Khắng khít tình quân dân. Hàng chục hộ dân cùng những công dân sinh ra, lớn lên ở Trường Sa là minh chứng sinh động cho sức sống mãnh liệt, sự gắn bó và tiếp nối của các thế hệ quân dân trong việc gìn giữ, bảo vệ chủ quyền biển đảo của Tổ quốc
KỶ NIỆM NGÀY THÀNH LẬP QUÂN CHỦNG HẢI QUÂN VIỆT NAM (7-5) (*)
Hàng chục hộ dân cùng những công dân sinh ra, lớn lên ở Trường Sa là minh chứng sinh động cho sức sống mãnh liệt, sự gắn bó và tiếp nối của các thế hệ quân dân trong việc gìn giữ, bảo vệ chủ quyền biển đảo của Tổ quốc
Từ
nhà khách ở Trường Sa, một con đường bê tông rộng, sạch sẽ chạy thẳng
đến làng lập nghiệp nằm ngay sát cầu tàu, cạnh bãi cát thoai thoải của
đảo Song Tử Tây. Dưới những tán bàng vuông và phong ba, những ngôi nhà
của làng đều tăm tắp, kéo dài ra mép biển. Nơi đây có 7 hộ dân an cư và
lạc nghiệp. Rời đất liền, họ mang theo sự sống đến với cực Đông xa xôi
của Tổ quốc.
Các chiến sĩ hải quân hát cùng cư dân Trường Sa trong một đêm văn nghệ trên đảo Song Tử Tây
Ấm cúng, sung túc
Ở
làng lập nghiệp, nhà nào cũng khang trang, sạch đẹp với đầy đủ tiện
nghi. Mỗi căn rộng khoảng 100 m2, có 3 phòng (phòng khách, phòng ngủ,
bếp) và công trình phụ, được thiết kế liên hoàn. Trước mỗi nhà đều có
mảnh vườn nhỏ để trồng rau, cây ăn trái và nuôi gà, vịt. Chị Nguyễn Thị
Chí, Chủ tịch Hội LHPN xã đảo Song Tử Tây, hộ số 1, cho biết: “Ngày đầu
ra đảo, tôi cũng choáng ngợp trước sự tươm tất của làng lập nghiệp, ngỡ
là mình đang mơ”.
Năm năm trước,
khi tỉnh Khánh Hòa thực hiện chương trình xây dựng hệ thống chính trị và
tổ chức đời sống dân cư tại các xã, thị trấn thuộc huyện đảo Trường Sa,
chị Chí cùng chồng mạnh dạn đăng ký xin ra đảo dù gia đình hai bên ngăn
cản, thậm chí có người còn bảo vợ chồng chị bị “hâm” vì đi ra cái nơi
xa lắc xa lơ, quanh năm không thấy đất liền. “Nếu ai cũng nghĩ vậy thì
mấy ai đi Trường Sa. Lúc đó, vợ chồng tôi quyết tâm phải đi để biết thêm
về Tổ quốc nơi đầu sóng” - chị Chí nói.
Cũng
như vợ chồng chị Chí, 6 hộ dân còn lại cũng vấp phải sự phản đối của
người thân khi đăng ký ra đảo. Chị Trần Thị Nga, hộ số 6, nay vẫn còn
nhớ cảnh người cha già lặng lẽ lau nước mắt khi tiễn chị ra Trường Sa.
“Ba tôi lo tôi là con gái, ra nơi xa xôi lỡ có chuyện gì thì...” - chị
Nga kể.
Theo ông Nguyễn Mạnh
Hùng, đảo trưởng đảo Song Tử Tây, các hộ dân trên đảo được hỗ trợ
thuyền thúng, ngư cụ để đánh bắt hải sản; hỗ trợ cây, con giống để tăng
gia sản xuất; thụ hưởng miễn phí các dịch vụ về chăm sóc sức khỏe, học
tập. Đời sống tinh thần cũng phong phú hơn...
Chỗ dựa tinh thần vững chắc
Trung
bình mỗi năm có khoảng 20 cơn bão quét qua Trường Sa nên những hộ dân ở
đây được ví von là “tổ ấm nơi đầu sóng”. Dù luôn phải chống chọi với
thời tiết khắc nghiệt nhưng những “tổ ấm” ấy luôn đầy ắp niềm vui. Cuộc
sống nơi này bình yên, hiền hòa như những làng biển truyền thống ở đất
liền. Quân và dân luôn sát cánh bên nhau trong từng hoạt động.
