Ngôi
nhà sàn giản dị nằm giữa thủ đô Hà Nội là nơi Bác Hồ đã sống và làm
việc lâu nhất trong cuộc đời hoạt động cách mạng của mình. Nó không chỉ
mang đậm dấu ấn lịch sử, mà còn là một di sản kiến trúc, di sản văn hóa
của Việt Nam.
Nhà
sàn Bác Hồ là một di tích đặc biệt quan trọng trong quần thể di tích
Phủ Chủ tịch. Từ khi Bác qua đời tới nay, khu di tích Phủ Chủ tịch đã
đón tiếp hơn 21 triệu lượt khách trong và ngoài nước tới tham quan,
trong đó có nhiều đoàn khách cấp cao, là nguyên thủ quốc gia của 150
nước và hàng trăm tổ chức quốc tế. Khách nước ngoài khi đến đây thường
hỏi: Tại sao giữa thủ đô Hà Nội, Bác Hồ lại thích ở nhà sàn?
Trong
kháng chiến chống thực dân Pháp, ở chiến khu Việt Bắc, Bác Hồ đã ở nhà
sàn bằng tre nứa. Chín năm trường kỳ kháng chiến, Bác đã sống cùng với
đồng bào dân tộc. Do vậy khi hòa bình, trở về Hà Nội, Người vẫn nhớ đồng
bào với tình cảm đặc biệt sâu sắc.
Năm
1954 từ Việt Bắc trở về Hà Nội, từ chối không ở ngôi nhà của toàn quyền
Đông Dương Pháp để dành làm nhà tiếp khách cho Đảng và Nhà nước, Bác Hồ
chọn cho mình ngôi nhà nhỏ của người công nhân thợ điện. Người ở đây từ
19/12/1954 đến tháng 5/1958.
Sau
chuyến thăm hợp tác xã nông nghiệp đầu tiên của tỉnh Thái Nguyên, trên
đường về, Bác trầm ngâm suy nghĩ rồi nói với các đồng chí phục vụ: Bác
muốn làm một căn nhà sàn ở bên kia bờ ao để ở và làm việc cho thoáng.
Theo
ý Bác, mùa hè năm 1958, Cục thiết kế cơ bản thuộc Tổng cục Hậu cần đã
thi công ngôi nhà này. Kiến trúc sư là ông Nguyễn Văn Ninh, Cục trưởng
Cục thiết kế Dân dụng, Bộ Kiến trúc (nay là Công ty tư vấn xây dựng, Bộ
xây dựng). Ông Ninh là một trong tám người Việt Nam học kiến trúc khóa
đầu tiên ở trường Cao đẳng mỹ thuật Đông Dương. Chính ông là người thiết
kế lễ đài Ba Đình đón Bác và Trung ương Đảng, Chính phủ trở về thủ đô,
ngày 1/1/1955.
Trước
khi thiết kế, Bác đã trao đổi với kiến trúc sư Nguyễn Văn Ninh. Người
nói: làm giống như ngôi nhà sàn Bác đã ở chiến khu Việt Bắc nhưng bằng
gỗ. Tầng trên có hai phòng nhỏ, mỗi phòng vừa đủ để cho một người ở. Bác
có ý định để Thủ tướng Phạm Văn Đồng ở một phòng, Bác ở một phòng.
Nhưng khi làm xong, vì Thủ tướng tiếp nhiều khách sợ ảnh hưởng đến sức
khỏe của Bác nên xin phép được tiếp tục ở ngôi nhà cũ.
Bác
căn dặn kiến trúc sư rất cụ thể: Cần làm hành lang chung quanh để khi
có các đồng chí lãnh đạo đến làm việc với Bác có lối đi và khi Bác làm
việc, các đồng chí phục vụ đi lại không ảnh hưởng đến Người. Bác nói:
Lợi dụng vách ngăn hai phòng làm một giá sách cho gọn, tiết kiệm và tiện
sử dụng. Người nhắc nhở: Nhà làm bằng gỗ bình thường, gỗ loại một để
dành làm tà vẹt đường sắt và trường học. Dưới tầng trệt, Bác bảo làm bệ
xi măng thấp ở chung quanh, trên có lát ván tạo thành hàng ghế băng dài
cho các cháu thiếu niên vào chơi có đủ chỗ ngồi.
Sau
khi được Bác góp ý, bản vẽ thiết kế đã nhanh chóng hoàn thành và đi vào
thi công. Trong thời gian Bác đi công tác, đội thi công 30 người lính
công binh đã khẩn trương xây dựng và hoàn thành ngôi nhà vào ngày
1/5/l958. Vào dịp sinh nhật năm 1958, Bác Hồ đã chuyển sang ở ngôi nhà
này cho tới ngày 17/8/1969.
Ngôi
nhà được thiết kế theo kiểu nhà sàn của đồng bào dân tộc: dài 10,5m
rộng 6,2m, có hai tầng, tầng trên có hai phòng: mỗi phòng rộng trên dưới
10m2 dùng làm phòng ngủ và phòng làm việc về mùa đông. Tầng dưới là nơi
Bác Hồ thường làm việc về mùa hè, nơi họp Bộ Chính trị quyết định nhiều
vấn đề quan trọng của cách mạng Việt Nam, nơi tiếp khách thân mật. Nhà
sàn là nơi Chủ tịch Hồ Chí Minh đã sống và làm việc lâu nhất trong cuộc
đời hoạt động cách mạng của mình.
Ngôi
nhà sàn Bác Hồ không những có ý nghĩa về lịch sử mà còn là một công
trình kiến trúc mang đậm bản sắc văn hóa dân tộc Việt Nam. Nhân kỷ niệm
80 năm ngày sinh Chủ tịch Hồ Chí Minh, Thủ tướng Phạm Văn Đồng đã viết:
Cái nhà sàn của Bác vẻn vẹn chỉ có vài ba phòng, và trong lúc tâm hồn
của Bác lộng gió thời đại, thì cái nhà nho nhỏ đó cũng luôn lộng gió và
ánh sáng, phảng phất hương thơm của hoa vườn. Một đời sống như vậy thanh
bạch và tao nhã biết bao".
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét