghệ thuật độc đáo. Các pho tượng khác được tạo tác công phu,
đường nét thanh thoát, là những tác phẩm nghệ thuật Phật giáo và kế thừa
được phong cách các pho tượng chuẩn của thế kỷ 16, 17. Ba pho tượng Tam
thế trong chùa được tạo tác gần với kích cỡ của người thật, trong tư
thế ngồi kiết già trên đài sen. Đặc biệt tại chùa còn bảo tồn được một
quả chuông cỡ lớn có niên đại Cảnh Thịnh thứ 7 (1799). Trong chùa còn
lưu giữ 15 tấm bia đá, khu vườn Tháp mộ cùng nhiều hoành phi, câu đối cổ
đã khiến cho di tích chùa Tĩnh Lâu trở thành một công trình kiến trúc
Phật giáo hoàn chỉnh và là một cấu trúc nguyên mẫu về chùa cổ Việt Nam.
Chùa
đã được Bộ VH,TT (nay là Bộ VH,TT&DL) xếp hạng di tích lịch sử cấp
quốc gia từ năm 1995. Chùa Tĩnh Lâu đã được sửa chữa nhiều lần nhưng đã
xuống cấp nghiêm trọng. Từ năm 2003, có sự giúp đỡ của các cấp chính
quyền, sư thầy trụ trì đã cùng dân làng Hồ Khẩu, các phật tử xa gần phát
tâm công đức xây dựng và tôn tạo nhà Mẫu. Năm 2005, chùa được Nhà nước
hỗ trợ đền bù đất giải phóng mặt bằng kè Hồ Tây và trùng tu lại ngôi
chính điện, hoàn thành khuôn viên cảnh quan theo hướng bảo tồn nguyên
vẹn di tích. Đây cũng là một công trình hướng tới 1000 năm Thăng Long -
Hà Nội.
Những bức ảnh báo chí đoạt giải ảnh Pulitzer năm 2013 đưa
đến thế giới một cái nhìn cận cảnh về sự khốc liệt, tàn bạo.
Người chiến thắng ở hạng mục ảnh vấn đề sự kiện là nhiếp ảnh gia Javier Manzano, phóng viên ảnh của hãng tin AFP.
Bức
ảnh được chụp vào ngày 18/10/2012 ghi lại hình ảnh hai binh lính nổi
dậy ở Syria đang trực chiến trong chốt bắn tỉa ở Karmel Jabl, một khu
ngoại ô lân cận thành phố Aleppo. Ánh sáng chiếu qua những lỗ hổng trên
tường là những lỗ do đạn bắn làm vỡ tường.
Ở hạng mục ảnh tin tức, chùm ảnh 20 bức của nhóm nhiếp ảnh gia
Rodrigo Abd, Manu Brabo, Narciso Contreras, Khalil Hamra và Muhammed
Muheisen (tất cả đều thuộc hãng tin AP) đã giành được giải.
Cậu
bé Ahmed khóc trong đám tang của cha – ông Abdulaziz Abu Ahmed Khrer.
Cha của cậu bị giết bởi một tay súng bắn tỉa ở thành phố Idlib, miền Bắc
Syria, hồi tháng 3/2012.
Đêm
xuống trên thành phố Aleppo. Khu vực này thuộc sự kiểm soát của quân
nổi dậy Syria. Ảnh chụp vào tháng 11/2012 cho thấy những tòa nhà đổ sụp
trên đường phố Sa’ar sau một trận không kích.
Người tị nạn Syria đến Thổ Nhĩ Kỳ thông qua đường thủy – con sông Orontes, gần làng Hacipasa, Thổ Nhĩ Kỳ.
Bà
Aida khóc sau khi hồi tỉnh lại. Trên người bà đầy những vết thương
nghiêm trọng nhưng nỗi đau lớn nhất là ngôi nhà của bà ở thành phố Idlib
đã bị quân đội Syria chiếm đóng. Chồng và hai con của bà đã bị giết
trong vụ tấn công.
Một người đàn ông dạy cậu bé cách sử dụng súng phóng lựu đạn tại thành phố Idlib, miền Bắc Syria.
Một tay súng bắn tỉa ở chiến trường Aleppo, Syria.
Một tay súng nổi dậy trên đường phố Aleppo, Syria.
Một căn hộ bị phá hủy bởi xe tăng ở thành phố Aleppo, Syria.
Một dân thường Syria cố gắng thoát khỏi vùng xảy ra giao tranh sau khi bị một tay súng bắn tỉa bắn trọng thương.
Một phụ nữ bị thương bước ra từ bệnh viện Dar El Shifa ở thành phố Aleppo, Syria.
Máu và những dụng cụ y tế đã qua sử dụng vương vãi trên sàn ở cửa sau bệnh viện Dar El Shifa tại thành phố Aleppo, Syria.
Quân nổi dậy Syria trong một ngôi nhà ở ngoại ô thành phố Aleppo, Syria.
Mahmoud,
một thanh niên 21 tuổi đang nằm trong một bệnh viện dã chiến ở thành
phố Anadan, Syria hồi đầu tháng 8/2012. Trên người cậu có 3 vết đạn bắn.
Một
người đàn ông chiếu ánh sáng của cây đèn pin lên xác một người vừa mới
được đưa tới khu nghĩa địa ở thành phố Aleppo, Syria. Người đàn ông này
đã chết trong một cuộc giao tranh giữa quân đội và quân nổi dậy tại
Syria.
Người dân Syria đến nhận đồ ăn tại một bếp ăn từ thiện đặt trong trại tị nạn ở thị trấn Azaz, Syria.
Người
cha ôm thi thể đứa con trai ra khỏi bệnh viện Der El Shiffa ở thành phố
Aleppo, cậu bé đã chết dưới họng súng giao tranh giữa quân nổi dậy và
quân đội Syria.
Cậu bé Abdullah 10 tuổi bị bỏng nặng sau một cuộc không kích của quân đội Syria.
Không hợp đồng mua bán, cũng chẳng cần hóa đơn chứng từ hay
quảng cáo rầm rộ. Nhiều cửa hàng bán đồ cũ trên đường Phạm Văn Bạch
(phường 15, quận Tân Bình) được nhiều người biết đến như phiên chợ “mua
của người chán, bán cho người cần”.
Một cửa hàng bán đồ cũ "tập kết" hàng kín cửa nhà
Bên trong có khá nhiều đồ dùng thiết yếu
Hơn 10 năm trước, đường Phạm Văn Bạch nổi lên vài
điểm bán đồ cũ. Với tiêu chí “mua của người chán, bán cho người cần” nên
bất cứ ai, đặc là những người khó khăn về kinh tế khi đến với những cửa
hàng đồ cũ này sẽ tùy ý lựa chọn cho mình được những sản phẩm thiết yếu
nhất trong sinh hoạt hàng ngày mà giá cả rất hợp túi tiền.
Từ ti vi, tủ lạnh, quạt máy đến bàn ghế tủ quần áo,
xe đẩy, xe bánh mỳ, xong nồi ấm chén…đều có đủ. Cả những loại máy móc
như phocopy, máy may công nghiệp, mô tơ, máy bơm nước cũng có đủ.
Theo nhiều người buôn bán đồ cũ tại tuyến đường
này, ban đầu chỉ có vài người kinh doanh. Thời gian gần đây thì “nở rộ”,
đồ cũ được chuyển về chất đầy kho và tràn cả ra lề đường. Để có được
những mặt hàng phong phú “hút khách”, các chủ mua bán đồ cũ cần có “mạng
lưới” thông tin dầy đặc. Hễ nơi đâu có nhà chuyển đi, đến, các hàng
quán buôn bán ế ẩm muốn bán tháo đồ là phải có mặt ngay để “nhập hàng”.
Lực lượng cung cấp thông tin chủ yếu là những người mua bán ve chai.
Vừa tấp xe vào một cửa hàng chợ đồ cũ, người bán
hàng đã đon đả tiếp đón, kèm theo đó là lời giới thiệu sản phẩm nghe
“mát tai”: “Ở chỗ chị cái gì cũng có, hàng gần như mới 100% nhưng giá
cực mềm. Em muốn mở văn phòng, quán cà phê sân vườn hay quán ăn chị đều
cung cấp được hết. Cần máy in hay máy photo chị cũng có nguồn hàng rất
rẻ”.
Bàn ghế văn phòng được bày bán với giá "bèo"
Những chiếc ghế nhựa còn nguyên tem tại chợ đồ cũ
Qua tìm hiểu, lượng khách chủ yếu tìm đến chợ đồ cũ
này là công nhân và lao động nghèo. Anh Vũ Quang Phương (27 tuổi, quê
Bắc Giang, tạm trú phường 15, quận Tân Bình) chi sẽ: “Tụi em làm công
nhân, đi ở trọ nên chẳng muốn mua sắm gì có giá trị. Khi cần thì chạy ào
ra mua vào thứ cần cho sinh hoạt hàng ngày là được, giá cả cũng hợp lý.
Nhiều khi may mắn chộp được những thứ của nhà giàu bỏ ra thì mình dùng
ngon lành”.
Lý giải về sự hình thành của khu chợ đồ cũ này, ông
Tạ Quang Trúc (chủ một cửa hàng tại đây) cho biết; do khu vực này tập
trung dân từ nhiều tỉnh thành đến làm ăn nên kinh tế còn khó khăn. Cộng
với việc những nhà gốc ở thành phố giàu lên nhờ các dự án bất động sản
nên họ thay đổi đồ liên tục. “Chúng tôi buôn bản chủ yếu nhắm vào túi
tiền của người mua và nhu cầu tiện lợi của người bán. Nhiều khi họ dọn
nhà gọi mình đến bán rẻ hoặc bán ve chai, thấy đồ còn tốt nên tôi mang
về tích lũy, sửa sang lại chút rồi bán cho người khác” – Ông Trúc chia
sẻ.
Chợ đồ cũ hoạt động theo tiêu chí "mua của người chán, bán cho người cần"
Khi “ăn ra làm nên”, những cửa hàng kinh doanh đồ
cũ đang tự nâng cấp nguồn hàng bằng cách tìm đến các công ty, quán xá
cần giải thể để thanh lý hàng rồi bán lại cho những người cần mở tiệm,
mở văn phòng. Cũng theo ông Trúc, vào giai đoạn năm 2010 trở về trước
muốn tìm được một mối kiểu như trên thì coi như “trúng số” và phải trích
lại “hoa hồng” cho người báo tin. Tuy nhiên, 2 năm lại đây thì hàng này
vô số, đôi lúc không đủ tiền để đi mua, hàng đưa về chất kín mọi lối đi
trong nhà.
“Thời buổi này khá khó khăn, nên nhiều doanh nghiệp
nhỏ phá sản phải gọi mình đến bán nhằm vớt vát chút vốn. Dù mua được
hàng tốt, giá rẻ nhưng chúng tôi vẫn cảm thấy buồn khi chứng kiến cảnh
người chủ lầm lũi dọn dẹp trả mặt bằng. Hầu như ai cũng thua lỗ nặng,
thậm chí phá sản rơi vào cảnh nợ nần chồng chất” – Ông Trúc kể.
Sau lời của ông Trúc, chúng tôi đưa mắt quan sát,
quả nhiên khá nhiều loại đồ dù mang danh nghĩa là đồ cũ nhưng vẫn còn
chưa bóc tem, giá cả so với các cửa hàng chính thống luôn luôn thấp hơn
30%. Ghi nhận dọc tuyến đường Phạm Văn Bạch, hầu hết các cửa hàng đã
chất đầy đổ cũ. Dù không có tổ chức, hiệp hội nhưng mọi người kinh doanh
nơi đây đều tuân thủ một quy luật “bất thành văn” là: rẻ, bền và đẹp,
“mua của người chán, bán cho người cần”.