Thứ Sáu, 24 tháng 5, 2013

Những chú ý đơn giản giúp da trắng mịn

Chăm chút mỗi ngày sẽ giúp da bạn luôn rạng rỡ.

Rửa mặt 2 lần
Rửa mặt 2 lần

Trước khi ngủ phải rửa mặt sạch sẽ, khi rửa nên bôi kem tẩy trang lên mặt trước, sau đó dùng bông tẩy trang, sau đó mới dùng sữa rửa mặt và rửa sạch.

Mát-xa da mặt

Cố gắng lựa chọn loại sữa rửa mặt ít hương liệu, đầu tiên tạo sữa thành bọt, xoa đều lên mặt, sau đó dùng ngón giữa và ngón út ấn từ dưới lên trên, tiếp theo nhẹ nhang matsa theo thứ tự từ trong ra ngoài. Nếu da dầu sử dụng cọ mặt hiệu quả càng tốt. Mát-xa xong phải rửa lại mặt sạch sẽ. 

Ăn nhiều thực phẩm làm đẹp da

Thường ngày cần ăn nhiều thực phẩm dưỡng da làm đẹp da như thịt thỏ, chanh, bưởi, quả óc chó, vừng… những thực phẩm này giúp da mặt trắng mịn đồng thời có tác dụng phòng chống nếp nhăn.
 
Uống một cốc nước lọc mát trước khi ngủ
Uống một cốc nước lọc mát trước khi ngủ

Chuyên gia làm đẹp cho rằng, cốc nước này rất có ích cho da, bởi vì khi chúng ta ngủ, cốc nước quý báu này được tuần hoàn hấp thụ trong tế bào, làm cho da chúng ta ngày càng mềm mại, trơn mịn.

Trong phòng điều hòa uống nhiều nước

Mùa đông, trong không khí chứa lượng nước rất ít, khi làm việc trong phòng điều hòa da của chúng ta dễ bị khô, nứt hơn mùa thu rất nhiều. Mỗi tiếng uống 1 cốc nước sẽ giúp da đỡ bị khô nứt. Mùa hè vì trời nóng uống nhiều nước và không khí chứa lượng nước nhiều nhưng cũng phải uống đủ 1,5 -2 lít nước.

Ăn hoa quả buổi sáng

Học giả Nhật cho rằng, hoa quả buổi sáng là vàng, buổi trưa là bạc, buổi tối là đồng. Hoa quả giàu canbohydrate, nhiều nguyên tố vi lượng cần thiết cho cơ thể, đồng thời có vitamin, các acid hữu cơ khác như chất xơ, pectin có chức năng cải thiện tâm cơ, làm mềm huyết quản, tăng cường tiêu hóa, cải thiện táo bón và chữa trị cao huyết áp, cao cholesterol. 

Tắm bằng nước vỏ cam

Người có da khô nên ăn nhiều cam và không nên vứt bỏ vỏ cam, hãy đem phơi khô, khi đi tắm, cho vỏ cam vào trong túi vải màn, ngâm trong bồn tắm, dùng nước vỏ cam tắm có tác dụng làm đẹp da.
 
Sử dụng kem dưỡng da đúng đắn
Sử dụng kem dưỡng da đúng đắn
 
Trước khi bôi kem dưỡng da lên mặt dùng hai tay cọ xát vào nhai 10 lần để ấm lên và áp vào mặt làm nóng da mặt, sau đó bôi lên phần mặt. Chờ cho kem dưỡng được mặt hấp thụ hoàn toàn lại cọ xát thêm 10 lần nữa rồi nhẹ nhàng ấn áp vào má để nâng cao hấp thụ, da mặt của bạn sẽ đỏ hồng mạnh khỏe.

Những phản xạ báo hiệu cơ thể có bệnh

Nấc, “xì” hơi, ngáp… đều là những phản xạ tự nhiên của cơ thể đồng thời cũng là những dấu hiệu cảnh báo một số bệnh.

Nấc

Nếu nấc kèm theo ợ nóng, trào ngược axit, đau sưng, đại tiện phân màu đen vv thì nên nhanh chóng đến khoa tiêu hóa khám chữa trị. Nếu kèm theo triệu chứng về hệ thần kinh ví dụ như đi lại không vững, chướng ngại ngôn ngữ nên cẩn thận gây ra các bệnh mạch máu não.

Để tránh nấc, thường ngày khi ăn cơm nên hạn chế nói chuyện, không nên ăn quá nhanh, dùng đồ quá lạnh, ít uống soda. Khi nấc nên uống mấy ngụm nước ấm, nuốt chậm đồng thời làm động tác cong eo 90 độ mấy lần, như thế có thể giảm nhẹ.

“Xì” hơi

Chất xơ và các thức ăn không dễ phân giải, tiêu hóa bị đại tràng “ăn” hết, lúc đó sẽ sinh hơi và việc tìm lối thoát là bình thường.

Tuy nhiên, nếu “xì hơi” nhiều quá, nặng mùi, chướng bụng thì đó chính là dấu hiệu bất thường, cần kiểm tra hậu môn, trực tràng xem có bệnh gì hay không. Người hay “xì” hơi thường ngày nên ít ăn các loại đỗ, chuối, nho khô…, nên lựa chọn chế phẩm sữa ít đường đồng thời giảm bớt dung nạp thực phẩm có chất xơ cao. Khi ăn phải nhai kỹ nuốt chậm, vận động nhiều.

Ngáp
 Những phản xạ báo hiệu cơ thể có bệnh
Ngáp là hô hấp sâu của phản xạ điều kiện cơ thể, quá mệt mỏi, thắt lưng quá chật, lo lắng, trong phòng thông gió không tốt đều gây ra ngáp.

Nghiên cứu của Mỹ phát hiện, ngáp giúp đại não của chúng ta được thư giãn, bình tĩnh hơn, sức tập trung càng tập trung hơn.Vì vậy, người hay lao động đầu óc nên chủ động ngáp, tạo ra hiệu quả “nâng cao tinh thần”.

Nếu ngáp quá thường xuyên, quá nhiều hãy chú ý vì có thể thiếu ngủ, sử dụng não quá nhiều, tốt nhất nên ăn nhiều thực phẩm chứa kẽm để lấy lại tinh thần. 

Ngứa

Nếu là bệnh về da như eczema, bệnh vẩy nến, không nên gãi ngứa hoặc tùy tiện dùng thuốc, cần kịp thời đến bệnh viện chữa trị. Đối với ngứa bình thường do da khô gây ra, nên giảm bớt số lần tắm và uống nhiều nước. 

Phụ nữ sống lâu hơn nhờ hệ miễn dịch chậm lão hóa

Các nhà nghiên cứu Nhật Bản cho biết khả năng miễn dịch của phụ nữ lão hóa chậm hơn và điều này có thể góp phần giúp cho phụ nữ sống lâu hơn nam giới.

Phụ nữ sống lâu hơn nhờ hệ miễn dịch chậm lão hóa

 
 
Giáo sư Katsuiku Hirokawa đến từ Phòng thí nghiệm mở Đại học Y và Nha khoa Tokyo cho biết nhóm nghiên cứu đã phân tích mẫu máu của các tình nguyện viên từ 20-90 tuổi thuộc cả hai giới với thể trạng khỏe mạnh ở Nhật Bản.

Họ phát hiện ra rằng tổng số tế bào bạch cầu ở mỗi người giảm đi theo tuổi tác. Số lượng bạch cầu trung tính (tế bào bạch cầu phổ biến nhất) giảm đi ở cả hai giới, trong khi các tế bào bạch huyết (một loại tế bào bạch cầu có trong hệ miễn dịch của động vật có xương sống) lại giảm ở nam giới và tăng ở nữ giới.

Nghiên cứu cho thấy rằng cũng có sự suy giảm hồng cầu theo tuổi tác ở nam giới nhưng điều này lại không xuất hiện ở nữ giới.

Trong một tuyên bố, GS Hirokawa cho biết: “Vì nhiều lý do nên quá trình lão hóa ở nam giới và nữ giới có sự khác biệt. Nữ giới có nhiều estrogen hơn nam giới và dường như chúng có tác dụng bảo vệ họ tránh khỏi bệnh tim mạch cho đến thời kỳ mãn kinh. Hoóc-môn giới tính cũng ảnh hưởng tới hệ miễn dịch, đặc biệt là các nhóm nhất định của tế bào bạch huyết. Vì độ tuổi của mọi người khác nhau nên các thông số miễn dịch của một người có thể được sử dụng để cung cấp một dấu hiệu về tuổi sinh học thực sự của họ”.

Các phát hiện này được công bố trên tạp chí Immunity & Ageing.

Họa sĩ Thành Chương: Tôi sẽ hiến tặng Việt phủ

Câu chuyện về Việt phủ Thành Chương luôn luôn là một câu chuyện hấp dẫn ngay từ khi họa sỹ Thành Chương đặt viên gạch đầu tiên trên vùng đồi trọc.

Có một câu hỏi đã đặt ra từ lâu nay với những người quan tâm đến Việt phủ : Sau Thành Chương ai sẽ là người tiếp tục gìn giữ và phát triển địa chỉ văn hóa này? Cuộc trò chuyện với họa sỹ Thành Chương có thể hé lộ một phần câu trả lời đó.
Vợ chồng họa sĩ Thành Chương
Vợ chồng họa sĩ Thành Chương
Tôi không bao giờ ghi lại những chi phí bỏ ra, chỉ biết nó rất nhiều
Cho đến bây giờ, Việt phủ Thành Chương đã xây dựng được 13 năm. Đó là một quãng đường dài! Với ông, Việt phủ đã hoàn thiện chưa? Hay ông còn có ý định tiếp tục hoàn thiện nó thêm nữa, và nếu cần phải làm thêm thì ông sẽ làm những gì?
Thật ra mà nói, Việt phủ đã xây dựng xong từ năm 2003 và sau đó, vào năm 2004, Việt phủ đã vinh hạnh được đón tiếp phái đoàn Hoàng gia Thụy Điển. Nhưng Việt phủ, với tôi mà nói, là một tác phẩm đặc biệt, một tác phẩm của cuộc đời. Nó không phải là bức tranh sơn dầu chỉ vẽ xong, ký tên rồi đóng khung là xong. Đó là một công trình sắp đặt lớn. Nên lúc nào tôi cũng trong trạng thái phải tìm cách bổ sung nó, hoàn thiện nó. Vì thế, nó như một dòng chảy, mỗi phút, mỗi giây lại có thêm những cái mới.
Việt phủ Thành Chương bây giờ là một không gian văn hóa lớn. Nhưng người ta còn nói đến nó như một khu rừng “nguyên sinh” với những tán cây cổ thụ sum suê. Thưa ông, có bao nhiêu cái cây cổ thụ trong Việt phủ ? Và con đường mà những cái cây ấy bước vào Việt phủ là một con đường như thế nào?
Tôi không thể trả lời câu hỏi này vì tôi không nhớ xuể có bao nhiêu cây được trồng trong Việt phủ. Nhưng số cây đã chết cũng lên đến hơn 100. Khi mới bắt đầu xây dựng Việt phủ, tôi rất lãng mạn. Tôi nghĩ về một dòng suối, một hồ nước và rủ bóng bên đó là một hàng liễu. Và chính tay tôi đã đưa cả trăm cây liễu lớn về đấy.
Khi biết tôi muốn tìm những cây liễu đại thụ để đưa về Việt phủ, bạn bè đã giúp tôi rất nhiều, thấy ở đâu có cũng về nói cho tôi. Nhờ đó mà khắp các tỉnh lân cận Hà Nội, nơi nào có những cây liễu đẹp nhất, tôi đều đã đưa về. Những cây liễu đó tôi đều phải dùng cần cẩu mới đưa về được. Hết sức kỳ công!
Khu vườn của Việt phủ có thể gọi là một khu rừng. Một khu rừng với không gian văn hóa hiếm có. Với chỉ riêng cây cối trồng trong Việt phủ, với việc vận chuyển và chăm sóc kỳ công như thế, ông đã tốn bao nhiêu tiền vào đó? Và ông đã có ý tưởng gì khi tạo ra khu rừng đó?
Mọi người đều biết là với việc xây dựng Việt phủ, tôi không tính toán tiền nong, không so đo chuyện lỗ lãi. Tôi không bao giờ ghi lại những chi phí bỏ ra, chỉ biết nó rất nhiều, rất nhiều. Duy có một lần tôi đã thử ghi lại chi phí trong một khoảng thời gian ngắn, nhưng sau đó thì tự tôi thấy sợ. Tự tôi nhận ra nếu cứ ghi lại, cứ tính toán thế này, cứ nhìn vào lượng tiền hàng ngày đổ vào đó tôi sẽ chẳng bao giờ dám tiếp tục xây dựng và hoàn thành Việt phủ nữa.
Tôi không dám gọi là khu rừng mà chỉ coi đó là một khu vườn đặc biệt. Khi bắt tay vào tạo dựng lên khu vườn đó, tôi suy nghĩ rất nhiều về nó. Tôi phải tự hỏi mình: ý nghĩa của khu vườn là gì, tinh thần của khu vườn là gì? Phải làm gì để nó đúng là một khu vườn Việt, chứ không bị nhầm lẫn với bất cứ khu vườn Pháp, vườn Ý, vườn Trung Quốc, vườn Nhật Bản nào đó.
Tôi đã tìm ra được tinh thần cốt lõi trong khu vườn của người Việt, cũng là tinh thần của văn hóa người Việt, chính là tinh thần dân gian. Có những loại cây trong khu vườn ở Việt phủ mang đầy màu sắc tâm linh như bốn loại cây Sanh – Si – Đa – Đề, hay những cây mang hình ảnh của làng quê Việt Nam như cây gạo, cây xoan, cây bàng, cây đại. Những cây thông, những giàn nho, nếu xuất hiện trong không gian đó sẽ vô cùng chơ vơ, lạc lõng.
Chính từ tinh thần dân gian đó, tôi đã tạo ra khu vườn Việt phủ Thành Chương – một khu vườn Việt thực sự. Và tôi đã chọn lọc từng cái cây với tinh thần đó, để cho nó phát triển tự nhiên ở Việt phủ. Có những cái cây đến giờ này đã trở thành một phần hồn cốt của Việt phủ. Không ai có thể hình dung khu vườn Việt phủ bây giờ trước kia chỉ là một triền đồi trọc. Nhiều người bạn của tôi vẫn đùa: “Nhìn qua cứ tưởng rừng Cúc Phương, hóa ra đây là rừng Cúc Chương” - tôi hạnh phúc và thật lòng thì có cả một chút tự hào vì câu nói đùa đó.
Tôi đã làm công trình này vì tình yêu văn hóa Việt
Có bao giờ ông ngồi một mình trong Việt phủ, ngắm nhìn những cái cây, những tảng đá, những ngôi nhà và tất cả những gì trong Việt phủ rồi bất ngờ với chính những gì mình làm nên, vì với sức lực và tiền của của một con người thì điều đó là phi thường. Có bao giờ ông nghi ngờ sự phi thường đó, đến mức phải cấu chân cấu tay xem Việt phủ là thật hay mơ?
Cấu chân cấu tay thì rất nhiều lần. Không biết bao lần ngồi cùng vợ ở một góc nào đó trong vườn, tôi đã tự hỏi: Bằng cách nào mà mình đã làm được tất cả những điều này? Vì khi tôi đến, đó là một mảnh đất bìa rừng, đất lưu không, chẳng có bất cứ cái gì cả.
Đôi khi tôi nghĩ có lẽ phải có một cái gì ngoài cái năng lực của con người, một cái gì đó rất tâm linh đã giúp tôi làm được điều đó. Chính bạn bè tôi nhiều người cũng nói không có Trời giúp, tôi chẳng thể tạo ra được công trình này, như nhà văn Nguyễn Huy Thiệp nói: đây có lẽ là thiên duyên.
Có bao giờ ông giật mình vì số tiền ông đã đổ vào đó? Con số đó có lẽ rất khủng khiếp? Có bao giờ nó làm ông hoảng sợ?
Lúc làm thì không, đang máu mà (cười). Nhưng bây giờ thì đôi lúc có đấy. Tôi có thể nói với anh một điều rất thật lòng: mỗi khi nhìn vào cuộc sống gia đình, nhìn vợ và các con nhỏ chưa được bằng người nọ người kia, tôi rất day dứt. Vì đáng ra với điều kiện của mình, tôi thừa sức để lo cho vợ con một cuộc sống tốt hơn như thế. Nhưng tôi đã quá đắm đuối vào công trình của mình, để phần thiệt thòi cho vợ con gánh lấy.
Có những người nói: Tiền bạc của cả cuộc đời Thành Chương tích cóp được đều đổ vào Việt phủ!
Đúng là đã hết sạch. Nhưng không phải để cho mình nổi tiếng, vì khi chưa có Việt phủ, tôi cũng nổi tiếng lắm rồi, mà cũng không phải với mục đích làm kinh tế. Thực sự, tôi đã làm công trình này vì tình yêu văn hóa Việt. Tôi đã dồn hết cuộc đời mình vào đó: mọi thứ tôi có, từ tâm trí, thời gian, sức lực, tiền bạc với hy vọng bảo tồn, tôn vinh các giá trị văn hóa cha ông.
Giai đoạn đầu xây dựng Việt phủ, chưa thấy cái gì mà chỉ thấy những nguy cơ đe dọa về tài chính, có ai trong gia đình, bạn bè từng ngăn cản ông? Và có lúc nào ông cảm thấy mình nên dừng lại?
Tôi là người đã đam mê thì gần như bất chấp tất cả mọi thứ. Trong chuyện này, chính vợ tôi là người đã nhắc nhở tôi – vì cô ấy hiểu điều đó sẽ ảnh hưởng trực tiếp đến cuộc sống gia đình. Sự nhắc nhở đôi lúc khiến tôi băn khoăn, suy nghĩ nhưng cuối cùng niềm đam mê và tình yêu đã cuốn tôi đi. Mỗi khi nhìn Việt phủ hôm nay, tôi luôn nhớ một điều: sự hy sinh của gia đình với tôi, với công trình của tôi là rất lớn. Đó là cái giá tôi và gia đình tôi phải trả, không ai ép, nhưng tôi đã làm.
Cái tôi làm không đem lại lợi nhuận kinh tế về cho gia đình; cái nổi tiếng, nói thật với anh cũng không thể đem ra ăn được. Nhưng giá trị thật sự của Việt phủ, đến hôm nay chính là cái tôi có được. Nhưng để giá trị đó được công nhận, bản thân tôi và vợ con tôi đã phải hi sinh rất lớn cho nó.
Nếu ngày mai anh phải vẽ  minh họa cho báo để kiếm từng đồng bạc lẻ, anh có ân hận vì mình đã dành mọi thứ mình có cho Việt phủ: thời gian, tiền của, sức lực và đôi khi là cả tình cảm, hạnh phúc đang có?
Có những khoảnh khắc tôi đã ân hận khi nghĩ đến vợ con, vì sợ cái ý nghĩ vợ con tôi sẽ khổ. Tôi không sợ cái ngày mình phải ra đường kiếm ăn, vì tôi đã từng trải qua những ngày như thế. Nếu có một ngày Thành Chương phải ra đường vá xe hay ngồi vẽ chân dung kiếm vài chục nghìn lẻ, tôi nghĩ cũng không là gì. Nhưng tôi chẳng thể đành lòng nếu vợ con mình như thế. Ý nghĩ đó vô cùng đau đớn. Tôi lại nói lại một lần nữa: đó là sự hy sinh của vợ con tôi, là sự thiệt thòi của họ.
Khi tôi làm Việt phủ, cái tôi nghĩ là cho 100 năm sau
Việt phủ Thành Chương đã tồn tại suốt 13 năm qua. Có thể nói trong chặng đường 13 năm đấy, ông đã tạo nên một vùng văn hóa, tạo nên một vùng thiên nhiên, một vùng bí ẩn về ý chí, khát vọng phi thường của con người. Có thể giờ đây, đôi khi ông phải đối mặt với tiếc nuối, với nỗi buồn, với sự lo lắng, có thể vợ con ông đôi khi đưa ông trở về hiện thực nào đó trong một xã hội mà không phải lúc nào người ta cũng hướng về một giá trị tinh thần nào đó,  một xã hội mà đến bây giờ người ta vẫn có thể đặt ra những vấn đề này, vấn đề kia với những lý do hết sức vô lý  như chúng ta đã biết, nhưng đoạn đường đó là đoạn đường chưa phải “khủng khiếp”.
Đoạn đường từ bây giờ đến sau này mới là “khủng khiếp”, đoạn đường mà Thành Chương phải tự trả lời câu hỏi: Thành Chương sẽ tiếp tục làm gì và làm như thế nào với Việt phủ? Sau này, khi Thành Chương già nua đi rồi, việc bảo tồn nó sẽ thế nào? Việt phủ không phải là mây trời mà thả nó bay đi, không phải là nước sông mà thả xuống nó trôi đi, mà nó hiện diện ở đây, phải tu bổ, phải chăm sóc, phải phát triển. Ông đã đi qua 13 năm, hãy nghĩ về 13 năm tới. Vậy ông đã nghĩ gì về 13 năm tới?
Khi tôi làm Việt phủ, tôi đã không nghĩ đến 20 năm sau, 30 năm sau sẽ như thế nào. Cái tôi nghĩ là cho 100 năm sau. Tôi nghĩ rằng, đất nước mình với những di sản mà cha ông để lại có quá nhiều điều đặc biệt, nhưng cái còn lại thì ít ỏi: thiên nhiên tàn phá, chiến tranh liên miên, ý thức con người đã hủy hoại nó qua từng giai đoạn. Ngay giờ phút này đây, chúng ta vẫn đang phải chứng kiến những điều đó.
Vì vậy, cái lo lắng của tôi cho việc bảo tồn nó, gìn giữ nó, phát triển nó là sự lo lắng cho cả trăm năm sau. Đó là nỗi lo lớn của tôi, chứ không phải nỗi lo sẽ làm gì để duy trì nó. Trong giai đoạn vừa qua, có những chuyện xảy ra khiến tôi rất buồn. Vì tôi đang nghĩ đến những điều lớn lao, với trách nhiệm của một công dân, của một nghệ sĩ với dân tộc, nhưng lại có những chuyện như con kiến nó đốt ở dưới chân.
5 năm trước tôi đã hỏi ông một câu hỏi tương tự. Để nói một điều, sự quan tâm, lo lắng giữ gìn văn hóa Việt của Thành Chương không chỉ là nỗi lo của riêng Thành Chương, mà còn là nỗi lo của những người ý thức đúng về sự quan trọng của văn hóa dân tộc. 20 năm nữa, 30 năm nữa, hoặc 50 năm nữa, có thể người Việt sẽ tỉnh thức và nhận ra rằng những thứ giản dị như mái đình, như những bậc đá…là những thứ mà trăm năm qua, nghìn năm qua người Việt đã làm ra nó. Đó là những vẻ đẹp của đất nước. Và những vẻ đẹp đó đang biến mất.
Tôi chắc chắn nếu bây giờ rà soát tài sản trong mỗi ngôi nhà ở mỗi làng quê thì sẽ hầu như chỉ thấy ti vi, tủ lạnh, xe máy, đồ điện tử…mà thôi. Có lúc tôi nghĩ rằng, nếu bây giờ ta bọc giấu Việt phủ đi và một ngày của 50 năm sau chúng ta  mới mở nó ra, người Việt sẽ bàng hoàng nhận ra đó là một viên ngọc. Đây không phải là một lời nói quá. Những người bình tĩnh nhất sẽ nhìn thấy điều đó. Vậy tôi muốn hỏi ông, với một viên ngọc như thế, ông sẽ chuyển giao cho ai? 
Con cái ông lớn lên và có thể kế thừa những gì ông để lại. Nhưng cũng có thể chúng lớn lên và niềm đam mê của chúng là ở nơi khác, khả năng của chúng ở việc khác, chứ không phải ở những việc như ông đang làm cho Việt phủ. Chúng sẽ nói: con yêu cha, con kính trọng những việc cha mẹ đã làm, nhưng chúng con không thể thay cha mẹ làm được những việc đó. Vậy điều gì sẽ xảy ra, ông sẽ làm gì?Ông sẽ chọn người nào để kế thừa và gìn giữ công trình của mình?
Tôi đã suy nghĩ về điều này nhiều năm nay. Tất cả những lo lắng của mọi người, tôi cũng đã đều nghĩ tới. Cái gọi là giá trị của Việt phủ là những giá trị bất biến, trường tồn cùng đất nước. Tôi đã đẻ nó ra, nhưng nếu có một cơ quan, một tổ chức nào đó có thể giữ gìn được nó, phát triển nó, tôi sẵn sàng hiến tặng nó. Để họ có thể tiếp tục câu chuyện mà tôi đã bắt đầu.
Tôi nghĩ mình như đang trong cuộc chạy tiếp sức
Khi ông nói muốn hiến Việt phủ cho một cơ quan, một tổ chức, trong lòng tôi dấy lên nỗi lo lắng. Những di sản được xác lập trên văn bản pháp luật của quốc gia như các di tích lịch sử, di tích văn hóa, rất buồn là lại đang bị mai một dần, mất mát dần dưới bàn tay quản lý văn hóa của các cơ quan, tổ chức Nhà nước như chuyện mới nhất là Chùa Một Cột. Tôi thực sự lo lắng cho số phận Việt phủ mai sau.
Thật ra mà nói, tôi hiểu rằng tôi đã sinh ra một đứa con và tôi biết rằng tôi phải nuôi nấng và chăm sóc nó. Nhưng tôi không sống mãi mãi để nuôi nó được. Vậy thì sẽ đến lúc tôi phải tự giải đáp câu hỏi ai sẽ là người tiếp tục nuôi nó. Sòng phẳng và thành thật mà nói thì nếu chúng ta ở một đất nước mà sự quan tâm, bảo vệ, gìn giữ văn hóa nó có hiệu quả, thì sẽ chẳng khó để tìm ra người có thể thay tôi chăm sóc “đứa con” của mình.
Nhưng cách quản lý yếu kém của chúng ta, thể hiện qua rất nhiều câu chuyện, mà gần đây nhất là câu chuyện về chùa Một Cột đã đang phá hỏng rất nhiều di sản. Vì thế khi bắt đầu nghĩ đến việc hiến tặng Việt phủ, tôi đã phải nghĩ đến một bài toán: Nhà nước có đủ năng lực, có đủ tình yêu, có đủ trình độ để quản lý nó hay không?
Tôi đã dốc hết tất cả những gì mình có vào đó, để có được Việt phủ như hôm nay, còn việc nuôi dưỡng nó, giữ gìn nó tồn tại, sẽ là một giai đoạn khác. Có thể tôi còn đủ sức trong một giai đoạn nào đó, nhưng tôi biết quãng thời gian đó sẽ không dài. Việc tìm người tiếp nhận nó, thay thế vai trò của tôi là điều đương nhiên.
Nhưng tôi tin không chỉ mình tôi mới có tâm huyết này. Tôi tin xã hội này còn rất nhiều người có tâm huyết đó. Tôi nghĩ mình như đang trong cuộc chạy tiếp sức. Tôi đã hoàn thành giai đoạn đầu và đang tìm kiếm người tiếp tục cuộc chạy đó.
Khi Thành Chương xây dựng Việt phủ, trên giấy tờ, về giá trị vật chất, nó là công trình của riêng cá nhân Thành Chương, nhưng trên ý nghĩa tinh thần, nó là của cả cộng đồng. Ở những nước như Pháp, như Na Uy, Ai Len…nhiều bảo tàng tư nhân đã được Nhà nước hóa sau khi họ qua đời. Những người chủ của những bảo tàng đó là những người yêu văn hóa. Trước khi họ mất, họ đã chuyển giao công trình gửi gắm không ít tình yêu trong đó cho Nhà nước và nó đã được bảo tồn và tiếp tục tồn tại một cách hãnh diện.
Tôi biết có những bảo tàng người xây dựng nên nó đã được tạc tượng để trong khuôn viên bảo tàng. Bởi vì đó không phải là chuyện của một cá nhân nữa. Với những đất nước đó, tất cả những gì đang hiện hữu trong bảo tàng kia, đó là của dân tộc anh ta, của loài người trong lịch sử dài vô tận của mình. Như Việt phủ, với những ngôi nhà, cái cầu đá, con voi đá, những cổ vật đó, không gian đó…là  của dân tộc này. Và Thành Chương là người ý thức được nó, yêu nó, tạo dựng nó, bảo vệ nó bằng mồ hôi, nước mắt và tiền của của mình... Tôi nghĩ rằng chỉ khi các cơ quan nhà nước hiểu ra thấu đáo cái ý nghĩa của văn hóa, cái chứa đựng, cái còn lại của con người ta 50 năm nữa, 100 năm, 200 năm nữa là cái gì thì họ mới có thể giữ gìn được văn hóa.
Tôi hình dung trong 20 – 30 năm nữa, Thành Chương là người vẫn có thể cai quản Việt phủ. Nhưng sau đó, Thành Chương sẽ phải tìm người kế tục sự nghiệp của mình. Trong lúc chờ đợi các cơ quan quản lý văn hóa của nhà nước “thức tỉnh”, cá nhân Thành Chương sẽ chọn cách nào, nếu con cháu mình không có khả năng làm được việc đó – bảo quản một tài sản văn hóa.
Ở một số quốc gia mà tôi biết, khi một bảo tàng tư nhân đã được chính phủ công nhận, thì dù đó là tài sản của anh ta, nhưng nó được chính phủ bảo vệ. Ngay cả chính anh ta cũng không được phép có những hành động làm tổn thương nó. Anh không được tùy tiện bán đi những món đồ cổ, không được tùy tiện phá đi từng cái cây, không được tùy tiện làm hỏng tính nguyên bản của nó. Ở Việt Nam,  Thành Chương có thể giữ nó cho riêng mình, có thể di chúc lại cho con cháu, có thể bán từng món đồ cổ đi lấy tiền, nhưng một người có tâm với văn hóa sẽ lựa chọn cách giải quyết nào?  
Cách ứng xử của các quốc gia như bạn vừa nói – theo tôi đó là văn hóa cao cấp. Đó là cách lựa chọn đúng nhất để bảo vệ di sản. Nhưng ở nước mình, sự quan tâm đến di sản, văn hóa chưa đạt được đến mức đó. Cách bảo vệ máy móc của chúng ta hoặc làm hỏng nó, hoặc dẫn đến những bi kịch như câu chuyện làng cổ Đường Lâm.
Sự lựa chọn của tôi là sẽ hiến tặng Việt phủ, trong một thời điểm phù hợp. Dĩ nhiên đó sẽ là một sự hiến tặng có điều kiện. Người được tôi hiến tặng Việt phủ sẽ phải là người đáp ứng đủ những điều kiện do tôi đề ra, là người mà tôi tin tưởng sẽ tiếp tục giữ gìn, bảo vệ Việt phủ.
Anh đã bàn bạc chuyện đó với người đồng sở hữu - vợ anh về ý định này chưa?
Trong gia đình tôi, vợ chồng trong mọi lĩnh vực đều là một, nhất là trong một quyết định lớn lao như thế này. Nhiều người sẽ nghĩ tôi mới là người quyết định việc này nhưng thực ra ý tưởng đó bắt đầu từ vợ tôi và chúng tôi đã thống nhất với nhau về điều đó. Vợ chồng chúng tôi muốn nghĩ đến những việc lớn hơn, bỏ qua những tính toán về kinh tế.
Nếu là người có thể cam kết giữ gìn Việt phủ, thì tôi không ngần ngại hiến tặng
Dĩ nhiên nếu không nghĩ đến những điều lớn lao, Thành Chương đã không nghĩ đến việc hiến tặng vì gia đình anh hoàn toàn có quyền sở hữu nó, sử dụng nó theo ý mình. Nhưng cái cách mà anh chọn là hiến tặng. Vậy anh dự định điều đó sẽ xảy ra như thế nào? Vào quãng thời gian nào và anh sẽ hiến tặng như thế nào? Và nếu như một cơ quản quản lý nào đó nhận và một cá nhân nào đó cùng muốn tiếp nhận, nhưng khi xem xét hồ sơ, nhưng cá nhân đó có tâm hơn, có năng lực hơn, ông sẽ chọn hồ sơ nào?
Cái này phải đi vào cụ thể. Chính vì cái mục đích cuối cùng là bảo vệ văn hóa. Nhưng nếu như cá nhân đó có năng lực hơn nhà nước, tôi sẵn sàng chọn cá nhân. Và đến một giai đoạn nào đó, khi cá nhân đó không còn đủ sức nữa, họ sẽ giống như tôi, tìm người thay thế để quản lý nó.
Nếu một nhà đầu tư nước ngoài, nếu một người nước ngoài yêu văn hóa Việt muốn bảo vệ tài sản chung của con người gửi hồ sơ cho ông, cam kết với ông, và có đầy đủ điều kiện và sức lực bảo vệ Việt phủ, ông có sẵn sàng chấp nhận?
Cái đó còn phải xem luật pháp Nhà nước Việt Nam có cho phép không. Nhưng nếu nhìn từ góc độ cá nhân, thì dù là cơ quan nhà nước, dù là người Việt, Việt kiều, người nước ngoài, bất kể tổ chức nào, bất kể là ai, nếu là người có thể cam kết giữ gìn Việt phủ, thì tôi không ngần ngại hiến tặng nó. Vì mục đích cuối cùng của chúng ta là bảo tồn và giữ gìn nó.
Con đường xây Việt phủ Thành Chương là con đường bảo tồn, lưu giữ và làm lan tỏa vẻ đẹp truyền thống Việt. Nó sẽ tồn tại rất lâu nữa, phục vụ những thế hệ sau này. Nhìn vào các quy chiếu về những giá trị văn hóa, di sản của các nước trên thế giới so với chúng ta, tôi càng khẳng định rằng càng ngày Việt phủ Thành Chương càng thêm giá trị, thêm ý nghĩa trong đời sống văn hóa của đất nước.
Bây giờ chỉ còn một điều mà chúng ta đợi chờ: trong tương lai, một người hoặc một tổ chức bước đến, với tình yêu những di sản văn hóa truyền thống, chấp nhận dâng hiến trí lực của họ bảo vệ Việt phủ. Người đó có thể là bất cứ ai, bất cứ tổ chức nào miễn là có đủ hiểu biết văn hóa, đủ điều kiện, đủ trình độ làm việc này. Nếu người đó là người nước ngoài, chúng ta cũng sẵn sàng đón nhận, mang ơn họ vì những việc họ làm.
Cuối cùng tôi nghĩ rằng con đường của phủ Thành Chương sẽ giá trị hơn rất nhiều lần sau câu chuyện này. Việc chúng ta lưu giữ như thế nào, đó là một câu hỏi không dễ dàng nhưng chúng ta vẫn còn thời gian để tìm ra nó. Xin cám ơn cuộc trò chuyện của ông.
Chị Ngô Hương, vợ họa sĩ Thành Chương: Lúc nào tôi cũng lo lắng
Chị Ngô Hương, vợ họa sĩ Thành Chương: Lúc nào tôi cũng lo lắng
Tôi là người thực tế, tôi luôn nhìn cái ngày hôm nay với cái hậu quả và với tầm nhìn của 10 năm sau, 20 năm sau, 30 năm sau, luôn luôn đau đáu.
Có 2 cách yêu: người sáng tạo lên thể hiện đam mê bằng cách chăm chút, dành mọi tâm huyết, thời gian để làm cho nó trở nên đẹp đẽ.  Anh Thành Chương đam mê Việt phủ theo cách đó. Còn tôi, tôi là người đam mê theo cách thứ hai: nó như đứa con gái của mình, mình muốn gả cho nó vào chỗ tử tế, xứng đáng. Lúc nào tôi cũng lo lắng, luôn lo lắng. Và thế là có nhiều đêm mất ngủ.
Tôi luôn nghĩ rằng chồng tôi dựng lên Việt phủ theo lối không bình thường, làm những việc dị thường, thì có lẽ con đường đi của nó cũng sẽ không bình thường, số phận cũng sẽ không thể thông thường. Ngay từ giờ, tôi đã nghĩ đến việc chuyển giao nó cho thế hệ sau: muốn Việt phủ phát triển lên nữa, thì chúng ta phải làm gì? Vì chúng tôi đã tạo ra nó, nếu không nghĩ đến việc giữ gìn nó, như vậy sẽ là có lỗi.

Ngân hàng, doanh nghiệp tranh nhau “vét sạch” 1 tấn vàng đấu thầu

Phiên đấu thầu vàng lần thứ 22 sáng nay của Ngân hàng Nhà nước đã được các ngân hàng và doanh nghiệp vàng tranh nhau “vét sạch” 26.000 lượng vàng chào bán, tương đương 1 tấn vàng quy chuẩn. Đơn vị mua nhiều nhất là 10.000 lượng và mua ít nhất là 1.000 lượng.

Thêm 1 tấn vàng đấu thầu bán hết phiên sáng nay (ảnh minh họa).
Thêm 1 tấn vàng đấu thầu bán hết phiên sáng nay (ảnh minh họa).
Sáng nay 24/5, Ngân hàng Nhà nước tổ chức phiên đấu thầu vàng lần thứ 22 với khối lượng chào bán 26.000 lượng vàng.
Phiên đấu thầu sáng nay có 18 doanh nghiệp, tổ chức tín dụng đã thiết lập quan hệ giao dịch mua, bán vàng miếng với Ngân hàng Nhà nước tham gia.
Mức sàn Ngân hàng Nhà nước đưa ra cho các đơn vị tham gia phiên đấu thầy là 40,5 triệu đồng, cao hơn mức giá tham chiếu để tính giá trị đặt cọc cho phiên này 170.000 đồng/lượng. Trên thị trường, cùng thời điểm Ngân hàng Nhà nước tổ chức phiên đấu thầu, giá vàng SJC tại Hà Nội giao dịch ở mức 40,48 triệu đồng/lượng (mua vào) - 40,88 triệu đồng/lượng (bán ra).
Như vậy, so với mức giá mà doanh nghiệp thu mua của người dân, mức giá sàn phiên sáng nay rẻ hơn 20.000 đồng/lượng và rẻ hơn tới 380.000 đồng/lượng so với giá doanh nghiệp vàng bán ra.
Có lẽ do mức giá sàn mà Ngân hàng Nhà nước đưa ra hấp dẫn nên phiên đấu thầu vàng thứ 22 này cũng đã được các ngân hàng và doanh nghiệp vàng “vét sạch” 26.000 lượng vàng chào thầu.
Thông tin từ cuộc đấu thầu cho biết, phiên sáng nay, giới ngân hàng tranh mua nhiều hơn, bởi thời điểm tất toán tài khoản vàng cho khách hàng đang đến gần.
Kết quả công bố phiên đấu thầu sáng nay cho thấy, các đơn vị trúng thầu với mức giá thấp nhất là 40,69 triệu đồng/lượng và giá cao nhất là 40,76 triệu đồng/lượng. Đơn vị mua nhiều nhất là 10.000 lượng và mua ít nhất là 1.000 lượng.
Đây là phiên thứ 3 liên tiếp gần đây, Ngân hàng Nhà nước không còn dư vàng trong phiên đấu thầu.
Như vậy, tính từ cuối tháng 3/2013 đến nay, Ngân hàng Nhà nước đã tổ chức 22 phiên đấu thầu bán vàng miếng với tổng khối lượng trúng thầu là 554.600 lượng.
Dù đã có một khối lượng vàng “khủng” được cung ứng ra thị trường thông qua các phiên đấu thầu nhưng giá vàng miếng trong nước vẫn cao hơn giá vàng thế giới quy đổi gần 6 triệu đồng/lượng.

Thầy cô nấu cơm phục vụ học trò ôn thi tốt nghiệp

Kỳ thi tốt nghiệp THPT sắp cận kề, trong khi các em học sinh gắng sức ôn thi thì các thầy cô lại chung tay nấu bữa cơm trưa cho học trò. Cả những cựu học sinh cũng trở về trường cũ cùng thầy cô chuẩn bị bữa cơm trưa cho đàn em.
 >>  Kỳ thi tốt nghiệp THPT và những nỗi âu lo

Còn hơn tuần nữa là kỳ thi tốt nghiệp THPT diễn ra, đây là kỳ thi quan trọng đánh dấu thành quả suốt quá trình 12 năm đèn sách của các bạn học sinh (HS) lớp 12. Áp lực học tập thi cử là vậy nhưng học trò lớp 12 ở nhiều trường phổ thông thuộc đồng bằng sông Cửu Long thấy rất ấm lòng trước sự quan tâm của thầy cô trong thời gian ôn tập chuẩn bị cho kỳ thi sắp tới.
 
Học ôn cho kỳ thi tốt nghiệp THPT sắp tới
Học ôn cho kỳ thi tốt nghiệp THPT sắp tới.
Mỗi bữa cơm nghĩa tình mà thầy cô giáo đi vận động về nấu cho học trò mùa ôn thi, mỗi bình nước mà nhà trường nấu để học trò uống khi học thi, những chuyến xe xã hội hóa chở HS vùng sâu, vùng xa đi thi… là nguồn động viên lớn lao, giúp nhiều bạn HS nghèo, HS ở vùng sâu vùng xa yên tâm để có kỳ thi tốt.
Đến trường THPT Trần Đại Nghĩa (huyện Tam Bình, Vĩnh Long) - nơi duy trì bếp cơm cho HS lớp 12 ôn thi hơn 7 năm qua, điều làm chúng tôi cảm phục không phải thâm niên của bếp cơm ở ngôi trường này mà chính sự “ra tay “của các thầy cô nơi đây. Hàng ngày, những thầy thầy cô không lên lớp, các thầy cô đăng ký làm anh nuôi, người đi chợ, người ở nhà nấu cơm… hoặc có khi thầy cô hết tiết dạy cũng xuống bếp để góp công góp sức lo buổi cơm cho học trò.
 
Học ôn cho kỳ thi tốt nghiệp THPT sắp tới
Sự tiếp sức của quý thầy cô, các nhà hảo tâm... đã giúp các trò nghèo vùng sâu ấm lòng với những buổi cơm trưa đầy nghĩa tình trong suốt thời gian ôn tập tại trường.

Được biết, năm nay nhà trường có 103 HS thuộc diện nghèo, cận nghèo được hỗ trợn ăn cơm trong suốt thời gian ôn thi tốt nghiệp… Cũng từ đây bữa cơm nghĩa tình đã lan rộng ra các trường THPT trong toàn tỉnh Vĩnh Long, giúp nhiều bạn HS nhà xa, gia đình khó khăn yên tâm ôn thi và được ấm lòng sau mỗi buổi học.
Như trường cấp 2 - 3 Phú Quới (huyện Long Hồ, Vĩnh Long) tuy gặp không ít khó khăn trong nguồn vận động và xã hội hóa nhưng năm nay vẫn tiếp tục duy trì buổi cơm trưa cho HS ôn thi tốt nghiệp THPT. Thầy Lê Thành Hiếu - Hiệu trưởng nhà trường cho hay, năm trước tổ chức buổi cơm trưa cho HS ôn thi tốt nghiệp nhưng số tiền vận động không đủ, trường phải vận động các thầy cô để đảm bảo phần cơm cho các em. Cũng không thua kém các trường khác, trường trung học cấp 2, 3 Hòa Bình (Trà Ôn) cũng quyết tâm duy trì và thực hiện tốt việc hỗ trợ cơm nước cho học trò lớp 12 trong thời gian ôn thi tốt nghiệp. Năm nay trường có 236 HS, trong đó có 57 HS thuộc diện nghèo, đặc biệt khó khăn được nhà trường phát phiếu cơm miễn phí trong suốt 6 tuần ôn tập và 3 ngày thi tốt nghiệp.
Nằm ở địa bàn huyện Cù Lao Dung, Sóc Trăng, Trường THPT Đoàn Văn Tố cũng có nhiều năm liền tổ chức nấu cơm cho học trò ôn thi tốt nghiệp THPT. Do trường ở vùng sâu, nhiều em HS vượt đường xa đến trường, có khi phải qua đò nên chuyện học khá vất vả. Trước đây có nhiều HS lớp 12 phải nghỉ học giữa chừng vì gia đình quá khó khăn hay đi lại quá xa xôi.
Thầy Mai Văn Vân - phó Hiệu trưởng nhà trường cho biết: “Từ năm học 2009 - 2010, Ban giám hiệu nhà trường cùng với Ban đại diện cha mẹ HS tổ chức xây dựng mô hình hỗ trợ bữa cơm trưa cho các em ở khối lớp 12 có hoàn cảnh gia đình khó khăn, đi học xa nhà. Nhờ đó các hs nghèo, nhà xa không còn vất vả ăn cơm bụi nữa, nhiều em hoàn cảnh khó khăn đã yên tâm ôn thi và đạt kết quả tốt…
Chị Nguyễn Thị Út, người phụ trách việc nấu ăn cho các em HS của trường vui vẻ cho biết: “Trước đây gia đình mở quán gần trường, khi nhà trường bàn bạc việc nấu cơm cho HS thì gia đình đồng ý ngay. Nhìn thấy các em nhà xa phải vất vả ăn qua loa để học buổi chiều, có em phải ăn bánh mì hay mì giói nhìn thấy rất thương. Mình nấu cơm cho các em ăn xem như giúp chút ít công sức để các em thi đạt kết quả cao, qua đó góp phần làm công tác khuyến học ở địa phương…”.
Nhân kỳ nghỉ hè, bạn Trần Thanh Phương (SV năm 1 ngành Sư phạm Anh văn trường ĐH Cần Thơ) trở về Trường THPT Trần Đại Nghĩa giúp các thầy cô nấu cơm cho đàn em. Phương chia sẻ: “Nhà em khó khăn, lại ở xa trường, mỗi ngày đi học hơn 10 km. Đến thời gian ôn tập cho kỳ thi tốt nghiệp em lo lắng không có đủ sức để tham gia ôn tập tại trường, nhưng rất may nhờ bữa cơm trưa nghĩa tình của thầy cô ở trường mà em vượt qua kỳ thi tốt nghiệp và đạt được ước mơ vào ĐH như ngày hôm nay. Bởi vậy, được phụ các thầy cô cùng nấu cơm cho “đàn em” như một sự đền ơn chân thành và nhắc nhở em phải tiếp tục cố gắng học tốt hơn nữa để không phụ lòng thầy cô và cha mẹ.”

Kỳ thi tốt nghiệp THPT và những nỗi âu lo

Chiều 23/5, Bộ GD-ĐT đã tổ chức cuộc gặp gỡ báo chí để trao đổi công tác chuẩn bị kì thi, thanh tra… ở kì thi tốt nghiệp THPT. Vấn đề được báo chí tập trung thảo luận đó là việc cho phép thí sinh mang thiết bị thu âm, ghi hình vào phòng thi.
 >>  Nghiêm cấm làm bài thi bằng hai thứ mực
 >>  Giữ nguyên quan điểm cho thí sinh sử dụng máy quay, ghi âm

Ông Ngô Kim Khôi - Cục trưởng Cục Khảo thí và Kiểm định chất lượng giáo dục (Bộ GD-ĐT) cho biết, theo số liệu báo cáo từ các địa phương gửi về được tổng hợp đến ngày 22/5, tổng số thí sinh đăng ký dự thi (ĐKDT) tốt nghiệp THPT năm 2013 là 946.064 em, so với năm 2012, giảm 17.507 thí sinh (1,82%). Trong đó, có 854.355 thí sinh dự thi tốt nghiệp THPT, so với năm 2012 giảm 1.916 em, tương đương giảm 0,223%; GDTX có 91.759 thí sinh ĐKDT, so với năm 2012 giảm 15.591 em (14,5%). Cả nước đã chuẩn bị 40.361 phòng thi (giảm 259 phòng so với năm 2012).
Ông Ngô Kim Khôi -Cục trưởng Cục khảo thí và Kiểm định Chất lượng giáo dục trao 
Ông Ngô Kim Khôi -Cục trưởng Cục khảo thí và Kiểm định Chất lượng giáo dục trao đổi với báo chí xoay quanh về khâu chuẩn bị kì thi tốt nghiệp THPT.

Theo đánh giá của ông Ngô Kim Khôi, công tác chuẩn bị thi tốt nghiệp THPT của Bộ GD-ĐT về cơ bản đã sẵn sàng. Đến thời điểm này, Bộ đã ban hành đầy đủ các văn bản chỉ đạo, văn bản hướng dẫn đối với kỳ thi tốt nghiệp THPT; đã gửi cho các địa phương, các sở GD-ĐT, các nhà trường cũng như các bộ ngành, cơ quan, đơn vị có liên quan để đề nghị phối hợp, giúp đỡ, tạo điều kiện tổ chức tốt kỳ thi.
“Nóng” chuyện thu âm, ghi hình
Điểm mới ở kì thi tốt nghiệp THPT năm nay đó là cho phép thí sinh mang thiết bị ghi âm, thu hình nhưng không có chức năng phát trực tiếp hoặc truyền tin ra ngoài vào phòng thi. Tuy nhiên, do chưa có hướng dẫn cụ thể từ phía Bộ GD-ĐT nên mỗi địa phương làm một kiểu. Thậm chí có nơi yêu cầu thí sinh muốn mang thiết bị phải đăng ký trước. Việc làm này có sai chủ trương của ngành?
Trước câu hỏi này, ông Phạm Ngọc Trúc - Phó Chánh thanh tra Bộ GD-ĐT nhấn mạnh: “Trong kì thi tuyển sinh ĐH, CĐ năm 2012, Bộ GD-ĐT đã đưa quy định này và đã diễn ra an toàn, nghiêm túc. Các trường cũng không gặp khó khăn gì. Mục đích của việc làm này là nhằm tăng cương giám sát từ phía xã hội”.
Ông Trúc cũng cho hay, Bộ GD-ĐT đã ban hành công văn số 273 ngày 16/4/2013 hướng dẫn về thanh tra thi tốt nghiệp THPT năm 2013 yêu cầu các địa phương, hội đồng coi thi phải có hướng dẫn việc kiểm tra các thiết bị ghi âm, ghi hình thí sinh được phép mang vào phòng thi để tránh các tiêu cực trong kỳ thi. Như vậy, các địa phương căn cứ vào tình hình thực tế của địa phương mình, khả năng về thiết bị kỹ thuật, chuyên gia để đưa ra những quy định, cách để kiểm tra thiết bị nào thí sinh được phép mang vào phòng thi. Đây là một trong những chủ trương theo đúng định hướng từng bước tăng cường tính tự chủ, tự chịu trách nhiệm của các địa phương trong việc tổ chức thi tốt nghiệp THPT hàng năm trong thời gian tới.
 
“Trong nhà trường, ngoài lệ phí thì học sinh không phải nộp gì cả, địa phương nào thu các khoản ngoài là trái quy định. Bộ GD-ĐT sẽ có biện pháp xử lý nghiêm nêu phát hiện địa phương nào làm sai”- Ông Vũ Đình Chuẩn, Vụ trưởng Vụ giáo dục trung học nêu quan điểm trước phản ánh của báo chí về việc có quỹ “chống trượt”
Ông Trúc khẳng định, việc khi mang thiết bị ghi âm gi hình, thí sinh phải thông báo trước để kiểm tra không có gì là sai với chủ trương của ngành. Bởi cách làm này nhằm tạo điều kiện thuận lợi trong quá trình làm việc.
Trước câu hỏi của PV Dân trí về việc, nếu đưa ra quy định này thì liệu có mất công bằng đối với thí sinh chẳng may mang điện thoại di động vào phòng thi ở trạng thái tắt máy (ở trạng thái này không thu cũng không phát - PV) nhưng khi bị phát hiện lại bị đình chỉ thi, cấm dự thi năm kế tiếp…ông Phạm Thanh Trúc đưa ra lời giải thích: “Quan điểm của Bộ GD-ĐT là nghiêm cấm việc thí sinh mang thiết bị thu nhưng có chức năng phát vào phòng thi. Điện thoại di động vừa có chức năng thu lại vừa có chức năng phát, do đó thuộc danh mục cấm mang vào phòng thi. Còn trường hợp điện thoại đã tắt rồi thì cũng khó kiểm chứng bởi cán bộ coi thi không thể giám sát được lúc nào tắt lúc nào bật. Do đó đề nghị tăng cường công tác nhắc nhờ để tuyệt đối thí sinh không mang điện thoại di động vào phòng thi”.
Mặc dù Bộ GD-ĐT đã đưa ra quan điểm của mình liên quan đến thiết bị thu âm, ghi hình nhưng trong đó vẫn còn nhiều điều đáng để bàn. Chẳng hạn như, khuyên khích việc tố cáo tiêu cực trong thi cử nhưng người mang thiết bị vào phòng thi lại phải công khai danh tính (thể hiện việc đăng ký mang thiết bị vào phòng thi - PV). Bên cạnh đó, trong quy chế của Bộ GD-ĐT và các văn bản hướng dẫn chưa đề cập đến việc nếu giáo viên cũng tham gia chống tiêu cực bằng cách mang thiết bị ghi âm, thu hình đúng quy định vào phòng thi thì có bị xử lý…
Thanh tra tra đột xuất không báo trước 15 địa phương
Liên quan đến công tác thanh tra ở kì thi tốt nghiệp THPT năm nay, Phó Chánh Thanh tra Bộ GD-ĐT Phạm Ngọc Trúc cho hay, năm nay, công văn của Bộ trưởng đề nghị tăng cường công tác thanh tra, giám sát, kiểm tra việc tổ chức thi, chấm thi và công bố kết quả thi. Cụ thể, trong công văn hướng dẫn công tác thanh tra năm nay nêu rõ, các địa phương phải chịu trách nhiệm hoàn toàn việc thanh tra, kiểm tra các điều kiện đảm bảo cho kỳ thi diễn ra an toàn, nghiêm túc, đúng quy chế.
Về công tác coi thi, đối với lực lượng thanh tra của Sở GD-ĐT sẽ tổ chức thanh tra dưới 2 hình thức: Thanh tra cắm chốt với tỷ lệ cứ 7-10 phòng thi có 1 thanh tra và tổ chức các đoàn thanh tra lưu động của Sở, thanh tra không báo trước các hội đồng thi, đảm bảo việc đánh giá là khách quan, chính xác. Đối với công tác coi thi, Bộ thành lập các đoàn thanh tra lưu động để thanh tra đột xuất không báo trước cho bất cứ một hội đồng coi thi nào. Việc đến hội đồng nào là do trưởng đoàn thanh tra quyết định chứ không phải do địa phương hướng dẫn.
Ông Ngô Kim Khôi -Cục trưởng Cục khảo thí và Kiểm định Chất lượng giáo dục trao 
Phần lớn thời gian của buổi gặp mặt báo chí tập trung vào công tác thanh tra, thiết bị ghi âm, thu hình. Trong ảnh: Ông Phạm Ngọc Trúc trả lời báo chí các vấn đề liên quan về công tác thanh tra.
Ngoài ra, nếu trong quá trình chấm thi phát hiện ra có dấu hiệu làm bài tập thể, cán bộ coi thi, giám sát phòng thi, thanh tra, tùy theo mức độ vi phạm sẽ bị xử lý theo quy định. Cán bộ coi thi nào coi thi không nghiêm túc, để xảy ra chuyện thí sinh chép lẫn của nhau, làm bài tập thể, sau này chấm thi phát hiện ra vẫn quay lại để xử lý kỷ luật.
“Năm nay quy chế quy định các hội đồng chấm thi phải chấm kiểm tra ít nhất 5% bài tự luận, song song với quá trình chấm thi, kịp thời phát hiện ra những dấu hiệu bất thường để điều chỉnh quá trình chấm thi, đảm bảo chấm thi chính xác, khách quan, công bằng. Ngoài ra, lực lượng thanh tra chấm thi cũng được tăng cường. Thanh tra không chấm thanh tra mà chủ yếu tập trung thanh tra việc thực hiện các quy định của quy trình chấm nhằm đảm bảo chấm độc lập 2 vòng thực sự, đảm bảo chính xác, khách quan” - ông Trúc nhấn mạnh.
ông Trúc cho biết thêm, Bộ GD-ĐT sẽ thành lập các đoàn thanh tra lưu động không báo trước. Đi đến đâu, thanh tra điểm thi nào là quyền của đoàn thanh tra. Năm nay Bộ sẽ có 10 đoàn thanh tra, thanh tra 15 địa phương, rải từ Bắc đến Nam. Những địa phương được chọn là những địa phương mà đặc điểm địa hình, địa lý dân cư có những nét cần phải lưu ý trong quá trình thanh tra.

Những trận chung kết Champions League kịch tính nhất

Đã là trận đấu cuối cùng thì người hâm mộ nào cũng chờ đợi trận chung kết Champions Leaggue sẽ diễn ra hấp dẫn và nhiều bất ngờ. Nhìn lại các trận chung kết ở giải đấu này thì không ít các trận đấu giành vinh quang đã diễn ra kịch tính, làm hài lòng người hâm mộ...

Năm 1994
Năm 1994: Paolo Mancini nâng cao chiếc cup vô địch Champions League

Năm 1994
Đội hình của Fabio Capello đã gây sốc lớn ở trận chung kết khi hạ gục "'Dream Team" của Johan Cruyff tới 4-0 

Năm 1994
Marcel Desailly là người ghi bàn ấn định chiến thắng 4-0 cho AC Milan. Trước khi giành chức vô địch cùng Milan, năm 1993 Desailly cũng đã vô địch Champions League cùng Marseille

Năm 1995
Năm 1995: Ajax lên ngôi vô địch trong sự ngạc nhiên của nhiều người
 
Năm 1995
Đoàn quân trẻ tài năng của xứ hoa tulip đã đánh bại AC Milan nhờ bàn thắng duy nhất của Patrick Kluivert, người trẻ nhất ghi bàn trong trận chung kết

Năm 1997
Năm 1997: Borussia Dortmund đăng quang khi họ thắng Juventus với tỷ số 3-1

Karl-Heinz Riedle lập cú đúp trong chiến thắng của đại diện nước Đức
Karl-Heinz Riedle lập cú đúp trong chiến thắng của đại diện nước Đức

Karl-Heinz Riedle lập cú đúp trong chiến thắng của đại diện nước Đức
Năm 1999: Đêm Nou Camp huyền diệu với MU, đội bóng này bị Bayern Munich từ rất sớm và suốt thời gian thi đấu chính thức của trận đấu, họ đã không tìm được bàn thắng gỡ hòa

Phút bù giờ thứ nhất, Teddy Sheringham gỡ hòa cho Quỷ đỏ
Phút bù giờ thứ nhất, Teddy Sheringham gỡ hòa cho "Quỷ đỏ"

Phút bù giờ thứ 4, Ole Gunnar Solskjaer ghi bàn giúp MU giành chiến thắng 2-1
Phút bù giờ thứ 4, Ole Gunnar Solskjaer ghi bàn giúp MU giành chiến thắng 2-1

Năm 2000: Real Madrid chiến thắng 3-0 trước đội bóng đồng hương Valencia để lên ngôi vô địch
Năm 2000: Real Madrid chiến thắng 3-0 trước đội bóng đồng hương Valencia để lên ngôi vô địch

Raul và Morientes ăn mừng chiếc cúp vô địch châu Âu
Raul và Morientes ăn mừng chiếc cúp vô địch châu Âu

2 năm sau: Real lại đăng quang sau khi hạ gục Bayer Leverkusen  2-1
2 năm sau: Real lại đăng quang sau khi hạ gục Bayer Leverkusen  2-1

Zinedine Zidane ghi 1 bàn trong chiến thắng của Real Madrid tại Hampden Park
Zinedine Zidane ghi 1 bàn trong chiến thắng của Real Madrid tại Hampden Park

Năm 2005: Carragher và Gerrard hoan hỷ bên chiếc cúp vô địch
Năm 2005: Carragher và Gerrard hoan hỷ bên chiếc cúp vô địch

Năm 2005: Carragher và Gerrard hoan hỷ bên chiếc cúp vô địch
Liverpool bị dẫn trước 3 bàn trong hiệp 1, họ gỡ hòa 3-3 ở trong hiệp 2 và tỷ số này được giữ nguyên hết 120 phút. Liverpool đã thắng trên loạt sút luân lưu và người hùng là thủ thành Jerzy Dudek

Chiếc cúp vô địch dành cho The Kop là cơn ác mộng thực sự với AC Milan
Chiếc cúp vô địch dành cho The Kop là cơn ác mộng thực sự với AC Milan

Chiếc cúp vô địch dành cho The Kop là cơn ác mộng thực sự với AC Milan
Năm 2008: Chelsea thi đấu với MU và hai đội đã hòa 1-1 sau 120 phút. John Terry sút hỏng phạt đền, bỏ lỡ cơ hội để Chelsea giành cúp vô địch

Chiến thắng đã thuộc về MU
Chiến thắng đã thuộc về MU

Chiến thắng đã thuộc về MU
Năm 2011: MU gặp lại Barcelona ở chung kết Champions League, 2 năm trước họ đã thua ở Rome, lần này trận đấu đã được diễn ra tại Wembley

Messi tỏa sáng và thêm một lần nhấn chìm MU
Messi tỏa sáng và thêm một lần nhấn chìm MU

Năm 2012: Drogba gỡ hòa cho Chelsea trong trận đấu chung kết gặp Bayern Munich tại Alliaz Arena
Năm 2012: Drogba gỡ hòa cho Chelsea trong trận đấu chung kết gặp Bayern Munich tại Alliaz Arena

Năm 2012: Drogba gỡ hòa cho Chelsea trong trận đấu chung kết gặp Bayern Munich tại Alliaz Arena
Chính tiền đạo người Bờ Biển Ngà bình tĩnh thực hiện quả phạt luân lưu cuối để giúp Chelsea lần đầu vô địch Champions League

Tàu cá Quảng Ngãi bị 16 tàu Trung Quốc truy đuổi trên biển Đông

Sau hơn 20 ngày lênh đênh trên biển đánh bắt thủy sản ở Hoàng Sa, trên đường trở về, một tàu cá Quảng Ngãi bất ngờ bị 16 tàu Trung Quốc truy đuổi và đâm vào mạn thuyền.

UBND xã Bình Thạnh cho biết, tàu cá bị đâm mang số hiệu QNg 90917-TS của ngư dân Trần Văn Quang (ngụ xã Bình Thạnh, huyện Bình Sơn), do ngư dân Trần Văn Trung làm thuyền trưởng. Khi tàu bị tấn công, trên tàu còn có 15 lao động khác.
 
Mạn tàu bị vỡ toác sau khi bị tàu Trung Quốc đâm
Mạn tàu bị vỡ toác sau khi bị tàu Trung Quốc đâm

Ngư dân Trần Văn Quang kể lại: “Trên đường chúng tôi trở về đất liền sau hơn 20 ngày ra khơi, lúc này xuất hiện đoàn tàu Trung Quốc với 16 chiếc. Trong lúc né tránh, bất ngờ có chiếc tàu màu cam bọc thép, mang số hiệu 246 đâm liên tiếp 3 lần vào tàu chúng tôi, khiến tàu cá bị chao đảo sát mặt nước biển. Khi bị uy hiếp, chúng tôi tưởng như tàu chìm và bỏ mạng nhưng may mắn thoát chết trong gang tấc”.

Bị tàu Trung Quốc bủa vây, các thuyền viên trên tàu QNg 90917-TS nhanh chóng mặc áo phao khi nước biển tràn vào thân tàu, ngư dân Quảng Ngãi đứng giữa ranh giới sống và chết. Họ vừa tăng tốc tháo chạy, vừa dùng I-com thông báo sự việc về đất liền, xin ứng cứu.

Trở về đến cảng Sa Cần (huyện Bình Sơn, Quảng Ngãi) vào tối ngày 21/5, các ngư dân mới thở phào vì thoát ải tử thần. Mặc dù thuyền viên không bị ảnh hưởng tính mạng nhưng thân tàu đã vỡ tan nát nhiều chỗ.
 
Đoàn ngư dân bàng hoàng trở về từ cõi chết
Đoàn ngư dân bàng hoàng trở về từ cõi chết

Đồn biên phòng Bình Đông đã tiến hành kiểm tra, xác minh và lấy lời khai của ngư dân trên tàu QNg 90917-TS. Theo hồ sơ, thiệt hại gồm phần cabin tàu bị gãy, be phải tàu bị gãy với chiều dài 17m, be phía sau gãy 6,8m, 4 đà ngang bị gãy 2,7m và một số trang thiết bị, cơ sở vật chất, vật dụng cũng bị hư hỏng nặng. Theo ước tính, thiệt hại ban đầu khoảng 100 triệu đồng.

Trao đổi với PV Dân trí chiều ngày 24/5, ông Phan Đình Chí - Chánh văn phòng UBND huyện Bình Sơn cho biết: “Hiện địa phương đã báo cáo sự việc lên UBND tỉnh và chờ chỉ đạo hỗ trợ, giải quyết những vấn đề liên quan đến tàu cá của ông Trần Văn Quang”.

Phát hiện hang động lớn nhất thế giới ở Quảng Bình

Chuyên gia hang động Hoàng gia Anh, ông Howard Limbert, cùng các nhà thám hiểm và một số nhà khoa học đã phát hiện một hang động ở Phong Nha - Kẻ Bàng, lớn hơn cả hang Sơn Đoòng.

Về chiều rộng, hang này lớn hơn hang Sơn Đoòng khoảng từ 30 - 50m (hang Sơn Đoòng cao 200m, rộng 150m). Hang có hình dạng vòng cung.
Theo mô tả của các chuyên gia, hang động này nằm ở giữa hang Én đến đoạn cửa chính của hang Sơn Đoòng, tuy nhiên hang động này đã bị đổ sụp.
Phát hiện hang động lớn nhất thế giới
Các chuyên gia hang động Hoàng gia Anh và đoàn thám hiểm vừa phát hiện một hang động ở Phong Nha - Kẻ Bàng, lớn hơn cả hang Sơn Đoòng (Ảnh đoàn thám hiểm cung cấp)
Tại hiện trường chỉ còn để lại dấu tích các vết gãy đổ của đá vôi khổng lồ và những khối thạch nhũ lộ thiên đã bị rêu hoá. Các nhà khoa học nhận định, vết gãy đổ này đã có cách đây khoảng 370.000 năm đến gần 2 triệu năm về trước.
Hiện hang động này mới chỉ được nhìn thấy qua mô hình của các nhà khoa học. Khi mô hình 3D hoàn hảo hơn, công chúng sẽ có cơ hội được chiêm ngưỡng hang động này.

Áo “mặc như không” của nữ diễn viên 9X

Phóng viên ảnh được phen "mát mắt" khi ngắm nữ diễn viên gợi cảm Helen Flanagan khoe vòng một bằng áo "siêu hở" trong một sự kiện diễn ra ngày 23/5 vừa qua.

VN
Nữ diễn viên người Anh Helen Flanagan tham dự một sự kiện tại London ngày 23/5
 
VN
Đây là buổi ra mắt ảnh quảng cáo của người đẹp hỗ trợ hiệp hội bảo vệ động vật PETA

VN
Helen Flanagan lộ tóc nối không đẹp mắt khi buộc tóc lên đỉnh đầu

VN
Người đẹp gợi cảm xứ sương mù trang điểm rất cầu kỳ

VN
Helen Flanagan diện trang phục vô cùng gợi cảm với chiếc áo ngắn cũn và hở cả mảng ngực

VN
Người đẹp tự hào hé lộ ảnh quảng cáo của mình

VN
Cô kêu gọi mọi người ngưng sử dụng da động vật trong thời trang

VN
Helen Flanagan rất tự hào với bức hình quảng cáo của mình

VN
Mọi sự quan tâm của phóng viên dường như đổ dồn vào "vòng một" nảy nở của người đẹp

VN
Helen Flanagan khẳng định vòng một của cô là thật và cô không cần làm đẹp nhờ dao kéo

VN
Người đẹp cũng tuyên bố, cô không mặc hớ hênh hoặc quá phản cảm

VN
"Mọi cô gái trẻ ở tuổi tôi đều mặc như thế ra phố," Helen Flanagan nói

VN
Helen Flanagan thường xuất hiện với trang phục mát mẻ và cô là biểu tượng gợi cảm mới của xứ sương mù.