Chị
Trương Thị Liền, hộ dân số 4, vui vẻ: “Nhờ sự hỗ trợ của lãnh đạo, cán
bộ xã đảo Song Tử Tây, cuộc sống của các gia đình nay đã ổn định. Các
chiến sĩ hướng dẫn chúng tôi cách trồng rau, nuôi gà. Mỗi gia đình đều
có một đơn vị kết nghĩa. Chính tình cảm khắng khít của quân dân trên đảo
là chỗ dựa tinh thần vững chắc để chúng tôi yên tâm sinh sống, làm ăn”.
Chị Nguyễn Thị Mạnh Kiều, hộ dân
số 2, khoe: “Cuộc sống ở đây tuy xa đất liền nhưng đầy đủ và tiện nghi.
Khi mặt trời vừa ló dạng ở đằng Đông thì phụ nữ chúng tôi đến bếp ăn của
doanh trại bắt đầu ngày làm việc. Chuẩn bị xong cơm ngon, canh ngọt cho
cán bộ, chiến sĩ trên đảo, chúng tôi trở về nhà lo bữa cơm gia đình;
còn cánh đàn ông thì chèo thuyền thúng ra biển đánh cá. Tôi rất hạnh
phúc với cuộc sống ở nơi này”.
Chồng
chị Kiều, anh Nguyễn Hồng Thưởng, bộc bạch: “Ở Trường Sa thì nhớ đất
liền, về đất liền rồi lại nhớ da diết Trường Sa. Nhớ đến mức đêm nằm
không được nghe tiếng sóng lao xao, không thấy được hình bóng những
người lính gác đêm cũng trở nên khó ngủ”.
Vững chãi như cây phong ba
Nhấc
bổng và ôm hôn thắm thiết công dân đầu tiên sinh ra ở Trường Sa là cháu
Hồ Song Tất Minh, thượng tá Ngô Duy Đỗ, Phó Tham mưu trưởng Lữ đoàn 146
Vùng 4 Hải quân, cho biết: “Năm 2009, tôi nín thở chờ đợi khi mẹ bé
“vượt cạn” ngay trên Song Tử Tây, để rồi vỡ òa hạnh phúc khi bé cất
tiếng khóc chào đời. Bé là người đầu tiên mang giấy khai sinh ghi “Nơi
sinh: xã Song Tử Tây, huyện Trường Sa, tỉnh Khánh Hòa” như một sự khẳng
định chủ quyền biển đảo”.
Thượng
tá Nguyễn Trọng Bình, Chính trị viên đảo Song Tử Tây, tiếp lời: “Mai
này, Song Tử Tây nói riêng và quần đảo Trường Sa nói chung sẽ có thêm
nhiều Tất Minh nữa. Những mầm non như thế sẽ lớn lên và giữ đảo này,
vững chãi như cây phong ba luôn sừng sững trước gió mưa”.
Giờ
đây, Song Tử Tây có thêm 2 thành viên nhỏ tuổi hơn Tất Minh, đó là
Huỳnh Vy An, sinh năm 2012 và Nguyễn Huỳnh Thanh Vy, sinh năm 2011.
Quyết gắn với đảo
Năm
2009, chị Trương Thị Liền, mẹ bé Hồ Song Tất Minh, ra đảo; gần 1 năm
thì tới ngày sinh. Lãnh đạo xã lo lắng, gợi ý chị vào đất liền sinh con
nhưng chị kiên quyết: “Vợ chồng tụi em đã quyết gắn bó với đảo nên các
anh hãy để em sinh con tại đây”.
Về
cái tên Hồ Song Tất Minh, chị Liền giải thích: “Hồ là họ cha, Song là
Song Tử Tây, Tất là tất cả đồng ý và Minh là tên của Chuẩn đô đốc Phạm
Ngọc Minh, Phó Tư lệnh kiêm Tham mưu trưởng Quân chủng Hải quân - người
ra thăm đảo, được gia đình chị quý mến.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét