Không
biết tự bao giờ, hình ảnh của hoa nhài đã gắn bó với vẻ đẹp thanh lịch
của đất và người Hà Nội. Nhưng giờ đây, giữa nhịp sống hối hả, giữa
những tòa nhà san sát cao ngất của phố phường hiện đại, những hoa trắng
nhỏ với hương thơm thoảng nhẹ thanh khiết ấy trở nên vô cùng hiếm hoi.
Hàng hoa trên phố cũ
Góc phố Đội Cấn giáp với chợ Ngọc Hà những buổi sớm mai thường có một bà cụ già lặng lẽ bên rổ hoa nhài.
Trong dòng người xe hối hả, chẳng mấy ai để ý bà cụ già nua ấy. Còn cụ dường như cũng chẳng để ý đến dòng người tấp nập trước mặt, cũng không chào mời người mua.
Trong dòng người xe hối hả, chẳng mấy ai để ý bà cụ già nua ấy. Còn cụ dường như cũng chẳng để ý đến dòng người tấp nập trước mặt, cũng không chào mời người mua.
Lân
la trò chuyện, biết tên cụ là Trịnh Thị Dần, năm nay đã 86 tuổi, người
làng Ngọc Hà gốc. Cụ Dần mái tóc bạc trắng, nhưng tiếng nói còn mạnh mẽ
và hàm răng nhuộm đen đều tăm tắp.
Cụ
Dần kể, ngày xưa ở làng Ngọc Hà trồng rất nhiều hoa nhài. Mỗi nhà đều
dành đất để trồng vài luống hoa. Thế nhưng thời buổi "tấc đất tấc vàng"
bây giờ còn rất ít người trồng hoa nhài, bởi thu nhập từ việc trồng hoa
nhài cũng chẳng đáng là bao, lại còn phải chăm bón vất vả. Nhiều nhà bán
đất hoặc làm nhà cho thuê có thu nhập cao hơn.
Hoa
nhài mà cụ Dần bán có hai loại: một loại chỉ toàn bông trắng tinh, bán
cho những người mua về ướp chè nhài, bán chè hoặc tào phớ; một loại hoa
nhài cành bán cho những ai thích mua về cắm trong nhà.
Theo cụ Dần, hoa nhài bắt đầu nở rộ từ từ tháng 4 đến tháng 6. Vào chính vụ, có hôm cụ bán hàng cân bông hoa nhài.
Theo cụ Dần, hoa nhài bắt đầu nở rộ từ từ tháng 4 đến tháng 6. Vào chính vụ, có hôm cụ bán hàng cân bông hoa nhài.
Hoa
nhài cành thì đầy rổ lớn. Từ mùa thu hoa ít dần và mùa đông thì hầu như
không có. Vào thời điểm đó, cụ Dần bán kèm thêm các loại cây lá trong
vườn như: lá vông, lá đề, lá ngải, tía tô, hẹ...
Việc
chăm bón hoa nhài cũng phải có cách riêng. Cụ Dần bảo: "Chăm hoa cũng
chăm trẻ con, cũng phải cho nó ăn uống". Về mùa đông, phải buộc nó vào
và chăm tưới tắm, nếu không sẽ bị chết. Phải bón đất phù sa cho cây để
mùa xuân cây đâm chồi, cho hoa nhiều."
Theo
lời cụ, hoa nhài muốn thơm không được hái non. Phải hái vào buổi chiều,
cho đến tối, không hái vào buổi sáng, hoa bị nước mưa hoặc sương vào
thì không thơm.
Thu
nhập từ hoa nhài của cụ cũng không đáng kể bởi mỗi nắm hoa giá chỉ vài
nghìn đồng. Hôm nào bán nhiều thì được gần một trăm nghìn, ngày ít thì
chỉ 2-30.000 đồng. Số tiền ấy còn phải trả công cho người làm đất, rồi
mua đất phù sa để bón cho cây.
Dù tuổi đã cao, nhưng cụ Dần hàng ngày vẫn thích chăm bón cho hoa nhài để không phải dựa vào con cháu và cho thêm vui tuổi già.
Khách
của cụ Dần thường là khách quen. Chị Bùi Thu Phương (hiện sống ở số nhà
130 Đốc Ngữ - Hà Nội) cho biết chị mua hoa nhài đơn giản vì thích hương
thơm thanh khiết của nó gợi nhớ Hà Nội xưa và cũng vì niềm yêu mến vẻ
mộc mạc, giản dị của người bán.
Còn
bà Nguyễn Thị Thanh Bình (ở phố Ngọc Hà), sau khi mua một nắm hoa nhài
và vài mớ rau hẹ, rau ngải đã động viên cụ Dần rằng: Các cụ chăm bón cho
hoa, bán hoa như thế này cho thêm vui khoẻ, vận động được thì khí huyết
nó lưu thông, tinh thần thoải mái, sảng khoái...
Xin giữ lại chút hương xưa
Câu
chuyện với cụ Dần đang rôm rả thì cụ bà Ngô Thị Phương (73 tuổi) cũng
người làng Ngọc Hà- là bạn già bán hoa nhài giống cụ Dần tới góp chuyện.
Trên chiếc rổ của cụ Phương cũng chỉ còn vài nắm hoa nhỏ.
Cụ
Phương kể rằng, trước kia nhà cụ cũng nhiều đất trồng hoa nhài, nhưng
bây giờ thì chỉ còn khoảng 100 mét vuông, vì đất chia cho con cháu cả
rồi.
Theo
như lời cụ Dần và cụ Phương, các cụ cũng chẳng biết còn được trồng nhài
đến khi nào nữa, vì nếu con, cháu bán đất thì cũng đành chịu. Chắc là
hình ảnh những vườn hoa nhài với những bông hoa nhỏ xíu, trắng tinh, với
hương thơm thoảng nhẹ, gắn bó với vẻ đẹp của đất Hà Thành sẽ ngày càng
vắng bóng...
Tạm biệt hai cụ già làng hoa Ngọc Hà, tôi cứ thầm mong các con, cháu cụ đừng bán đất, để các cụ vẫn có niềm vui tuổi già bên những luống nhài, để những người yêu loài hoa này vẫn còn có dịp thưởng thức hình ảnh và hương thơm của một loài hoa đã từng gắn với hình ảnh của một Hà Nội êm đềm, thanh bình, xưa cũ.../.
Tạm biệt hai cụ già làng hoa Ngọc Hà, tôi cứ thầm mong các con, cháu cụ đừng bán đất, để các cụ vẫn có niềm vui tuổi già bên những luống nhài, để những người yêu loài hoa này vẫn còn có dịp thưởng thức hình ảnh và hương thơm của một loài hoa đã từng gắn với hình ảnh của một Hà Nội êm đềm, thanh bình, xưa cũ.../.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét