Nhiều
nhà nghiên cứu, học giả, luật gia trên thế giới đã bỏ nhiều công sức để
nghiên cứu tìm ra sự thực, chân lý cho các vấn đề tranh chấp ở Biển
Đông.
Bà Monique Chemillier – Gendreau, Giáo sư công pháp quốc tế và khoa học chính trị tại trường đại học Paris- VII – Denis Diderot, nguyên Chủ tịch hội luật gia dân chủ Pháp đã
dày công đi khắp các trung tâm lưu trữ ở Anh, Pháp và Việt Nam để
nghiên cứu tìm tòi các tư liệu liên quan đến chủ quyến 2 quần đảo Hoàng
Sa và Trường Sa để viết cuốn sách “Chủ quyền trên hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa”. Trong tác phẩm của mình, Bà Monique Chemillier – Gendreau đã đưa ra đánh giá một các độc lập, khách quan về các
tư liệu pháp lý, lịch sử chứng minh chủ quyền của Việt Nam đối với 2
quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa. Trong một lần phỏng vấn giáo sư Monique Chemillier – Gendreau nói: “Khi
tôi bắt đầu nghiên cứu vấn đề này dưới góc độ luật pháp quốc tế, tôi đã
bắt đầu bằng cách nghiên cứu xem đâu là danh nghĩa lịch sử của các quốc
gia nêu yêu sách đối với các đảo này. Tôi thấy rằng Việt Nam được thừa
kế danh nghĩa lịch sử mà các vị Vua Việt Nam đã xác lập từ Thế kỷ 17,
bởi vì vào thời kỳ đó, đã có những tư liệu, khẳng định rằng từ Thế kỷ 17
đến giữa Thế kỷ 19, các vị Vua Việt Nam đã khẳng định chủ quyền của
Việt Nam đối với 2 quần đảo. Điều tạo nên bằng chứng pháp lý chính là
việc các vị Vua của An Nam không dừng lại ở việc nói rằng “đây là quần
đảo của chúng tôi” mà còn tiến hành các hoạt động quản lý. Đây chính là
nội dung của quy tắc luật quốc tế. Khi có một lãnh thổ ban đầu không có
người ở, cũng chính là trường hợp hai quần đảo này, một quốc gia chiếm
hữu nó, danh nghĩa chủ quyền có hiệu lực khi quốc gia này thực thi quyền
lực của mình trên lãnh thổ này, có nghĩa là khi quốc gia này thực hiện
các hành động thực sự nhằm quản lý lãnh thổ đó. Từ những gì mà tôi được
tiếp cận, có thể thấy rằng các vị Vua An Nam đã chủ ý thực thi chủ quyền
đối với 2 quần đảo. Họ đã cử các đội thuyền đến khu vực 2 quần đảo vào
những mùa thích hợp với những mệnh lệnh chính xác như trồng cây, đo đạc
các đảo…. Từ những điều đó có thể kết luận rằng ở thời kỳ đó đã có danh
nghĩa pháp lý của các vị Vua Việt Nam đối với 2 quần đảo mà ta không thể
tìm thấy danh nghĩa tương tự như vậy đối với các nước khác trong khu
vực…Pháp đã phát hiện ra rằng An Nam, quốc gia mà họ đang bảo hộ đã xác
lập chủ quyền đối với các đảo này nên Pháp cần phải thay mặt An Nam
khẳng định chủ quyền đối với các đảo này và họ đã tuyên bố rất rõ ràng
điều đó. Vào đầu những năm 30 (của Thế kỷ 20), văn bản thể hiện rõ ràng
quan điểm của Pháp vào năm 1932, trong văn bản trao đổi với Trung Quốc,
Pháp đã khẳng định rõ ràng rằng các đảo này không thuộc về Trung Quốc mà
chủ quyền thuộc về An Nam và nước Pháp thực thi chủ quyền đối với các
đảo này với tư cách quốc gia bảo hộ…và nước Pháp gửi các đoàn khảo sát,
xây dựng hải đăng, đồn lính trên các đảo này…. Vào năm 1930, Pháp đã gửi
một chiến hạm đến chiếm đảo Trường Sa và năm 1933, Pháp đã mở rộng
chiếm đóng lên một nhóm đảo ở quần đảo Trường Sa”.Với những phân tích trên đây bà Monique Chemillier – Gendreau kết luận “Như
vậy, trong thời kỳ thuộc địa, Pháp đã khẳng định danh nghĩa chủ quyền
đối với Hoàng Sa và Trường Sa theo phương thức khác nhau.”
Một bản đồ cổ ghi rõ chủ quyền của Việt Nam đối với hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa. Ảnh: Internet.
Cùng
quan điểm với bà Monique Chemillier – Gendreau, Giáo sư Gillian Triggs,
Giám đốc trung tâm Luật trường Đại học Sydney của Úc với công trình
nghiên cứu công phu nhan đề “Tranh chấp biên giới trên biển ở biển Nam
Trung Hoa: vấn đề luật pháp quốc tế”, đã cho rằng “Tranh chấp quần
đảo Hoàng Sa, các chứng cứ lịch sử củng cố danh nghĩa của Việt Nam là từ
đầu Thế kỷ 18, việc quản lý hữu hiệu đã được bảo đảm bởi người Pháp
trong giai đoạn thuộc địa. Yêu sách của Trung Quốc đối với các đảo xuất
hiện vào năm 1909 và dựa vào việc chiếm đóng bằng vũ lực từ những năm
1960. Quan điểm phù hợp hơn là Trung Quốc không thể yêu sách chủ quyền
dựa trên xâm chiếm và Việt Nam đã nhiều lần phản đối để giữ danh nghĩa
trên chứng cứ lịch sử của mình. Trong hoàn cảnh đó, luật pháp quốc tế có
thể sẽ thừa nhận rằng Việt Nam có quyền hơn là Trung Quốc đối với chủ
quyền ở Hoàng Sa”. Đối với quần đảo Trường Sa, Giáo sư Gillian Triggs nhận định rằng “Nhờ
sự chiếm cứ và quản lý của người Pháp trong giai đoạn thuộc địa, Việt
Nam dường như có yêu sách tương đối mạnh hơn về Trường Sa so với các
quốc gia khác. Việt Nam có yêu sách khá lâu đời, xuyên suốt các triều
đại của các vị vua An Nam và từ năm 1956 đã chiếm đóng rất nhiều đảo”.
Vấn
đề chủ quyền đối với 2 quần đảo Hoàng Sa, Trường Sa lại được các chuyên
gia, học giả đề cập đến tại cuộc hội thảo “Biển Đông - vùng xung đột
mới” do Viện Quan hệ quốc tế và chiến lược (IRIS) và Quỹ Gabriel Péri,
một tổ chức chuyên nghiên cứu chính trị có uy tín tại Pháp, tổ chức Ngày
16/10/2012 tại Paris. Tại cuộc hội thảo, khi bàn về giải pháp cho các
tranh chấp ở Biển Đông, các chuyên gia hàng đầu của Pháp và châu Âu về
Luật biển quốc tế và địa chính trị đều rằng giải pháp bền vững và đúng
đắn nhất cho các tranh chấp ở Biển Đông, bao gồm cả vấn đề chủ quyền đối
với hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa là đưa vụ việc ra Tòa án quốc tế
La Haye. Các chuyên gia cũng cho rằng sở dĩ Trung Quốc không muốn có
tòa quốc tế nào phân xử tranh chấp trên Biển Đông vì họ hoàn toàn không
có chứng cứ pháp lý và lịch sử để bảo vệ cho các yêu sách phi lý của
họ.Giáo sư Monique Chemillier-Gendreau một lần nữa nhấn mạnh “trong
trường hợp đòi chủ quyền lãnh thổ, quyền đòi hỏi, được áp dụng đến tận
ngày nay, phải dựa trên điều mà người ta gọi là pháp luật theo tập quán.
Trung Quốc chỉ đề cập đến các quần đảo trên biển Đông trong tài liệu từ
năm 1930. Trong khi các vua chúa An Nam đã lập địa bạ về Hoàng Sa và
Trường Sa từ thế kỷ 17. Điều đó có nghĩa trên phương diện luật pháp và
chứng cứ kiểm chứng được, các tài liệu do Việt Nam đưa ra có thời gian
lâu hơn”.
Tại
cuộc hội thảo quốc tế với chủ đề “Thực trạng vấn đề chủ quyền Biển Đông
và giải pháp” diễn ra ngày 23/10/2012 tại Đại học Tổng hợp Chosun (Hàn
Quốc), Giáo sư chuyên ngành Việt Nam học Lee Yun-boem thuộc trường Đại
học Chungwoon (Hàn Quốc) đã đi sâu phân tích, nhấn mạnh “Việt Nam công
khai kiên quyết giữ vững lập trường đối với vấn đề chủ quyền hai quần
đảo Hoàng Sa và Trường Sa, thể hiện trên hai nội dung chính: Thứ nhất,
Việt Nam có đầy đủ các chứng cứ lịch sử minh bạch chứng minh chủ quyền
đối với hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa; Thứ hai, Việt Nam chủ trương
giải quyết tranh chấp bằng biện pháp hòa bình”. Trong khi đó, Giáo sư
Ahn Kyong-hwan thuộc Đại học Chosun cho rằng về mặt lịch sử, quần đảo
Hoàng Sa và Trường Sa được chứng minh một cách rõ rang là đã được Việt
Nam cai quản một cách hiệu quả.
Về
những căn cứ lịch sử liên quan đến chủ quyền trên biển Đông, tiến sỹ
Isabel, Viện Giáo dục Ngôn ngữ thuộc Đại học Chosun, có tham luận nhan
đề “Căn cứ và sự thật lịch sử về chủ quyền quần đảo Trường Sa, Hoàng Sa của Việt Nam.” trong đó khẳng định rằng: “Không
chỉ từ luật quốc tế và thực tiễn của tình hình quốc tế mà cả từ những
kết luận và chứng cứ lịch sử đã được đề cập, có thể đưa ra ba luận điểm
quan trọng sau: Thứ nhất, Việt Nam chứ không phải quốc gia nào khác đã
sở hữu một cách thực chất quần đảo Trường Sa và Hoàng Sa từ lâu. Thứ
hai, từ sau thế kỷ 17, trong hàng trăm năm, Việt Nam đã thực thi chủ
quyền của mình đối với quần đảo Trường Sa và Hoàng Sa theo phương thức
hòa bình và liên tục. Thứ ba, Việt Nam đã bảo đảm được danh phận và
quyền lợi hợp pháp để đối phó với các ý đồ và hành động xâm phạm chủ
quyền quần đảo Trường Sa và Hoàng Sa.”
Như
vậy, qua những ý kiến trên đây của các chuyên gia, nhà nghiên cứu, học
giả quốc tế, chúng ta đều thấy rằng căn cứ vào luật pháp quốc tế, Việt
Nam là quốc gia có chủ quyền đối với 2 quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa.
Yêu sách của Trung Quốc ở Biển Đông là hoàn toàn không có cơ sở pháp lý.
Việc mới đây Trung Quốc công bố thành lập cái gọi là “thành phố Tam Sa”
là hoàn toàn phi pháp, xâm phạm nghiêm trọng chủ quyền của Việt Nam đối
với 2 quần đảo Hoàng Sa, Trường Sa. Hành động này của Trung Quốc đang
bị lên án bởi cả cộng đồng quốc tế và sự phản kháng quyết liệt của các
nước có liên quan .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét